Editor: Ngọc Diệp
Beta: Ngọc Lym
Chung Tuấn sững sờ, phất phất tay ra hiệu cho đám người dừng lại, hắn nhìn Lý Bắc Thần, cười lạnh chế nhạo: "Tay không tấc sắt chiến đấu với ta? Hắc hắc, được! Ta đồng ý với ngươi! Báo thù vẫn phải tự tay làm mới sảng khoái!"
Lý Bắc Thần à Lý Bắc Thần, ngươi cho rằng ta vẫn là tên võ giả Thể Phách Cảnh cửu trọng bị ngươi đuổi lên trời không đường, xuống đất không cửa như trước đây sao?
Bây giờ lão tử cũng là võ giả Thiên Nguyên Cảnh!
Lại dám coi thường ta, tay không tấc sắt?
Chung Tuấn hắc hắc cười lạnh, trong mắt sát cơ bùng nổ, vốn dĩ hắn cũng không có quyết định này, dù sao coi như là đột phá, nhưng cùng là võ giả Thiên Nguyên nhất trọng, hắn cũng không thể chắc chắn có thể địch nổi Lý Bắc Thần!
Lại không nghĩ rằng, Lý Bắc Thần tự tìm chết, chiến lực của hắn có ai không rõ ràng, tất cả đều trên một thanh trường kiếm, bây giờ tay không, chẳng khác nào tự trói tay chân, đây đúng là cơ hội trời cho, có thể khiến cho hắn tự tay đâm chết kẻ thù!
Cơ hội tốt như vậy, hắn cầu còn không được!
"Thiếu thành chủ! Sao ngươi có thể quăng kiếm chiến đấu với hắn chứ?"
Trong nháy mắt sắc mặt Trương Hổ và Vu Thành sau lưng Lý Bắc Thần đại biến, vạn phần lo lắng, không chút nghĩ ngợi vươn tay giữ chặt Lý Bắc Thần.
Nhưng Lý Bắc Thần đã tiến lên một bước thoát ly khỏi bên cạnh hai người, hắn liếc mắt nhìn Chung Tuấn, sắc mặt bình tĩnh, thành hay bại, thì xem một lần này!
"Thiếu thành chủ!"
Hai người lo lắng hô to muốn đuổi theo, một tên kiếm tu nếu bị mất kiếm trong tay, về cơ bản đã mất đi hơn phân nửa thực lực!
Nhưng Lý Bắc Thần phất tay ra hiệu cho bọn hắn an tâm chớ vội, đề phòng bốn phía.
Hơn nữa Lý Bắc Thần trải qua chém gϊếŧ lâu như vậy đã sớm mệt mỏi không chịu nổi, cho dù tu vi của Chung Tuấn là Thể Phách cửu trọng, cũng khó có thể dùng lực địch được!
Nhưng Lý Bắc Thần phất tay, ra hiệu bọn hắn an tâm chớ vội, đề phòng bốn phía.
Hai người bất đắc dĩ, hạ quyết tâm, nếu có nguy hiểm, coi như mình bỏ mạng cũng phải bảo vệ tính mạng Lý Bắc Thần!
"Hắc hắc, Lý Bắc Thần, ngày này sang năm sẽ là ngày giỗ của ngươi!"
Chung Tuấn đi lên phía trước, hai mắt phát ra hàn quang, tràn ngập sát cơ, toàn thân khí thế lập tức bộc phát ra!
"Võ giả Thiên Nguyên!"
Trương Hổ và Vu Thành cực kỳ hoảng sợ, không phải là Thể Phách cửu trọng sao? Như thế nào lại biến thành võ giả Thiên Nguyên!
Sắc mặt bọn hắn lập tức càng tái nhợt hơn, nhìn bóng dáng Lý Bắc Thần tràn ngập lo lắng, nhưng bốn phía binh lính mặc giáp đỏ nhìn chằm chằm, bọn hắn cũng không dám hành động!
Không động, Thiếu thành chủ còn có một tia hy vọng chiến thắng đối phương, một khi động thủ, chính diện có kẻ thù Chung Tuấn, sau lưng lại có binh lính mặc giáp đỏ công kích, thì chắc chắn phải chết!
