Chương 2: Ếch Ngồi Đáy Giếng

Trong một gian phòng nào đó, có một thanh niên có than hình cân đối, mày kiếm mắt sáng đang đã tạo minh tưởng. Đó là Trần Thiên Kính, trong 3 tháng này hắn đã tu luyện lên đến nhị tinh Bạch Ngân yêu linh sư và có được 150 nguyên năng.

Hệ thống cho hắn danh phận là 1 đứa trẻ mồ côi nên khá khó cho hắn để có thể chế các viên đan dược cao cấp mà bán cho hội luyện đan sư.

-Mai là ngày tên Nhϊếp Ly kia sẽ trọng sinh, nên đổi lấy “thần cấp y sư” và bắt đầu kế hoặc thôi.

Ting! Khấu trừ 100 nguyên năng thành công đổi lấy “thần cấp y sư”

-----------

Thánh tổ sơn mạch - nơi có một toà thành trì xung quanh là hang ổ của các đàn yêu thú chiếm đống, dù bị nhiều lần bị yêu thú công phá nhưng vẫn được xây dựng lại ngày càng vững chắc hơn. Đó là thành Quang Huy – ý nghĩa là hy vọng của nhân loại.

Lớp võ giã sơ cấp – Học viện Thánh lan

Hơn ba mươi đệ tử ngồi ngiêm chỉnh, nghe một nữ lão sư truyền thụ tri thức Yêu Linh, bọn họ đều là Võ Giả học đồ, đệ tử học viên thánh lan thành Quang Huy.

-Nghe nói vị Thẩm lão sư này đến từ Thần Thánh thế gia, là một Yêu Linh Sư tam tinh Bạch Ngân! ( học sinh A)

-Thần Thánh thế gia? một trong ba gia tộc mạnh nhất thành Quang Huy? (học sinh B)

-Yêu Linh Sư cùng Võ Giả đều có năm đẳng cấp, thứ tự lần lượt là Thanh Đồng, Bạch Ngân, Hoàng Kim, Hắc Kim, Truyền Kỳ, mỗi cấp lại phân thành ngũ tinh. (nữ giáo sư)

-Yêu Linh Sư áp đảo Võ Giả, là tồn tại cao quý nhất, có thể hình thành linh hồn hải trong đan điền, đem yêu linh bắt được nhét vào bên trong, lúc chiến đấu, có thể thúc dục yêu linh phụ thể, có được lực lượng cường đại vô cùng, loại lực lượng này, Võ Giả cùng giai khó mà địch nổi. (nữ giáo sư)



Thẩm Tú tự hào nói: “Giống như ta, có yêu linh của Liệt Diễm Yêu Hồ.”

Chỉ thấy hai tay trước mặt Thẩm Tú không ngừng biến hóa, lông mi của nàng ngày càng dài nhỏ, mặt ngày càng nhọn, hàm răng trở nên sắc bén, móng tay cũng trở nên bén nhọn, sau lưng hiện ra một cái đuôi màu hồng.

-Sau khi yêu linh phụ thể, ta có thể đạt được lực lượng của Liệt Diễm Yêu Hồ, trở nên nhanh nhẹn còn có lực lượng hỏa diễm. Bên trong yêu thú giới, Liệt Diễm Yêu Hồ thuộc về yêu thú cấp Hoàng Kim, cũng có nghĩa tu vi cao nhất ta có thể đạt được là Hoàng Kim Yêu Linh Sư! ( Thẩm Tú nói với vẻ đắc ý )

Trong một góc lớp có một thanh niên đang ngắm nhìn 1 thiếu nữ, thiếu nữ này có có mái tóc màu vàng óng mượt không ai khác ngoài Tiếu Ngưng Nhi . Trong nuyên tác thì nàng đi theo Nhϊếp Ly mà chỉ có danh chứ không có phận.

Lúc này hắn lại nhìn sang 1 thiếu nữ xinh đẹp khác có mái tóc màu tím đẹp đẽ là Diếp Tử Vân. Nàng ta có tính cách õng à õng ẹo và đôi khi hay bóp team trong nguyên tác. Trước khi hắn thu nàng vào dàn harem hắn phải trị các tật kiêu căng tiểu thư của nàng.

Lúc này Thẩm Tú biến trở lại hình người, hai tay ôm ngực, nhàn nhạt nói : "Hai năm tiếp theo, các ngươi sẽ là đệ tử của ta, tuy Viện trưởng Thánh Lan học viện đã nói mọi người đều bình đẳng, nhưng ta không thể không nói cho các ngươi một hiện thực tàn khốc, trên thế giới này không tồn tại sự ngang hàng! Đợi các ngươi trưởng thành, rời khỏi học viện, các ngươi sẽ hiểu lời ta nói. Ngang hàng chỉ là lời nói láo các đại nhân an ủi các ngươi thôi, các ngươi không thể lúc nào cũng sống trong mộng tưởng! "

-Quang Huy thành là tòa thành duy nhất còn lưu lại sau thời kỳ hắc ám, trong thành là nhân loại còn sống, Quang Huy thành có hai loại tồn tại cường đại, chính là Võ Giả và Yêu Linh Sư. Yêu Linh Sư là tồn tại cao quý, trong mấy nghìn thậm chí mấy vạn Võ Giả, mới có một người là Yêu Linh Sư, trong cả Quang Huy thành chỉ có hơn mấy trăm Yêu Linh Sư, họ chính là người bảo hộ cho Quang Huy thành.

