Chương 15: Ta muốn ngươi
Kỳ thật phía dưới Sở Thần đã trướng đến phát đau, nhưng hắn cố nhẫn xuống, mặt vẫn không đổi sắc nhéo nhéo cằm y
“Muốn? hử?”
“Ai muốn chứ!?!.” Nghe hắn trêu chọc, Mạc U ngay lập tức phản bác lại, trừng Sở Thần, vươn tay đẩy đẩy hắn ra.
“Ta muốn ngươi.” Dịu dàng nhìn vào mắt Mạc U, Sở Thần bắt lấy bàn tay y kéo xuống phía dưới đã căng cứng của mình, cường ngạnh không cho y rút tay về.
“Bảo bối, ta muốn ngươi.”
Lặp lại câu nói ấy một lần lại một lần, Sở Thần cúi đầu hôn xuống bờ môi đã bị mình tàn phá mà trở nên cực kỳ diễm lệ, nơi đây thật ngọt, nếm thử bao nhiêu lần hắn vẫn thấy không đủ, thật muốn nuốt trọn y vào bụng mà.
Mạc U bị hắn bắt chạm vào cái nơi đáng xấu hổ kia thìđỏ chín mặt, cách mấy lớp vải nhưng thứđó vẫn nóng đến dọa người, y muốn rút tay ra nhưng không thể, chỉđành mặc hắn. Sau đó y lại bị hôn, Mạc U không nhớđây là nụ hôn thứ bao nhiêu trong đêm nay, chỉ biết môi y đã vô cùng đau rát, nước mắt cũng theo đó màứa ra.
“Ưmm…ư…”
Những tiếng rêи ɾỉ vụn vỡ thoát ra khỏi miệng Mạc U, nước bọt tràn ra hai bên khóe môi bị Sở Thần liếʍ sạch. Nụ hôn dần di chuyển xuống dưới, từ cằm xuống cổ, Sở Thần há miệng ngậm lấy hầu kết đang phập phồng của Mạc U, mυ"ŧ thật mạnh tạo ra những vệt hôn ngân đỏ sẫm, cảm nhận được người dưới thân nảy lên, dường như cảm thấy chưa đủ, hắn dùng răng nanh cắn xuống, mùi máu tươi xông vào khoang mũi kí©h thí©ɧ đến cùng cực, bộ vị phía dưới lại lớn thêm một vòng
“Aaa!!!!!”
Mạc U đau đớn kêu lên. Nghe y kêu đau thì Sở Thần nhả ra, vươn đầu lưỡi liếʍ sạch vết máu trên đó, hôn hôn những giọt nước mắt của y như xin lỗi.
Hai tay Mạc U bị hắn cốđịnh phía trên đỉnh đầu, y phục cả hai không biết từ lúc nào đã bị Sở Thần xé rách, vươn vãi khắp mặt đất, da thịt trần trụi dán vào nhau, Mạc U nằm dưới thân hắn, cặp mắt ướŧ áŧ mở to ủy khuất nhìn hắn, bộ dạng thập phần điềm đạm đáng yêu.
“Thần, ta lạnh.”
Sở Thần vung tay tung chăn phủ trùm lên cả hai, tiếp tục công việc dang dở.
Ánh đuốc le lói trong hang động tạo thành một không gian mờ mờảo ảo
“Ư…ưm…Thần…ư…”
Hai viên đậu nhỏ trước ngực Mạc U dưới sự chăm sóc của Sở Thần màđã sưng đỏ dựng đứng, khó nhịn rêи ɾỉ thành tiếng. Bàn tay Sở Thần vuốt ve cái bụng nhỏ mềm mịn của y, chậm rãi lần xuống dưới cầm lấy phân thân đãđộng tình của y nhẹ nhàng gảy gảy vài cái, cảm nhận được người dưới thân bị kí©h thí©ɧ ưỡn người lên thì càng hút mạnh đầu nhũ y hơn, dùng răng day day một chút rồi mới nhả ra.
“Thoải mái không?” Thấp giọng thì thầm bên tai Mạc U, Sở Thần cười hỏi, dưới tay cốý tăng thêm chút lực.
“Ưmm…Thần…ư…”
Lúc này trong đầu Mạc U trống rỗng, kɧoáı ©ảʍ lạ lẫm như cơn sóng dữđánh ập vào y, làm cho y
chỉ biết vặn vẹo rêи ɾỉ kêu tên Sở Thần. Khóe mắt ướt đẫm nước mắt.
“Ngoan, để ta giúp ngươi càng thêm thoải mái.”
Hôn nhẹ lên má y một cái, Sở Thần cúi đầu ngậm lấy phân thân Mạc U vào miệng, hút mạnh một hơi rồi bắt đầu phun ra nuốt vào, tốc độ mỗi lúc một nhanh, hai quả bóng tròn bên cạnh cũng được chăm sóc kỹ lưỡng. Đầu lưỡi ra sức lấy lòng đối phương, thấy y rêи ɾỉ càng lớn thì tăng thêm lực đạo. Bàn tay Mạc U siết chặt lấy mái tóc xám tro của hắn, không biết làđẩy ra hay kéo vào, hông vô thức nẩy lên hùa theo động tác của hắn. Chỉ một chốc, vật nhỏ trong miệng Sở Thần giật giật vài cái, Sở Thần biết y muốn xuất ra, hút mạnh vào.
“Bỏ ra… ta muốn… aaa.” Mạc U vươn tay đẩy đẩy hắn ra nhưng đổi lại là một cú hút sâu.