Con ngươi Lý Bắc Thần bỗng nhiên co rụt lại, hắn cũng không nghĩ đến, người này ở hai tháng phía trước rõ ràng còn là Thể Phách cửu trọng, đây là trí nhớ của nguyên chủ đời trước rất rõ ràng, mà bây giờ lại nhảy lên trở thành võ giả Thiên Nguyên đồng cấp cùng với hắn!
Tình huống lập tức trở nên khác biệt!
Aiz, Lý Bắc Thần thở dài trong lòng, người tính không bằng trời tính, ai có thể nghĩ tới, chỉ trong hai tháng, người này lại vượt qua đại cảnh giới, đăng lâm võ giả Thiên Nguyên!
Bây giờ thân thể hắn mỏi mệt, chân khí trong cơ thể cũng còn thừa không nhiều, nếu như đối phó một võ giả Thể Phách cửu trọng còn có chút nắm chắc, nhưng đối đầu với Chung Tuấn bây giờ, ngay cả nửa phần chắc chắn hắn cũng không có!
"Không nghĩ tới phải không? Đây đều là nhờ ngươi ban tặng! Hôm đó bị ngươi đuổi vào thâm sơn, dưới cơ duyên xảo hợp, gặp được một Nguyên Linh Quả, giúp ta có được một thân tu vi Thiên Nguyên bây giờ!"
Hắn nghiến răng nghiến lợi, trong mắt mang theo phẫn hận, mặc dù "Nguyên Linh Quả" khiến cho hắn tiết kiệm mấy năm thời gian, nhưng nếu có cơ hội làm lại, hắn tình nguyện không có viên "Nguyên Linh Quả" này cũng không muốn mất đi một cánh tay!
May mắn là hắn mất chính là cánh tay trái, cũng không ảnh hưởng quá lớn đến thực lực, nhưng cũng đủ làm cho hắn đau đớn cả đời!
"Chịu chết đi!"
Chung Tuấn hét lớn, trường kiếm trong tay phải sáng lấp lóa, chân nguyên toàn thân bạo động, từng sợi kiếm khí nhỏ bé lập tức ngưng kết, vờn quanh thân thể hắn!
Hàn Sơn Kiếm Pháp!
Lý Bắc Thần nín thở ngưng thần, sắc mặt nghiêm túc, tay nắm thành quyền, khí thế oai phong lẫm liệt, đồng thời một chiêu Hình Ý Pháp Quyền cực kỳ bá đạo lập tức bắn ra!
Giống như một ngọn núi lửa đột nhiên bộc phát.
Một quyền cương mạnh mẽ như lôi đình vạn quân dũng mãnh cường đại trong nháy mắt hình thành, mang theo công kích mãnh liệt, sức mạnh bất khả chiến bại, không chùn bước vọt thẳng ra!
Bùm!
Tiếng sấm đinh tai nhức óc vang vọng tứ phương, quyền cương và kiếm quang va chạm vào nhau, giống như sao chổi va chạm mặt trăng, bụi mù nổi lên bốn phía!
Sắc mặt Lý Bắc Thần tái đi, một tia máu tươi trên khóe miệng từ từ nhỏ xuống, toàn thân tả tơi, có thể thấy rõ ràng từng vết máu.
Mặc dù kiếp trước hắn tu Hình Ý Quyền, nhưng rốt cuộc hắn không vào điện đường, không rõ chân ý thực sự, không phải chân truyền, bây giờ sử dụng lại cộng với chân nguyên thiếu thốn, gân bì lực kiệt nên đánh ra một chiêu đã bị thương ngay lập tức!
Lau đi vết máu trên khóe miệng, l*иg ngực hắn kịch liệt phập phồng, mồ hôi đầm đìa, nhưng một đôi mắt vẫn lạnh thấu xương như cũ!
"Lý Bắc Thần, chờ sau khi ngươi chết, ta nhất định sẽ đối xử thật tốt với người Lý phủ của ngươi! Ha ha ha!"
Chung Tuấn cuồng tiếu cười, hắn đã nhìn ra Lý Bắc Thần là nỏ mạnh hết đà, bây giờ hắn có thể nghiền chết dễ như trở bàn tay!
