Chương 4: Tiêu Ngưng Nhi

Hắn ngồi chờ đến tối để gặp Tiếu Ngưng Nhi nàng tu luyện. Dù sao hắn chỉ biết nàng sẽ tu luyện ở đây vào buổi tối nhưng không cụ nên chỉ có thể chờ đợi từ sớm.

Đêm đến hắn cảm nhận được một nguồn linh hồn lực yếu ớt ở sâu tong rừng. Hắn nhanh chân chạy tới, sau một rừng cây, trên bãi đất trống, dưới ánh trăng chỉ thấy một tiểu mỹ nữ yểu điệu đang tắm dưới ánh trăng, mái tóc búi cao ngang vai, mặc bộ đồ tu luyện đang toả ra ảnh sáng màu lam nhàn nhạt.

Đó là ánh sáng linh hồn lực nhưng còn chưa đạt đến thanh đồng cấp. Dưới anh sáng ấy hắn ngắm nàng thật sâu nàng hiện giờ đôi mi khép hờ, lông mi dài hơi rung động, lán da tráng trẽo hoàn mỹ không tì vết, chúng đôi khi hiện lên những vệt màu hồng mạnh mẽ và sức sống, bờ môi kiều diễm và ướŧ áŧ nhìn. Đang ngắm nhìn nàng hắn vô tình nuốt 1 ngụm nước bọt cái "Ựt" làm cho nàng giật mình tỉnh lại, trong tay suất hiện một con dao lao về phía hắn.

-Bình tĩnh, chúng ta là bạn học mà ( Thiên Kính cưới thành thật đáp )

-Bạn học? chúng ta có học cùng à ( Tiêu Ngưng Nhi nhíu mày hỏi )

Nàng nhìn hắn một lúc rồi lên tiếng : "đi đi ta đang tu luyện"

Thiên Kính hắn cười, lòng thầm nghĩ "vớ vẫn ta đến là để gặp nàng mà sao đi dễ thế được". Hắn nhìn nàng soi mói làm nàng phản cảm

-Sao ngươi còn chưa đi ( Tiêu Ngưng Nhi tức giận nói )

-Có phải cứ vào đêm là chân cứ nóng như lữa đốt, nhưng thể chất lại cực hàn. Vào canh ba thì thân thể như rơi vào hầm băng, rất thống khổ. Lúc này muốn tu luyện nhưng lực bất tòng tâm ( hắn cười cười nhìn nàng )

Tiêu Ngưng Nhi giật mình khi nghe hắn nói vì hắn chỉ mìn qua là thấy được bện trạng của nàng mà đâu biết hắn là một tên xuyên viêt giả đã đọc nguyên tác

-Ngoại trừ các bệnh trên, thân thể nàng có vài chỗ máu ứ động đau đớn và kéo dài, hơn nữa có xu hướng khuếch tán ra

Trầm ngâm một hồi lâu hắn lại nói "muội bây giờ tu luyện còn chưa đến Thanh Đồng nhất tinh, một khi đạt đến cảnh giới Thanh Đồng, nhẹ sẽ gặp một trận bênh nặng, tu vi sụt giảm còn nặng thì mất mạng

Nghe Thiên Kính nói đôi tay nàng nắm chặt đến trắng bệch, cố nhịn để nước mắt không trào ra. Từ bé nàng đã biết mình bị dâng gã cho Thần Thánh thế gia - Thẩm Phi, lúc lớn lên nàng mới hiểu tên đó là cái dạng gì, một tên ăn chơi thiếu gia tầm hoa vấn liễu ngày ngày. Vì không muốn gã cho hắn nên nàng nổ lực tu luyện, nhưng ông trời không muốn cho nàng hoàn thành ước nguyện khi nàng sắp Thanh Đồng nhất tinh thì nghe được tin này.

