Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Dị Địa Trọng Sinh Chi Bạch

Quyển 2 - Chương 27: Ghen tị

« Chương TrướcChương Tiếp »
Mộ Dung Lâm Phong cùng Tiểu Bạch đều bởi vì thanh âm quen thuộc kia mà dừng bước, đồng thời cùng quay nhìn về hướng tiếng nói phát ra, chỉ thấy Thượng Quan Vân Nhi mặc phấn y tiên diễm vẻ mặt ý cười nhìn bọn họ vẫy vẫy tay. Tựa hồ thật vui vẻ có thể ở nơi này gặp được Mộ Dung Lâm Phong, Thượng Quan Vân Nhi thấy bọn họ hai người đều chú ý tới mình, cũng liền cất bước chạy chậm về phía họ.

Mộ Dung Lâm Phong nhìn thấy cố nhân đột nhiên hiện ra này, không thể nói rõ có bao nhiêu nồng nhiệt, chỉ là thản nhiên nói câu: “Thế nhưng có thể ở nơi này gặp được Vân Nhi tiểu thư, thật là trùng hợp a.” Tiểu Bạch mở to mắt nhìn Thượng Quan Vân Nhi vẻ mặt ngượng ngùng thường thường liếc trộm ngắm ngắm sư phụ nhà mình, tựa hồ cũng nhớ tới vị tiểu thư nhà giàu gặp được ở chợ.

“Mộ Dung đại ca hiện tại có phải ở tại Quốc sư phủ không a, ta nghe Dĩnh tỷ tỷ nói trong phủ của bọn họ có một đôi thầy trò đến, ta liền đoán rằng có thể là Mộ Dung đại ca, đêm qua từ xa thấy mọi người ta còn không dám đến chào, không nghĩ tới vừa định ra ngoài tùy tiện đi một chút liền gặp được hai người.” Kỳ thật Thượng Quan Vân Nhi tối hôm qua đang nhìn đến Quốc sư đi đến trước mặt Mộ Dung Lâm Phong chậm rãi nói chuyện, liền lôi kéo Đặng Dĩnh muốn qua bên đó, nhưng đang lúc Thượng Quan Vân Nhi hưng phấn ở sắp tiếp cận Mộ Dung đại ca nàng tâm tâm niệm niệm, Mộ Dung Lâm Phong cùng Tiểu Bạch liền trình diễn một màn phiến tình như vậy, tuy rằng sau lại biết là bởi vì Tiểu Bạch đã uống rượu, nhưng trong lòng luôn có một chút vướng mắc, mịt mờ nói không rõ, bởi vậy mà lùi bước.

Từ trước Thượng Quan Vân Nhi cũng đã cảm thấy quan hệ giữa hai thầy trò này có chút kỳ quái, nhưng lúc đó chỉ là tưởng quan ái của sư phụ đối với đồ đệ, nhưng hiện tại Thượng Quan Vân Nhi không còn nghĩ thế nữa, từ lúc Tiểu B

ạch say rượu hôn Mộ Dung Lâm Phong, mà Mộ Dung Lâm Phong sau kinh ngạc ban đầu cũng không có tức giận đẩy Tiểu Bạch trong lòng hắn ra, Thượng Quan Vân Nhi đã biết, Mộ Dung Lâm Phong nàng thích tâm tâm niệm niệm thế nhưng thích đồ đệ của chính hắn, thích Tiểu Bạch cũng là thân nam nhi như hắn, tình yên ngăn cấm như vậy đối với Thượng Quan Vân Nhi là đả kích lớn đến mức nào a. Thượng Quan Vân Nhi tuyệt đối sẽ không để chuyện như vậy phát sinh, Thượng Quan Vân Nhi tin tưởng vững chắc Mộ Dung Lâm Phong là hoàn mỹ, không thể đế cho bất cứ ai làm bẩn.

“...... Cái gì Dĩnh tỷ tỷ?” Mộ Dung Lâm Phong nghi hoặc nói, người này là ai vậy??