- Võ Giả cũng chia cấp bậc giống như yêu linh sư. Trong gia tộc có một Hoàng Kim Yêu Linh Sư, được coi là thế gia quý tộc, có một Hắc Kim Yêu Linh Sư, sẽ thành thế gia hào môn, có từ ba Hắc Kim Yêu Linh Sư trở lên thậm chí là Yêu Linh Sư Truyền Kỳ, mới có thể trở thành thế gia đỉnh phong. Ba mươi sáu người các ngươi, có bình dân đệ tử, có thế gia đệ tử, tuy khởi đầu giống nhau, nhưng thân phận và địa vị lại cách biệt. Ta hy vọng các ngươi tự biết lấy mình, cư sử đúng mực! Bình dân mãi là bình dân, các ngươi cơ bản không thể trở thành quý tộc, đừng mơ tưởng bay lên đầu cành làm phượng hoàng. Coi như là trong quý tộc, cũng có chế độ đẳng cấp sâm nghiêm, không thể vượt qua. ( Thẩm Tú nhìn về những học sinh có quần áo lam lũ, nhàn nhạt nói )

Lúc này có một thanh âm vang lên : “Thẩm Tú đạo sư, ta có thắc mắc!”

-Vấn đề gì? ( Thẩm Tú hừ lạnh nói )

-Thẩm Tú đạo sư nói Quang Huy thành là tòa thành duy nhất còn sót lại sau thời kỳ hắc ám, chúng ta là nhân loại cuối cùng, có chứng cứ không? Thẩm Tú đạo sư đã đi qua Thánh Tổ sơn mạch, qua Hoang Mạc Vô Tận, Rừng Kịch Độc, Đầm Lầy Huyết Nguyệt, Vịnh Thánh Linh, đi qua Thiên Trạch sơn mạch, Thiên Tuyết Bắc Nguyên chưa? ( Nhϊếp Ly )

Với tư cách là người trọng sinh, luận kiến thức, Nhϊếp Ly có thể hoàn toàn miệt thị Thẩm Tú.

-Cái gì là Thiên Trạch Sơn Mạch? Thiên Tuyết Bắc Nguyên? (Thẩm Tú nhíu mày )



Hoang Mạc Vô Tận, Kịch Độc Sâm Lâm, Đầm Lầy Huyết Nguyệt nàng đã nghe nói qua, những địa phương đó cách Thánh Tổ sơn mạch vô cùng xa, đều chỉ có trong truyền thuyết, Thẩm Tú khẽ hừ một tiếng : “Ta chưa từng tới những nơi này, từ khi sinh ra, ta chưa từng rời khỏi Quang Huy thành, đi tới những nơi đó.”

-Nếu Thẩm Tú đạo sư chưa từng tới những nơi đó, sao có thể khẳng định chúng ta là nhân loại cuối cùng? ( Nhϊếp Ly cười lạnh nói )

-Ta giảng cho Thẩm Tú đạo sư một cái cố sự. Có một con ếch sinh ra trong đáy giếng thật sâu, từ khi nó sinh ra, chỉ nhìn thấy một mảnh bầu trời nơi miệng giếng, cho nên nó nói, bầu trời chỉ lớn như miệng giếng, nhưng bầu trời thật sự chỉ lớn như miệng giếng sao? Người ta gọi con ếch kia là ếch ngồi đáy giếng! ( nhϊếp Ly vừa cười vừa nói )

Nghe lời nói của Nhϊếp Ly, đệ tử trong lớp không khỏi cười thành tiếng, bọn họ đều nghị luận, Nhϊếp Ly nói rất có lý, cái thành ngữ ếch ngồi đáy giếng này, ko phải đang mắng Thẩm Tú đạo sư là ếch ngồi đáy giếng sao?

- Ếch ngồi đáy giếng? Hình dung thật chính xác! (Mấy nữ sinh cười hì hì nói)

Các nàng cũng chán ghét Thẩm Tú, không khỏi kính nể nhìn Nhϊếp Ly, chỉ sợ chỉ có Nhϊếp Ly, mới dám ở trên lớp mà chỉ cây dâu mắng cây hòe nhằm vào đạo sư.

- “Ngươi... “

Thẩm Tú tức giận muốn thổ huyết, Nhϊếp Ly dám so sánh nàng với con ếch, nàng còn chưa gặp qua đệ tử hỗn láo như vậy.

- Mặt khác, Thẩm Tú đạo sư, ta còn một vấn đề! ( Nhϊếp Ly tiếp tục nói )

- Ngươi còn có vấn đề gì! ( Thẩm Tú thẹn quá thành giận )

-Thẩm Tú đạo sư nói, bình dân vĩnh viễn là bình dân, muốn thành quý tộc là không thể, ta có chút nghi ngờ, Truyền kỳ Yêu Linh Sư Diệp Mặc đại nhân lúc còn trẻ, chẳng lẽ không phải bình dân? ( Nhϊếp Ly trừng mắt nhìn Thẩm Tú )

-Chẳng lẽ Thẩm Tú đạo sư đến việc này cũng không biết?