-Ngư--Huynh biết bệnh của ta, thế huynh chữa cho ta được đúng không (Tiêu Ngưng Nhi )

-Bệnh này là bệnh Cực Hàn,bệnh này không phải không có cách trị, muội có thể đến Đồ Thư Quán của Thánh Lan Học Viện tra một chút.

-Thật sự? Bệnh này muốn trị liệu như thế nào? ( Tiêu Ngưng Nhi mừng rở nói )

-Bệnh này muốn dùng ôn dưỡng đặc thù "Đạo Dẫn Chi Thuật" mát xa khí mạch, hóa tán máu ứ đọng sau vài ngày là sẽ khỏi

-Đạo Dẫn Chi Thuật? ( Tiêu ngưng Nhi )

Đôi mi thanh tú của nàng cau lại, nàng sống ở hào môn thế gia, lại chưa từng nghe nói tới Đạo Dẫn Chi Thuật.

-Ngoại trừ thủ pháp trị liệu này, ngươi còn phải cam đoan trong tương lai không được tu luyện Linh hồn lực vào nửa đêm khi chưa vào Thanh Đồng cấp

-Lấy ra công pháp tu luyện Linh hồn lực của muội, để ta nhìn xem. ( Thiên Kính đưa tay ra nói )

Nếu như bình thường, nàng chắc chắn còn lâu mới tin hắn, nhưng giờ phút này nàng tin hắn vô điều kiện. Nàng lấy tấm da dê từ giới chỉ ra đưa cho Thiên Kính. Khi nhìn công pháp Thiên Kính lẫm bẩm nói "Wtf, hào môn thế gia mà công pháp thấp kém thế sao? Chẳng trách cuối cùng Quang Huy Thành chịu phá diệt"

-Ngươi nói gì vậy? ( Tiếu Ngưng Nhi mở to hai mắt, nàng nghe được mấy chữ lẻ tẻ, không nghe rõ ràng điều hắn nói )



-Công pháp tu luyện Linh hồn lực này quá kém, tu luyện dẫn đến tổn thương kinh mạch, ngươi sở dĩ bị chứng bệnh Cực hàn cùng quyển công pháp này có quan hệ.

-Thế làm sao bây giờ ( Tiêu Ngưng Nhi )

Thiên Kính hắn đem công pháp sữa đổi rồi đưa lại cho nàng. khi nhìn cào công pháp mới nàng mở to mắt không tin nhìn hắn.

-Thiên Kính, huynh có thể hay không lặp lại lần nữa, ta sẽ ghi nhớ kĩ tất cả lời huynh nói ( Thiêu Ngưng Nhi )

Thiên Kính nói chậm lại, nói lại tất cả những chỗ hắn sửa chữa nói ra. Sau khi Tiếu Ngưng Nhi tu luyện Linh hồn lực thì đã có bản lĩnh nghe là không quên được. Mặc dù lời Thiên Kính nói có cái hiểu cái không, nhưng nàng vẫn nhớ kỹ toàn bộ, càng thưởng thức kỹ càng nàng càng phát hiện Thiên Kính sửa quyển công pháp này đã tinh thâm ảo diệu vượt xa tưởng tượng của nàng.

Phải có tri thức uyên bác về Linh hồn lực đến cỡ nào mới có thể sửa chữa một quyển công pháp Linh hồn lực cao đẳng? Chỉ sợ đến Hắc Kim Yêu Linh Sư cũng không thể làm được? Chẳng lẽ Nhϊếp Ly lý giải mặt tu luyện đã vượt qua cả Hắc Kim Yêu Linh Sư, thậm chí đạt đến cảnh giới Yêu Linh Sư Truyền Kỳ?

Thiên Kính bề ngoài nhìn như 13 tuổi bằng với tuổi của nàng, điều này là sự thật, vậy mà nàng lại phát hiện chênh lệch giữa nàng và hắn đến mức độ nào. Thế mà trước kia nàng vẫn cho rằng Thiên Kính hắn chỉ ở đáy lớp mà thôi, nhưng hiện tại nàng mới phát hiện, hắn ẩn giấu sâu như thế.

