Một đoá hoa sen thanh khiết mọc ngay giữa Liên Sơn hoang tàn.
Trên đài sen là một bông hoa tuyết trong veo, nhờ linh lực của Ma Vương còn sót lại mà dần dần có thể thành yêu.
Tuyết Yêu theo chân Ma Vương, rời khỏi nơi bắng giá này,
Nàng những tưởng nhân duyên giữa họ chỉ mới bắt đầu nào ngờ đâu số phận của họ đã vốn gắn liền với nhau.
"Cuối cùng ta đã hiểu vì sao núi Tuyết có tên là Liên Sơn. Trước khi ta tu luyện thành hình người, từng có một bông sen mọc ở nơi đó, mà ta chính là một bông hoa tuyết vương trên đài sen. Có người nói rằng nếu như hoa tuyết tan chảy thành nước, thấm vào đất của Liên Sơn thì bông sen năm xưa có thể hồi sinh." Tuyết Yêu mỉm cười chua chát. "Khi hoa sen thanh cao hồi sinh, liệu còn có ai nhớ đến một bông tuyết vương trên đài sen nữa đây!"