Loại cảm giác này, khiến cho hắn sảng khoái đến cực hạn, sự vui sướиɠ trong lòng của đời này đã đạt đến tột đỉnh!
"Làm sao còn chưa tới?"
Lý Bắc Thần có chút lo lắng, hắn kéo dài thời gian không được bao lâu nữa, tình trạng cơ thể cực kỳ không ổn, dường như ngũ tạng lục phủ đều đang kháng nghị, từng đợt đau đớn mãnh liệt đánh thẳng vào đầu óc hắn khiến cho hắn xương mềm gân nhũn, không dùng được quá nhiều lực!
"Thiếu thành chủ!"
Trương Hổ và Vu Thành càng nôn nóng, mồ hôi trên mặt không ngừng chảy ra, bọn hắn cũng là võ giả cảnh giới Thiên Nguyên, làm sao lại nhìn không ra tình trạng lúc này của Lý Bắc Thần?
"Chung Tuấn! Thành Thượng Dương của ngươi tiến đánh thành Vĩnh An của ta, chẳng lẽ không sợ vương triều trấn áp, tàn sát Chung gia sao?"
Lý Bắc Thần há mồm thở dốc, nhìn Chung Tuấn vừa lòng đắc chí, càn rỡ cười to, lớn tiếng quát lên, một mặt chính khí!
"Vương triều trấn áp? Ha ha, đừng nói là ngươi không biết, bây giờ vương thất đã ốc còn không mang nổi mình ốc thì làm gì có thời gian rảnh rỗi đến để ý tới nơi chật hẹp nhỏ bé này của chúng ta?"
Chung Tuấn cười lạnh, vương triều Đại Vũ bây giờ khói lửa nổi lên bốn phía, phía bắc có Đại Viêm xâm lấn, tinh binh trăm vạn, phía nam có Man tộc bạo động, lao ra sơn lâm, phía tây có tà giáo mê hoặc, giáo đồ hơn trăm vạn, chỉ có phía đông thoáng an ổn, nhưng cũng cuồn cuộn sóng ngầm, một đốm lửa cũng đủ để nhóm lửa!
Thành Vĩnh An và thành Thượng Dương đều ở tây bắc bộ vương triều, ở phía tây nam, tà giáo tàn phá bừa bãi, phía đông bắc, tinh binh Đại Viêm trưng bày, từ lâu ba quận Bắc Xuyên của bọn hắn đã tự làm theo ý mình không tuân theo pháp lệnh của Vương Triều!
Chỉ còn số ít vài tòa thành trì vẫn giữ vững lòng trung thành, tôn kính có thừa với Vương triều Đại Vũ!
Thành Vĩnh An chính là một trong số đó!
Hơn một tháng trước thành chủ thành Vĩnh An mất tích, nghi là đã bỏ mình, cho nên thành Thượng Dương mới có thể chọn binh tiến đánh thành Vĩnh An, đây là thời cơ tốt nhất để khuếch trương thế lực!
Sao Lý Bắc Thần có thể không rõ chứ?
Trước khi hắn xuyên tới đây, phụ thân Lý Chiến của nguyên chủ đã biến mất, mà hắn có thể xuyên qua nhập vào thân thể Lý Bắc Thần cũng là bởi vì nguyên chủ đã dùng nhiều cách để tìm hiểu tung tích của phụ thân, cuối cùng bị một bóng người áo đen gây thương tích, tức giận công tâm, thân tử hồn diệt!
"Hừ! Những thứ này chẳng qua chỉ là gãi ngứa! Ngươi đừng quên, bên trong vương triều còn có Trấn Hổ quân, Trấn Long quân chưa động! Chủ soái hai quân đều là tồn tại vô thượng cấp Đại Tông Sư, một khi động thủ, tất nhiên như lôi đình quét huyệt, rửa sạch trong ngoài triều chính! Ngươi cũng không sợ sau này bị xử lý sao?"
Lý Bắc Thần lạnh lùng lên tiếng, khí thế cường đại, từng câu từng chữ giống như đại chùy* đập vào lòng Chung Tuấn khiến cho thể xác tinh thần hắn chấn động, sắc mặt đều trắng mấy phần.
*đại chuỳ: Búa lớn