-Muội đang suy nghĩ gì? ( hắn kì quái hỏi Tiêu Ngưng Nhi )

-Không, không có gì... ( Tiếu Ngưng Nhi lắc đầu )

-Thiên Kính, huynh có biết Đạo Dẫn Chi Thuật không? ( Tiêu Ngưng Nhi )

-Đương nhiên biết, nhưng mà thuật này phải tiếp xúc cơ thể một cách THÂN MẬT, nếu là ta làm có chút không ổn ( Hắn cường điệu )

-Nếu là huynh, muội... muội cũng không ngại đâu

-Với cả đây... đây là chữa bệnh nên...! ( Ngưng Nhi tiếp tục ấp a ấp úng nói )

-Được rồi muội ngồi vào lòng ta rồi ta bắt đầu trị liệu. Ta trị hai lần bây giờ trị 6 thành, 3 ngày sau ta trị nốt lúc đó muội phải trả phí cho hai lần trị liệu đấy.

-Phí trị liệu là bao nhiêu chỉ cần trong khả năng muội sẽ đưa đủ cho huynh (Tiêu ngưng Nhi )

-Ta muốn Tử Lam thảo, muội mua hết Tử Lam Thảo của Quang Huy thành là được

-Được sau 3 ngày ta sẽ đưa đủ cho huynh ( Thiêu Ngưng Nhi )

-Giờ thì muội ngồi vào lòng huynh, thả lỏng cơ thể ra

Nói xong, hắn ngồi bệt xuống đất, giang 2 chân ra rồi chờ đợi nữ thần của lòng mình ngồi xuống phía trước. Ngưng Nhi e thẹn một lúc rồi cởϊ áσ ra...

Hắn ngạc nhiên, chợt quên mất là ở dị giới này chữa bệnh phải cởϊ áσ ra cho nó thoáng khí, nhưng với hệ thống hắn biết không cần cởi cũng được nhưng hắn cứ mặc kệ, mỡ dâng tới miệng mà không húp thì không phải làm người.

Ngưng Nhi cởϊ áσ xong, dưới lớp áo là cái yếm xinh xinh, hột đào lúc ẩn lúc hiện, đúng là con gái dị giới, không có áσ ɭóŧ như ở hiện đại nên việc che núʍ ѵú là điều không thể. Hắn giả vờ đưa tay ra, sờ vùng eo của Ngưng Nhi rồi dần dần tiến lên, 2 tay hắn mân mê núʍ ѵú của Ngưng nhi, lúc này mặt Ngưng Nhi đã đỏ đến mang tai rồi nói ra:"Hìn- hình như muội không có bị đau ở chỗ đó"

-Muội biết đạo dẫn thuật là gì không, là truyền khí từ vùng huynh đang sờ để nó tự lan tràn đến toàn thân, hay muội không muốn khỏi bệnh nữa ( hắn tỏ vẻ tức giận nói )



Nghe những lời có vẻ chính nhân quân tử đó của Lăng Thiên, Ngưng Nhi chỉ có tiếp nói:"Vậy phiền huynh tiếp tục"

Lúc này, 2 tay hắn còn đang mân mê cặp núʍ ѵú của Ngưng Nhi, tuy rằng mới 12-13 tuổi nhưng do là người ở dị giới nên Ngưng Nhi đã trổ mã như gái 18 ở hiện đại rồi. Hắn bắt đầu chữa bệnh thật sự cho Ngưng Nhi, một tầng khí nóng rực chuyền từ tay hắn xuyên qua cặp núʍ ѵú của Ngưng Nhi tới những nơi mà máu ứ đọng, giờ đây mới đúng như lời hắn nói là chữa như thế này, còn Ngưng Nhi lúc này cảm nhận bệnh đang thuyên giảm thì chợt mừng rỡ và cũng thở phào một hơi vì biết Thiên Kính hắn không có lừa nàng.