“Chính là Quốc sư phu nhân Đặng Dĩnh a, Dĩnh tỷ tỷ cùng ta là chơi thân từ nhỏ đến lớn, chẳng qua sau lại bởi vì Dĩnh tỷ tỷ gả cho Quốc sư thêm nữa nhà ta lại dọn đi nơi khác nên ít khi gặp, lần này ta cũng chuẩn bị ở lại đây cùng Dĩnh tỷ tỷ chơi vài ngày.” Thượng Quan Vân Nhi nhìn thấy Mộ Dung Lâm Phong vẻ mặt nghi hoặc, nên giải thích.

“Ân, hóa ra là như vậy a.” Cũng vẫn trả lời thản nhiên như thế. Mộ Dung Lâm Phong thật sự là không muốn cùng Thượng Quan Vân Nhi có quan hệ phiền phức lằng nhằng, tuy rằng biết Thượng Quan Vân Nhi có ý với hắn, nhưng thế thì đã sao, Mộ Dung Lâm Phong tuyệt đối không phải một người thương hương tiếc ngọc, trái tim của Mộ Dung Lâm Phong rất nhỏ, cũng chỉ có thể chứa được một người, chính là Tiểu Bạch hắn dùng toàn tâm yêu thương, về phần người khác vật khác, Mộ Dung Lâm Phong cũng không có quá nhiều hứng thú, Mộ Dung Lâm Phong nhìn nhìn Tiểu Bạch, nghĩ nghĩ lại nói: “Vân Nhi tiểu thư, tại hạ muốn dẫn Tiểu Bạch cáo từ bệ hạ về Quốc sư phủ, không biết Vân Nhi tiểu thư đang muốn đi đâu?”

“Vậy ra Mộ Dung đại ca cũng chuẩn bị cáo từ bệ hạ về Quốc sư phủ, ta cũng vậy, thế chúng ta cùng nhau đi đi.” Thượng Quan Vân Nhi nhìn thấy Mộ Dung Lâm Phong cũng không có vui vẻ khi nhìn thấy nàng như nàng tưởng tượng, trong lòng cũng ấm ức một chút, Thượng Quan Vân Nhi luôn nghĩ đến từ xưa anh hùng khó qua ải mỹ nhân, Thượng Quan Vân Nhi đối với vẻ ngoài của bản thân vẫn có tự tin rất lớn, mặc dù sau lần trước bị Mộ Dung Lâm Phong cự tuyệt, Thượng Quan Vân Nhi cơm nước không màng một thời gian, được nha hoàn khuyên bảo, vẫn là chịu muối mặt cầu Đặng Dĩnh mang mình đến yến hội khánh sinh của Quốc sư, Thượng Quan Vân Nhi chỉ là nghĩ muốn thấy Mộ Dung Lâm Phong nhiều thêm một chút, mặc kệ là ở chỗ sáng hay là từ một nơi bí mật gần đó, mặc kệ nói thế nào đây cũng là mối tình đầu của Thượng Quan Vân Nhi, tuy rằng mối tình đầu đều là chua sót.

Mộ Dung Lâm Phong liền gật đầu với Thượng Quan Vân Nhi, sau đó tiếp tục nắm tay Tiểu Bạch mà đi, Thượng Quan Vân Nhi thường thường liền đối đáp mấy câu với Mộ Dung Lâm Phong, Mộ Dung Lâm Phong đều ôn hoà đáp lại, rốt cuộc đi đến trước cung điện của Triệt Việt, nhìn thấy Cao công công chậm rãi từ cửa chính bên trong đi ra, Cao công công vừa ra tới liền nhìn Mộ Dung Lâm Phong một hồi, sau đó tầm mắt chậm rãi dừng trên gương mặt thanh tú của Tiểu Bạch, đối với hành vi lớn mật tối hôm qua của Tiểu Bạch, rất nhiều người đều là xem trong mắt, nhưng mặc kệ nói thế nào, chỉ là một vị công công trong cung cũng không có nhiều quyền cùng thân phận để mà nghị luận, vì thế vẫn dùng thanh âm bén nhọn chói tai đặc biệt công công mới có nói: “Bệ hạ hiện tại đang cùng các đại thần thương thảo đại sự, bất quá bệ hạ nói, Tiểu Bạch công tử tối hôm qua cũng đã mệt quá rồi, nên kêu các vị cứ về Quốc sư phủ trước, chúng ta cũng chuẩn bị hai cỗ kiệu gỗ tiễn các vị trở về Quốc sư phủ.”

