Editor: Đại lão gia
Beta: Ngọc Lym
Bật cười một tiếng, Lý Bắc Thần lắc đầu, biểu cảm trịnh trọng: "Đa tạ ý tốt của Tuyết tiểu thư, nhưng mà Lý mỗ thân là thần tử vương triều, tuyệt đối không thể gia nhập vào thế lực khác, xin hãy thứ lỗi!"
Tuyết Minh Khê còn chưa nói gì, Đinh Dật bên cạnh đã không kiên nhẫn được nữa, đôi mắt chăm chú nhìn chằm chằm Lý Bắc Thần, tức giận bộc phát hét lớn: "Không muốn? Minh Khê tự mình mời, ngươi lại dám không muốn?"
"Thiết Đao, dạy dỗ hắn cho ta!"
Đinh Dật cười lạnh, chỉ vào Lý Bắc Thần, phách lối kêu lên.
"Vâng, Thiếu chủ!"
Đứng ở sau lưng Đinh Dật, một đại hán trung niên vẻ mặt đần độn, ánh mắt mơ màng, cung kính khom lưng hành lễ.
Sau đó đột nhiên đứng thẳng, bên trong ánh mắt đao khí tung hoành, một luồng khí thế cứng rắn, sức mạnh vô địch ầm ầm dâng lên, như một ngọn núi đao, cuồng mãnh bạo liệt, hướng về Lý Bắc Thần, trấn áp xuống!
"Càn rỡ!"
Sắc mặt Hàn Cầm Hổ lạnh lẽo, bên trong mắt hổ, sát khí nổi lên.
Từng bước đi ra, sát khí màu đỏ như máu tràn ra bên ngoài cơ thể, nhìn chòng chọc vào đại hán trung niên, hai mắt thoáng hiện lên một đường sát quang như núi như biển, mạnh mẽ đến cực điểm, thẳng tắp xông ra!
Giống như hai sợi xích thần màu huyết sắc, vang dội keng keng, trong đó ác quỷ vờn quanh, bách quỷ gào thét, tản ra sát khí ngập trời, trực tiếp chém về phía đại hán trung niên!
"Hả?"
Đại hán sững sờ, giống như không nghĩ tới ở chỗ này lại có thể gặp được cường giả như thế, trên mặt đần độn hiện lên một tia kinh ngạc, tay phải cùng với tốc độ cực nhanh rút đao, chém xuống!
Keng!
Luồng khí vọt lên, đại hán trung niên lùi lại mấy bước, hai mắt mê mang trong nháy mắt ngưng trọng, chăm chú nhìn chằm chằm vào Hàn Cầm Hổ, nhếch miệng nở nụ cười vô cùng lạnh lẽo.
"Được rồi! Đinh Dật, chuyện của ta ngươi có thể bớt can thiệp vào hay không? Lý thành chủ, vô cùng xin lỗi, lần này Minh Khê xin được cáo lui trước, lần sau lại đến nhà tạ lỗi!"
Hai mắt Tuyết Minh Khê lóe sáng, nhìn thật sâu Hàn Cầm Hổ một cái, sau đó trừng mắt với Đinh Dật, mang theo áy náy nói với Lý Bắc Thần.
"Tuyết tiểu thư khách sáo rồi."
Lý Bắc Thần đứng lên, hơi cổ quái liếc nhìn Đinh Dật một lần nữa, cười nhạt nói.
Tuyết Minh Khê gật gật đầu, ôm quyền thi lễ: "Cáo từ!"
Sau đó cũng không chần chờ đi ra ngoài Lý phủ.
Phía sau sắc mặt Đinh Dật thay đổi, có tức giận, có không cam lòng, cuối cùng hừ lạnh một tiếng, bám sát theo sau.
Nhìn bóng lưng hai người dần dần biến mất, ánh mắt Lý Bắc Thần lấp lóe, dường như lẩm bẩm: "Vị Đinh thiếu thành chủ Đinh Dật này, lại có thể lột đi phàm thai, tu thành Tông Sư?"