Được một lúc thì nàng do đang ngồi trong lòng của hắn chợt cảm thấy có cái gì cứng cứng chọc vào lưng nào, nàng thuận tay sờ vào vì tưởng Thiên Kính mang vũ khí không may đυ.ng vào lưng nàng, nào ngờ vừa đυ.ng vào thứ đó, cảm nhận được hình dáng, kích thước, hơi có chút nóng và còn run run thì nàng biết nàng vừa chạm vào cái gì rồi.

-Về cơ bản đã đỡ rồi, nhớ những lời huynh dặn đấy, 3 ngày sau trả phí chữa bệnh, giờ huynh về đây

Ngày hôm sau, vừa ngồi vừa suy nghĩ nên hắn không nhận ra có một bóng người đang nhẹ nhàng đi về phía hắn, đó là Tiếu Ngưng Nhi. Trên tay nàng cầm một hộp cơm, mỗi cử chỉ của nàng đều được mọi người chú ý vì không chỉ trong lớp, mà toàn bộ học viện Thánh Lan cũng như thành Quang Huy, nàng và Diệp Tử Vân được mọi người gọi là song kiêu, không chỉ thiên phú cao mà lại còn xinh đẹp tuyệt trần.

Thấy nữ thần của mình đi về phía tên Trần Thiên Kính, một vài tên fan não tàn khóc lóc, gào to:"Trời ơi, nữ thần chủ động đi về phía tên- Ủa mà hắn tên gì ta?"

-Trần Thiên Kính chứ cái gì, ngươi đúng là đầu óc bã heo ( một học sinh khác )

Đúng vậy, Thiên Kính của chúng ta hoàn toàn mờ nhạt trong lớp, việc Ngưng Nhi đi về phía hắn hôm nay mới khiến hắn được mọi người chú ý. Từng suy đoán được đưa ra, nào là Thiên Kính đắc tội Ngưng Nhi, rồi lại Thiên Kính được Ngưng Nghi theo đuổi và ngược lại v..v.. nhưng đa số đều nghĩ Thiên Kính đã đắc tội Ngưng Nhi - băng sơn mỹ nhân trong lòng bọn họ. Những con em thế gia, những đệ tử lam lũ cùng đưa mắt ngóng nhìn chuyện gì sẽ phát sinh... Và rồi sau đó.

Nhϊếp Ly cũng sững sờ "kiếp trước của ta hình như không có ai như hắn". Đang suy nghĩ thì đột Nhϊếp Ly cảm giác được đầu đau như muốn nứt ra.

-Có chuyện gì vậy Nhϊếp Ly? ( Đõ Trạch )

-Cậu bị sao thế? ( Lục Phiêu )

Cơn đau đột ngột biến mắt để lại trong não hắn lượng nhỏ kí ức về lúc Thiên Kính tham gia lớp học. Nhϊếp Ly suy tư "kì quái, những kí ức này là vì sao?". Lúc này vang lên thanh âm của Tiêu Ngưng Nhi.

-Muội... Muội ngồi đây được chứ ( Thiêu Ngưng Nhi ngượng ngùng nói )

Thiên Kính quay sang nhìn, nhận ra là Ngưng Nhi rồi cười nói : "Được, đằng nào cạnh ta cũng không có ai"

Ngưng Nhi ngồi xuống, lôi trong nhẫn trữ vật của mình ra đũa và thìa rồi nói : "Đâ-đây là muội dậy sớm làm điểm tâm, nếu huynh không chê thì xin mời nhận lấy"

Nói xong, nàng đẩy nhẹ hộp cơm về phía Thiên Kính, mặt mũi thì cúi xuống có hơi chút đỏ, nàng sợ Thiên Kính sẽ từ chối hảo ý của nàng.