Sau đó chờ Trúc Tử đến, liền ba người một cỗ kiệu gỗ, Thượng Quan Vân Nhi tiểu thư một cái khác, dù sao nam nữ có chừng mực, Thượng Quan Vân Nhi cũng là một tiểu thư khuê các nhà phú quý, cũng không thể không biết rụt rè ngồi cùng Mộ Dung Lâm Phong. Đương nhiên quan trọng nhất là Mộ Dung Lâm Phong cũng không có cái ý kia, thậm chí là Thượng Quan phu nhân của Thượng Quan phủ cũng không thể hiểu được con gái bà vì sao đối với Mộ Dung Lâm Phong chấp nhất sâu như thế, người bên ngoài nhìn vào chỉ thấy Mộ Dung Lâm Phong nhiều nhất chỉ là một thư sinh có vẻ ngoài đẹp.

“Tiểu ngu ngốc, ta hiện tại mới biết được, hóa ra thần kinh của ngươi là trì độn như vậy, sau khi uống nhiều rượu như vậy nhìn vẫn bình thường, rồi mới say khướt, ta hiện tại mới biết được thì ra trên thế giới còn có người thần kinh thô như vậy, tiểu ngu ngốc, ta bội phục ngươi......” Nói xong, Trúc Tử ở trong kiệu gỗ đúng là cung kính chắp tay cúi mình trước Tiểu Bạch.

“...... Say khướt???” Tiểu Bạch vẻ mặt không hiểu nhìn Trúc Tử, cái gì gọi là say khướt??

Mộ Dung Lâm Phong thấy Tiểu Bạch dáng vẻ cái gì cũng không biết nói: “Ân, Tiểu Bạch chẳng lẽ không nhớ rõ chuyện sau khi uống rượu sao?” Xem ra Tiểu Bạch uống rượu, một chút ký ức trong lúc say cũng không nhớ.

“Tối hôm qua cái rượu kia uống ngon bất quá Tiểu Bạch không biết chuyện sau khi uống rượu...... Sư phụ...... Tiểu Bạch đã làm gì......” Tiểu Bạch thấy Trúc Tử cùng Mộ Dung Lâm Phong đều nghi hoặc ngó bé, rất là khó hiểu.

“Ân, không có việc gì...... Bất quá Tiểu Bạch về sau cũng không nên uống rượu nữa...” Mộ Dung Lâm Phong thấy Tiểu Bạch chẳng có chút trí nhớ nào về chuyện lớn mật tối qua, cũng không trực tiếp nói cho Tiểu Bạch, cho dù nói với Tiểu Bạch chuyện sau khi say rượu, Tiểu Bạch hẳn là cũng không hiểu, tâm tư Tiểu Bạch cứ như tờ giấy trắng không lây dính chút màu, không ai trên thế gian có thể chạm vào.

“Nhưng mà rượu thơm thơm uống ngon lắm.” Tiểu Bạch nhớ tới rượu tối hôm qua, vẫn còn dư vị vương lại, chỉ là tiếc nuối về sau có thể không có cơ hội uống nữa.

Mộ Dung Lâm Phong trông dáng vẻ Tiểu Bạch rất là đáng tiếc, nói: “Kia...... Kia lúc Tiểu Bạch muốn uống chỉ có thể uống trước mặt vi sư, hơn nữa chỉ có thể uống một chút thôi.”

“Ân ân...... Cám ơn...... Sư phụ...... Hắc hắc......” Vẫn là sư phụ đối xử với Tiểu Bạch tốt nhất, ôm sư phụ một cái.

Trúc Tử nhìn hai người kia không nói gì.

Bởi vì không cần kiêng rượu, Tiểu Bạch sung sướиɠ một lúc, nhớ tới Thượng Quan Vân Nhi, ngồi trên cỗ kiệu phía sau thấy sư phụ liền cười mặt đỏ hồng hồng liền kéo tay áo Mộ Dung Lâm Phong nói: “Sư phụ, Vân Nhi tỷ tỷ......”

