Chương 86

Sau một lúc im lặng, Lục Hoành Lãng hỏi:

- Thế bao giờ hai đứa kết hôn?

- Bọn em chưa quyết định, cũng chưa thông báo cho hai nhà nữa. Bây giờ Lục Diên đang ở bên ngoài, chờ nó tự vác thân về rồi làm đám cưới cũng được.

- Vậy cũng được. Đằng nào thằng bé cũng không ở bên ngoài quá lâu được đâu. Không bằng cấp, không kinh nghiệm, không thể làm việc đòi hỏi chuyên môn, công việc chân tay thì đã có người máy làm hết rồi. Anh mày cũng đang tò mò Lục Diên sẽ làm gì để tự nuôi sống bản thân.

- Anh, em có chuyện muốn hỏi.

- Ừ, anh mày đang nghe.

- Anh có thể quay ngược thời gian trở về quá khứ nhưng sở hữu dị năng này, anh cũng đã phải biết cho dù nắm dị năng không gian, có thể về quá khứ, đến tương lai nhưng không thể thay đổi quá khứ. Vậy tại sao anh quay về và gặp em vào thời điểm em đang còn nhỏ? Làm sao anh chắc hành động của mình thành công?

- Đúng là không thể thay đổi quá khứ nhưng điều đó chỉ đúng ở một phạm vi nào đó chứ không phải tất cả. Ví dụ như lão tổ tông của Khiết gia là Khiết Y người đã tóm mày đến dị giới, rõ ràng bản thân nắm giữ được thời gian nhưng không thể cứu người nhà mình thoát khỏi mạt thế, thậm chí muốn nói chuyện và xuất hiện trước người nhà cũng không thể. Hay như việc mày mất ký ức mới đi đến tương lai là ngày hôm nay, vị trí này, ký ức đang sở hữu. Nhớ lúc trước Khiết Bảo Ngao lại nói mày đã không còn chút ký ức nào bị vùi lấp nữa nhưng mày đã lấy lại được toàn bộ ký ức chỉ mất đoạn hai đứa bây gặp nhau lần đầu. Tất nhiên trí nhớ trẻ con không tốt, quên cũng bình thường nhưng từ năm bốn tuổi, suy nghĩ của mày bắt đầu trưởng thành nhanh hơn bạn cùng lứa, so với vui đùa thì mày càng thích yên tĩnh hơn. Nói tóm lại, nhất định nằm bốn tuổi đó mày bị người khác tác động vào tinh thần lực, cũng bị người khác chỉ dẫn nên mới làm ra hành động xịt nước lên người Khải Triết. Anh cũng chỉ lợi dụng điểm này quay về đó, thông qua mày cho hắn một bài học nho nhỏ thôi.

- Vậy là ngày đó anh đã biết trong ký ức của những người của Lục gia có đoạn em ở trong phòng suốt ba tuần nên anh cũng lợi dụng điểm này để gặp em?

- Ừ. Dị năng thời gian đúng là khó mà thay đổi quá khứ nhưng không phải không thể. Tất nhiên một điều chắc chắn là không ai có thể thay đổi hiện tại của chính mình bằng cách tác động nên quá khứ. Nhưng từ hiện tại muốn thay đổi tương lai lại có thể. Giống như số mệnh vốn là như vậy.

***

Khi hỏi về hai con ma thú ở dưới phòng khách, Lục Tranh mới biết hổ mập kia dẫn theo con hồ ly đen kia ngồi xe huyền phù từ Khiết gia đến đây để thăm hai con vẹt xanh. Lục Tranh cảm thấy chúng nó đến để tấu hài với tiếp xúc thân mật với nội thất và bờ tường thân yêu chứ thăm hỏi cái nỗi gì. Hổ mập với hồ ly có skill gì thì cậu không biết nhưng dưới trường hợp không sử dụng sức mạnh chân chính thì làm sao có thể trở thành đối thủ của hai con vẹt xanh mà mỗi con đã sống đến nửa thiên niên kỷ kia. (1 thiên niên kỷ = 1000 năm)

Bỏ qua bốn con vật đang làm xiếc thú ở phòng khách, Lục Tranh về phòng mình, Khải Triết đang nửa ngồi nửa nằm trên giường, thảnh thời cầm một quyển sách đọc. Lục Tranh đi tới, hắn liền ngưng lại ngẩng mặt lên nhìn cậu. Chưa kịp nói gì thì cậu đã nằm trong lòng hắn rồi.

- Dạo gần đây anh nghỉ nhiều ngày như vậy có sao không?

- Không sao, cấp trên cũng là người Khiết gia, với cả công việc còn có La Quý An, cái gì không đủ thẩm quyền mới đến phiên anh.

- Anh em hỏi khi nào chúng ta kết hôn. Em định sau khi Lục Diên về nhà đã, còn anh?

- Để thêm thời gian nữa cũng ổn, chúng ta có thêm thời gian chọn đồ cưới.

- Này, chúng ta còn chưa thông báo với người trong nhà đâu.

- Nghe theo em hết.

Khải Triết hôn lên môi Lục Tranh, nụ hôn từ nhẹ nhàng lướt qua liền biến thành nụ hôn sâu ngập tràn tình sắc, khi tách ra, áo hai người có phần xộc xệch càng góp phần khiến không khí trở nên ái muội hẳn ra. Khải Triết cầm lấy quyển sách mình bị ngó lơ kia đặt lên tủ cạnh giường, thuận tay kéo ngăn kéo lấy ra một lọ bôi trơn.

Trong khi đó Lục Tranh mở màn hình giả lập thiết lập cách âm cho căn phòng cũng như khóa thêm một tầng màng chắn năng lượng cho cánh cửa kia, do kết nối giữa thiết bị trong phòng với vòng tay nên cậu không cần phải ra ngoài cửa để thực hiện việc này. Cách âm là đương nhiên còn thêm một tầng tấm chắn năng lượng cũng vì tránh trường hợp mấy con vật dưới phòng khách xông lên phá đám. Cứ tưởng tượng đến cảnh hai người đang quấn lấy nhau mà cánh cửa *oành* một tiếng bị đánh nát,… thật khiến người ta lúng túng.

Nói thì chậm, diễn ra thì nhanh, chỉ trong chưa đầu hai giây, hai người đã làm xong phần việc của mình. Sau đó tiếp tục chuyện thân mật với nhau.

***

Định viết H nhưng cứ định viết là thấy buồn ngủ. Cho nên chỉ có khúc đầu với cuối thôi, à thì, chương này chỉ có khúc đầu cho nên hơi ngắn.

Đăng giờ này (23h55) dù hơi muộn nhưng vẫn chưa chuyển ngày mà, nhỉ!

……

Chưa bao giờ đọc truyện tranh mà khổ vãi. Chuyện là truyện bên Trung, có người dịch nhưng mình chờ không được nên xem bản tiếng Trung và tất nhiên, không hiểu gì.

(Vì truyện bên Trung ra rồi nhưng nhóm dịch chưa dịch tới chương mới nhất).

Sau đó là quá trình vừa đọc vừa chụp màn hình vừa dùng google dịch xem nghĩa tiếng Việt.

-------------

Truyện chỉ được đăng bởi trang_kenny ở truyenhdt.com Sweek, mọi trang web khác đều là giả mạo!

Vui lòng không chuyển ver hay bưng bê đi nơi khác!

Vui lòng tôn trọng công sức viết truyện của mình!

Thân ái và quyết thắng!