Hai lần ánh mắt cổ quái của hắn, đều là bởi vì Dự Nhượng ẩn thân ở trong bóng tối truyền âm nói cho hắn biết, Đinh Dật lại là một vị Tông Sư!
Dự Nhượng thân là thích khách hàng đầu của Hoa Hạ, tu hành Vô Tướng Ma Điển, sự mẫn cảm với khí cơ, Đại Tông Sư cũng không có cách nào so sánh.
Hắn nói Đinh Dật là một Tông Sư, vậy thì chắc chắn không sai.
Nghe được tin tức này, khiến trong lòng Lý Bắc Thần cực kì chấn động.
Thế gian đồn thổi, thành chủ Đao thành Đinh Bắc Đạo có ba người con trai, lão đại Đinh An là một đao si, lúc ba mươi hai tuổi đã thăng cấp là Tông Sư, được vinh dự là thiên kiêu nhân kiệt trăm năm khó gặp của Vương triều Đại Vũ.
Lão nhị Đinh Văn, công tử phóng đãng, mặc dù tu vi không kinh diễm như Đinh An, nhưng cũng không kém cạnh, bây giờ hai mươi tám tuổi, Thần Phủ Ngũ Trọng, đã từng đứng hàng thứ ba trong "Nhân bảng" của Vương triều Đại Vũ.
Lão tam Đinh Dật, ngang ngược càn rỡ, tu vi thấp, bây giờ hai mươi hai, nhưng tu vi vẫn là Thiên Nguyên Ngũ Trọng, được người gọi là "Cha hổ con chó".
Nhưng hôm nay gặp, mặc dù bề ngoài không khác chút nào so với lời đồn, xử sự phách lối, nhưng tu vi lại là Tông Sư?
Tông Sư hai mươi hai tuổi!
Nếu như lan truyền ra ngoài, tuyệt đối sẽ kinh ngạc tất cả mọi người trong thiên hạ!
Lịch sử ghi chép của Vương triều Đại Vũ, Tông Sư trẻ tuổi nhất chính là một vị tông chủ đời thứ ba trước đó của Kiếm Tông, mới có hai mươi chín tuổi, kiếm pháp tuyệt thế, với một thanh trường kiếm, ông đã lột đi phàm thể, lên làm Tông Sư!
Nhưng hôm nay, lại làm cho hắn tận mắt nhìn thấy một Tông Sư hai mươi hai tuổi?
"Người này giấu diếm diện mạo chân thực, có ý đồ gì?"
Ánh mắt Lý Bắc Thần thâm thúy, hắn nghĩ mãi không ra, đường đường là con của thành chủ Đao thành, thân phận tôn quý, vậy mà lại tình nguyện vác trên lưng danh tiếng "cha hổ con chó", cũng muốn ẩn giấu tu vi, rốt cuộc là vì cái gì?
Lại có bí mật lớn như thế nào?
"Nhưng mà những thứ này, tạm thời cũng không liên quan tới ta."
Lý Bắc Thần lắc đầu, không nghĩ nhiều nữa, mục đích chủ yếu nhất bây giờ của hắn chính là phát triển lớn mạnh, về phần bí mật của Đinh Dật cũng không có hứng thú quá lớn, có thể nuôi dưỡng được cường giả Tông Sư trẻ tuổi như vậy, thế lực sau lưng có thể nghĩ cũng biết.
Hắn không muốn trêu chọc.
"Chủ công, căn cứ vào tình báo, vị Bắc thân vương này thống trị Đông Bắc, binh cường mã tráng dưới trướng, chính là thân thúc của đương kim Nhân Vương, xem ra Tuyết gia đã cùng hắn đi cùng nhau, hơn nữa cũng không tị hiềm với người đời."
Hàn Cầm Hổ ôm quyền, nhíu mày nói, tuy hắn là mãnh tướng Đại Tùy, nhưng cũng không phải là mãng phu, ngày bình thường càng yêu thích đọc sách, tài dùng binh cũng không có ai dám coi thường.