“Ân, sao vậy? Tiểu Bạch thực thích Thượng Quan Vân Nhi kia sao?”

“...... Không phải...... chỉ là...” Chỉ là tầm mắt cực nóng của Vân Nhi tỷ tỷ luôn dõi theo sư phụ, còn có lúc nhìn Tiểu Bạch, hoàn toàn không có ôn nhu trước kia, trong mắt có vẻ ác độc làm cho Tiểu Bạch cảm thấy trong lòng không thế thoải mái.

Tiểu Bạch thấy Mộ Dung Lâm Phong nghi hoặc nhìn bé, mà Tiểu Bạch cũng không biết nói thế nào cho rõ ràng ý trong lòng, liền ôm thắt lưng tinh tế của Mộ Dung Lâm Phong dựa đầu vào ngực Mộ Dung Lâm Phong cọ tới cọ lui, phát tiết một chút cảm giác buồn bực mà Tiểu Bạch không hiểu được.

Theo nhịp độ lên xuống của kiệu gỗ, Tiểu Bạch cọ cọ lên ngực Mộ Dung Lâm Phong lại mơ mơ hồ hồ ngủ trong lòng Mộ Dung Lâm Phong, tới Quốc sư phủ rồi, Mộ Dung Lâm Phong thấy Tiểu Bạch vẫn ngủ say sưa, cũng không nhẫn tâm đánh thức Tiểu Bạch, nhẹ nhàng ôm thân thể mềm mại của Tiểu Bạch bế bé bước xuống kiệu gỗ.

Khi Mộ Dung Lâm Phong bước xuống, Thượng Quan Vân Nhi ở bên kia cũng được người hầu giúp đỡ chậm rãi bước xuống, nhìn thấy mấy người Mộ Dung Lâm Phong cũng đã xuống, liền từng bước nhỏ tiến qua, khi đang muốn nói cái gì đó, chỉ thấy Mộ Dung Lâm Phong lắc lắc đầu với nàng, nhẹ nhàng đặt ngón trỏ thon dài trắng nõn lên môi, hai mắt nhìn nhìn Tiểu Bạch đang ngủ say, ý bảo nàng đừng đánh thức Tiểu Bạch. Sau đó cũng không để ý tới ánh mắt kinh ngạc của những người khác, Mộ Dung Lâm Phong liền bế Tiểu Bạch đi vào đại môn Quốc sư phủ.

Thượng Quan Vân Nhi nhìn thấy Mộ Dung Lâm Phong nhu tình tràn đầy bế Tiểu Bạch, chỉ chừa cái bóng cho nàng, không biết vì sao trong đầu lại hiện ra hình ảnh hai người hôn môi tối hôm qua ở yến hội, Thượng Quan Vân Nhi một bàn tay đặt ở ví trí trái tim nhấn một chút, một cảm xúc gọi là ghen tị lần thứ hai hiện lên trên gương mặt trang điểm tinh xảo của Thượng Quan Vân Nhi.

Mộ Dung Lâm Phong bế Tiểu Bạch đang ngủ say, ánh sáng nhu hòa chiếu vào người bọn họ, hình thành một vòng sáng nhu hòa, bóng dáng kia tràn đầy hạnh phúc cùng thỏa mãn, có người thấy vui mừng, cũng có người ưu sầu, vui mừng tất nhiên chính là Trúc Tử, Trúc Tử biết hai người kia sớm hay muộn cũng sẽ phát sinh đến bước này, nếu có thể làm cho hai người đều được hạnh phúc, cũng không còn mất bao nhiêu thời gian, tuy rằng Tiểu Bạch ngây ngốc, nhưng cũng là một người thanh thuần cuối cùng hiếm gặp còn tồn tại trên thế gian, xứng chủ nhân nhà cậu là được, Trúc Tử biết từ khi Tiểu Bạch đến, bọn họ ba người tạo thành một gia đình càng ngày càng nhiều cười vui.

Mà bên này nhìn hai người càng ngày càng xa, Thượng Quan Vân Nhi một tay nắm thành quyền......
« Chương TrướcChương Tiếp »