Hét lên một tiếng, một dòng dịch thể trắng bắn thẳng vào miệng Sở Thần. Mạc U nằm xụi lơ, ***g ngực phập phồng, hé môi liều mạng thở dốc, hai mắt nhắm nghiền tận hưởng dư vị cao trào đầu tiên trong đời. Nghe ‘ực’ một tiếng, y mở mắt ra nhìn thì thấy Sở Thần đang liếʍ liếʍ khóe môi, vẻ mặt giống như vừa được thưởng thức một món ăn ngon, Mạc U kinh ngạc tròn mắt lắp bắp
“Ngươi… ngươi…”
“Bảo bối ngon thật. Lần đầu tiên?” Nháy mắt một cái, Sở Thần chép chép miệng cảm thán.
‘Bùm’ một phát, mặt ai đóđỏ như xuất huyết, đưa tay che mặt lại không dám nhìn Sở Thần. Hắn cư nhiên, cư nhiên nuốt thứđó nha!!!
Buồn cười, Sở Thần gỡ tay y ra, một lần nữa kéo tay y xuống du͙© vọиɠ đã cương cứng của mình, thấp giọng nói:
“Ngốc, ngươi thoải mái nhưng ta thì chưa nha!”
Cúi đầu xuống, Sở Thần cắn cắn vành tai y: “Ngoan, giúp ta.”
Mặt Mạc U nóng bừng, cảm nhận được thứ kia của Sở Thần còn lớn hơn hồi nãy, bất chợt y lại nhớ tới mấy trang sách kia của Lạc Ô, có chút hơi căng thẳng
“Dùng tay giúp ta là được.” Như nhận ra y đang nghĩ gì, Sở Thần mở miệng trấn an, giọng nói khàn khàn trầm đυ.c.
Nghe Sở Thần nói, lại nhớ tới hành động vừa rồi của hắn cùng độ nóng dưới tay, Mạc U hiểu được hắn đã cốđè nén du͙© vọиɠ bản thân mà ra sức giúp y thoải mái, người này lúc nào cũng nghĩ tới y trước cả! Một dòng nước ấm chảy vào tim y, lấy hết can đảm, Mạc U vươn tay nắm lấy du͙© vọиɠ của Sở Thần, to quá! Thứ kia của Sở Thần quá mức hùng vĩ, một bàn tay của y căn bản không tài nào nắm trọn, Mạc U phải dùng cả hai bàn tay, nhưng sau đó y lại không biết phải làm gì tiếp tục. Đáng thương hề hề nhìn Sở Thần cầu cứu
Vật nhỏ này đúng là… Sở Thần bất đắc dĩ cười cười, ngay khi y chạm vào, hắn đã phải ráng nhịn để không rên lên, gục đầu vào cổ y, Sở Thần nắm lấy tay y bắt đầu chuyển động lên xuống.
Sở Thần chôn đầu vào cổ Mạc U làm y không thể nhìn thấy mặt hắn nhưng hô hấp ồồ nóng rực phả vào cổ khiến y có chút run rẩy, lại có chút hưng phấn, phân thân vừa mới phóng thích không tự giác ngóc ngóc đầu dậy.
“Mẫn cảm thật.”
Mạc U ngượng ngùng rũ mi xuống, bối rối vô cùng. Sở Thần phì cười dùng tay kia một lần nữa giúp y bắn ra.
Một lúc lâu, tay Mạc U đã mỏi rã rời mà thứ kia của Sở Thần vẫn không hề nhỏ lại. Hai tay nhức mỏi rã rời, Mạc U vô lực mặc Sở Thần cầm lấy tay y tự cửđộng, qua một hồi bỗng môi y bị chiếm đoạt, cắи ʍút̼, xâm nhập, cuồng dã quấn lấy, động tác ở tay nhanh hơn, động mạnh vài cái cùng với tiếng gầm nhẹ của Sở Thần, một dòng dịch nhầy bắn ra khắp tay, bụng y.
Dựa vào người Mạc U chốc lát, Sở Thần đứng dậy bước xuống giường, lấy vải thấm nước ấm lau người cho y.
Lúc này, Mạc U đã mềm nhũn, mặt vần còn đỏ phừng chỉ có thể nằm im nhìn hắn thay mình lau tẩy, trộm liếc nhìn xuống phía thân dưới của hắn lập tức chấn kinh. Nơi đó vẫn còn rất lớn nha! Lại nhìn nhìn của mình, Mạc U thất vọng thở dài, cách biệt quá lớn —
Bắt gặp hành động này của y, Sở Thần nhịn không được cười to ra tiếng. Vật nhỏ của hắn thật sự quá mức đáng yêu mà.
Lau chùi thân thể cả hai sạch sẽ, Sở Thần leo lại lên giường, chui vào chăn ôm lấy vật nhỏ của hắn, hai người vẫn không mặc gì cứ thếôm nhau, phân thân Sở Thần vẫn đang trong tình trạng bán cương hơi đâm vào người Mạc U, y tựa vào ***g ngực rắn chắc của hắn lấy ngón tay chọt chọt mấy cái, ngập ngừng lên tiếng:
“Ngươi… thật… không muốn nữa à?”
“Ngươi còn động nổi? Hử?” Khẽ cười, Sở Thần bắt lấy ngón tay làm loạn kia cho vào miệng cắn cắn, sau đó lần xuống mông y bóp nhẹ một phát, trêu: “Hay là ngươi muốn dùng chỗ này hầu hạ ta?”
Mạc U đỏ mặt, không dám động đậy nữa, đánh ngáp một cái, mơ mơ màng màng nhỏ giọng nói: “Ngủ ngon.” Nói xong lập tức thϊếp đi.
“Ngủ ngon, bảo bối.” Xem ra y mệt lắm rồi, Sở Thần mỉm cười dịu dàng hôn lên trán y, vòng tay ôm chặt lấy y, khép mắt lại.
Một đêm ngọt ngào.
*******