"Chính xác, bây giờ vương triều đối với thế lực ở bên trong đã càng ngày càng khó để kiểm soát, xem ra Bắc thân vương cũng không phải là hạng người tình nguyện làm người thường, điểm ấy, chư công triều đình cũng chắc chắn rõ ràng."
"Nhưng bây giờ tình hình bí hiểm, Vương triều Đại Vũ tràn ngập nguy hiểm, bọn họ cũng không thể vạch mặt với Bắc thân vương, chỉ có thể mặc cho hành động, đây cũng là nguyên nhân Bắc thân vương có can đảm chiêu mộ nhân tài ở khắp nơi, chẳng qua loại tình huống này không biết còn có thể duy trì bao lâu?"
Lý Bắc Thần than nhẹ, thế cục càng ngày càng phức tạp, nhưng lập tức trong mắt hắn hiện lên một vẻ kiên định, hào hùng trên thế gian lại nhiều hơn nữa nhưng có thể nhiều hơn vô số nhân kiệt Hoa hạ đứng ở phía sau hắn sao?
"Chủ công nói có lý, bây giờ hỏa lực của Đại Viêm tập trung 60 vạn đóng ở Hiền Sơn, có 40 vạn đại quân vòng qua Hiền Sơn, đi xa quận Lâm Đài, đã liên thông ba thành, quận Lâm Đài nương tựa bên trên Đông phủ, mà phủ Bắc thân vương nằm ở phía trên Đông phủ, nhưng lại không điều động một binh một sĩ, tâm tư khó lường."
Hàn Cầm Hổ gật đầu, những tin tình báo này quanh đi quẩn lại, truyền đến thành Vĩnh An bọn họ, đoán chừng đã qua tám chín ngày, lại không biết tình hình tiền tuyến bây giờ như thế nào?
"Ừ, thế cục vương triều ngày càng uể oải, các nơi cầm binh đề cao thân phận, ngay cả vương thất cũng có suy nghĩ riêng, mặc dù thực lực phủ Bắc Xuyên ta yếu ớt, nhưng phía tây có Xuyên Nham Sơn Mạch, phía đông có Liên Hà, phía bắc có Tuần Sơn, trong thời gian ngắn hẳn là Đại Viêm đánh không đến nơi này."
Lý Bắc Thần thản nhiên nói, trong mắt lóe sáng lên, sau này coi như Đại Viêm không đánh đến, tất nhiên hắn cũng muốn đi tham chiến!
Không vì tồn vong của Vương triều Đại Vũ, mà chỉ là vì Luân Hồi Chi Lực.
Muốn thu được số lượng lớn Luân Hồi Chi Lực, tiêu diệt phỉ cũng chỉ là đánh quy mô nhỏ, chỉ có chiến trường, chém gϊếŧ trăm vạn mới có thể đúc thành bản lĩnh vô địch của Lý Bắc Thần hắn!
Ngày khác 10 vạn thiết tốt dưới trướng, mãnh tướng vô song, Vương triều Đại Vũ, há không mặc cho hắn tung hoành?
"Thông báo cho Hoa Hùng, bảo hắn sắp xếp hết công việc thủ vệ của thành Thượng Dương, sau bảy ngày, dẫn dắt hai trăm sĩ tốt theo chúng ta tiến về" Đồng Sơn ", gặp một chút quần hùng Bắc Xuyên!"
Lý Bắc Thần mỉm cười, ung dung không vội, hành trình "Đồng Sơn" lần này không biết có thể có thu hoạch như thế nào?
"Vâng! Chủ công!"
Hàn Cầm Hổ ôm quyền, trong mắt lãnh ý lóe lên một cái rồi biến mất, bất luận thế lực nào có can đảm khıêυ khí©h chủ công đều phải chém tận gϊếŧ tuyệt, để thiên hạ khϊếp sợ!