Lúc này, Thiên Kính cũng bất ngờ, chợt nhớ ra đêm qua vừa chữa trị bệnh, lại còn làm chút việc mờ ám nên cũng vui vẻ nhận lấy. Mọi chuyện phát sinh được mọi người nhìn kỹ, những tiếng la ó thất thanh của một vài tên qua đường nào đó: "Khốn nạn, hắn có gì tốt đẹp mà Ngưng nhi nữ thần mời cơm cơ chứ" .Rồi đâu đó tiếng fan nữ kêu lên: "Chắc chắn Ngưng nhi tỉ đã bị hắn đe dọa gì đó rồi, tên khốn kia mau buông tha Ngưng Nhi tỉ ra"

Từng tiếng la ó vang lên trong lớp, nhưng hiển nhiên Thiên Kính hắn chả quan tâm, lúc này hắn chỉ tận hưởng hương vị món ăn của người trong lòng mình. Món ăn rất ngon, đúng là nữ công gia chánh, cưới về thì thật hạnh phúc. Chàng ăn, nàng nhìn, một khung cảnh lãng mạn hiện ra trong lớp học làm cho Diệp Tử Vân - người từng rất thân với Ngưng Nhi cũng khá bất ngờ. Trong quá khứ nàng và Ngưng Nhi có chút chuyện nên giờ ít thân như xưa nữa nhưng nàng hiểu Ngưng Nhi là người như thế nào, không thể có chuyện nàng chủ động làm cơm rồi mời một người con trai khác được.

"Chả nhẽ Ngưng Nhi đã động tâm với tên đó" Từng mối suy tư cứ vang trong đầu Diệp Tử Vân. Ngồi bên cạnh Thẩm Việt thì trợn tròn mắt, nghĩ thầm: "Cô ta đã đính hôn với ca ca rồi cơ mà, sao còn dám chủ động câu dẫn nam nhân khác, phen này về nhà mình phải báo với ca ca mới được"

Lúc này Thiên Kính đã ăn xong, quay qua Ngưng Nhi nhìn nàng với ánh mắt dịu dàng, nàng e thẹn... Thật là cay con mắt đối với lũ con trai độc thân cẩu khác mà. Do tối qua được Thiên Kính hắn vuốt ve... à nhầm chữa bệnh nên giờ Ngưng Nhi trông tươi tắn, khỏe khoắn, không còn là nữ thần băng giá nữa, hay có lẽ, nàng chỉ duy nhất thể hiện mặt này với Thiên Kính hắn thôi.

Một lúc sau, Thẩm tú lắc cặp mông căng mọng đi vào, khiến cho tất cả mọi người phải về chỗ cũ. Ngưng Nhi muốn đi nhưng bất chợt tay bị Lăng Thiên kéo lại, hắn nói:"Đằng nào cạnh ta cũng không có ai ngồi, muội cứ ngồi đây luôn cũng được"

"Tên khốn kiếp, buông tay nữ thần ra" Một vài tên độc thân cẩu hậm hực suy nghĩ nhưng không còn cách nào khác đành im lặng về chỗ, bởi vì bọn hắn sợ Thẩm Tú.

-Hôm nay ta sẽ dạy mọi người là Minh Văn, bất kể là Võ giả hay Yêu Linh sư, Minh văn đều vô cùng trọng yếu. Minh văn chia làm 2 chủng loại, theo thứ tự là Khí văn cùng Chiến văn! Khí văn khắc trên chiến giáp mà người chiến binh hay mặc, nó giúp tăng cường uy lực chiến giáp cùng chiến binh trên phạm vi lớn. Mà nhất là với Yêu Linh sư có thể điêu khắc ra Minh văn cao cấp khắc lên vũ khí hay chiến giáp thì sẽ phát huy được uy lực vượt xa thực lực của bản thân. Về phần Chiến văn, chính là dùng Minh văn khắc lên quyển trục để sử dụng, khi sử dụng có thể bộc phát ra sức chiến đấu cường đại! ( Thẩm Tú )