Chương 13.1: Thổ lộ tâm ý

Quý Vân nằm trên giường, đang nhắn tin nói chuyện phiếm với Cố Nguyên.

Quý Vân nghĩ đến chuyện của hai người Cố Nguyên và Tô Thần: “Nguyên Nguyên, gần đây em luôn trốn tránh Tô Thần, không muốn gặp mặt Tô Thần hả?”

Cố Nguyên nhận được tin nhắn Qúy Vân gửi, vẻ mặt hơi rối rắm, lại hơi do dự, cuối cùng trả lời nói: “Cũng không phải, chỉ là trong khoảng thời gian ngắn, em không biết phải đối mặt với anh ta như thế nào. Đàn anh, anh nói em phải làm gì bây giờ?”

Bên kia lại gửi một tin: “Nguyên Nguyên còn thích Tô Thần không?”

Cố Nguyên nghiêng đầu nghiêm túc suy nghĩ, cuối cùng vẫn nghĩ không rõ: “Em cũng không biết…..” Khoảng thời gian ban đầu quen biết Tô Thần, thật sự Tô Thần đối xử rất tốt với cậu, hiển nhiên trong lòng cậu cũng thích Tô Thần. Sau đó Cố thị gặp khó khăn, người đầu tiên cậu nghĩ đến cũng là Tô Thần. Nhưng người xấu kia, vậy mà lại muốn cậu làʍ t̠ìиɦ nhân của hắn, hoàn toàn coi cậu là một đối tượng phát tiết tính dục, còn nhục nhã cậu như vậy, đây là điều làm cậu khổ sở nhất.

Hình tượng của hắn ở trong lòng cậu, từ một người dịu dàng săn sóc biến thành một người đàn ông lạnh lùng bá đạo. Điều này khiến cho Cố Nguyên hoài nghi, không lẽ trước kia hắn chỉ giả vờ? Tô Thần bay giờ mới là tính cách chân chính của hắn?

So với bây giờ, cậu càng thích Tô Thần lúc trước, người đối xử với cậu rất tốt, sẽ dỗ cậu vui vẻ.

Đúng vậy, giống như anh hai!

Cố Nguyên nói suy nghĩ trong lòng của cậu cho Quý Vân, nhưng cậu không nói cho Quý Vân, lúc trước cậu vì Cố thị đến tìm Tô Thần, bị Tô Thần nhục nhã một trận, còn phải đăng ký hiệp nghị kia với hắn, làʍ t̠ìиɦ nhân không thể gặp ánh sáng của Tô Thần, hai người còn xảy ra quan hệ xá© ŧᏂịŧ.

Quý Vân trả lời nói: “Anh hiểu rồi, Tô Thần trong lòng Nguyên Nguyên là dịu dàng săn sóc, một Tô Thần phong độ nhẹ nhàng. Nhưng cho dù là Tô Thần em quen biết trước kia, hay Tô Thần bây giờ, đều là Tô Thần thôi. Cậu ta vẫn luôn thích em, điểm này chưa bao giờ thay đổi, chỉ là cậu ta không biết biểu đạt, mới khiến Nguyên Nguyên thương tâm.”

Cố Nguyên gật đầu.

Bọn họ đều nói Tô Thần thích cậu, nhưng cậu không hiểu, nếu thích, lúc trước còn muốn bắt nạt cậu như vậy….

Tên xấu xa Tô Thần……

Cố Nguyên nghĩ không rõ, cuối cùng không thèm nghĩ, mỗi ngày vẫn sinh hoạt như cũ, có lúc ở nhà vẽ tranh viết chữ, có lúc đi công ty với Cố Tông Trì.

Vừa đến dưới tầng công ty, một chiếc xe hơi màu đen dừng ở bên cạnh cậu, một người đàn ông cao lớn đẹp trai đi xuống từ trên xe. Cố Nguyên tập trung nhìn, sợ tới mức muốn chạy trốn vào công ty.

“Em đừng chạy……” Động tác của Tô Thần nhanh hơn, kéo Cố Nguyên lại, không cho cậu cơ hội chạy trốn.

“Trốn nhiều ngày như thế còn chưa đủ hay sao? Nguyên Nguyên, vật nhỏ nhà em, tra tấn chết anh rồi.” Tô Thần nắm tay cậu không chịu buông ra, mắt đen thâm thúy nhìn chằm chằm Cố Nguyên không hề chớp mắt.

“Ai trốn anh? Tôi không trốn anh, gần nhất tôi rất bận.” Cố Nguyên sợ bị người nhìn thấy, muốn tránh thoát rút tay ra: “Buông tay ra, trước công chúng bị người nhìn đến không tốt.”

Nhưng Tô Thần không thèm để ý, lạnh lùng nói: “Bị người khác nhìn đến thì làm sao, em đã sớm là người của anh.:

“Anh đừng nói hươu nói vượn, ai là người của anh?” Cố Nguyên không vừa lòng phản bác nói.

“Không lẽ không phải, em đã quên hiệp nghị chúng ta ký lúc trước, giấy trắng mực đen viết rõ ràng. Nguyên Nguyên, em đừng nghĩ rời khỏi anh.”

“Anh……” Cố Nguyên tức giận trừng mắt nhìn hắn.

“Đi, lên xe.” Tô Thần mang Cố Nguyên lên xe, cột kỹ đai an toàn cho cậu, động tác liền mạch lưu loát, sau đó giẫm chân ga, trực tiếp lái xe rời đi.

Sắc mặt của Cố Nguyên thay đổi, cả người căng chặt, hoảng loạn hô to: “Tô Thần, anh muốn mang tôi đi đâu?”

“Tất nhiên là về nhà với anh, Nguyên Nguyên.” Tô Thần không chút để ý cười nói, không quan tâm đến Cố Nguyên kháng cự, lái xe đến biệt thự ven biển.

Mỗi một lần bước vào nơi này, đều khiến Cố Nguyên nhớ đến những bất kham đã trải qua, Tô Thần dẫn cậu đến đây, lại muốn làm sao?

Vẻ mặt của Cố Nguyên buồn bã, chết lặng mặc cho Tô Thần mang lên tầng, đi vào trong phòng hắn.

Cố Nguyên không nói câu nào, bắt đầu cởi bỏ cúc áo sơ mi của mình, cởi từng cái từng cái một.

“Nguyên Nguyên, em……” Tô Thần nhìn động tác của Cố Nguyên, kinh ngạc nói.

Mặt của Cố Nguyên không có chút biểu tình nào, nói: “Anh dẫn tôi đến nơi này, không phải muốn làm chuyện này hả?”