Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Đến Tương Lai, Là Hôn Thê Của Thiếu Tướng

Chương 44

« Chương TrướcChương Tiếp »
Nếu những côn trùng và động vật biến dị kia chỉ tập trung tấn công vào những người mạnh thì có khi nào cậu bay lên không trung thì lực lượng tấn công cậu chỉ còn côn trùng biến dị hay không? Nhưng nếu như vậy thì số động vật biến dị như lũ tràn đê ở dưới sẽ như thế nào?

Lục Tranh không tính toán nhiều, thu lại dị năng băng hệ đồng thời tạo hai miếng kim loại dưới chân, vận dụng kim hệ để bay lên cao đồng thời cậu cũng tung ra mấy vạn mũi tên băng xiên lớp động vật biến dị phía dưới.

Sau khi Lục Tranh lên trên không trung một lúc thì phát hiện côn trùng biến dị bao quanh mình trở nên nhiều hơn bao giờ hết, ở phía dưới, người nhà hầu như không còn nhận công kích của côn trùng biến dị nhưng phải đối phó với số lượng động vật biến dị nhiều hơn.

Dị trạng của đám côn trùng và động vật biến dị quá mức rõ ràng nên đa số mọi người cũng nhận ra tình trạng quỷ dị hiện tại là như thế nào. Không chỉ Lục gia mà còn nhiều người ở khu vực xung quanh không hẹn mà tất cả đều đưa ánh mắt cảm thông sâu sắc dành cho Lục Tranh bởi vì ở đây cậu là mạnh nhất, đa hệ nhất, tự nhiên cũng sẽ là đối tượng thu hút côn trùng và động vật biến dị nhất.

Phía dưới mặt đất, mọi người và biến dị thực vật hung hăng đối phó với động vật biến dị. Những thực vật biến dị ngoài trợ trận, chiến đấu còn phải thu gom đống xác chết. Thực vật sau khi bị biến dị hoàn toàn, cho dù chết chúng cũng sẽ không nhận bất kì một loại năng lượng mộc hệ từ bất kì dị năng giả nào ngoại trừ nguồn từ người đã cung cấp năng lượng cho chúng hoặc là tự chúng cung cấp năng lượng. Mà cách thực vật biến dị tự cung cấp năng lượng chính là ăn các động vật biến dị hoặc hút lấy năng lượng từ chúng. Sân của Lục gia lại không thiếu những xác của côn trùng và động vật biến dị, thực vật biến dị càng thu gom lại càng mạnh, tốc độ xử lý những cái xác này lại càng nhanh.

Ông cụ đứng trên một cành của cây hoa hồng biến dị tua tủa gai kia, chỉ đạo nó siết, quét, ăn những động vật biến dị tiến gần mình. Ông cụ cũng nhận ra sự khác thường của đám côn trùng và động vật biến dị chỉ chuyên đối phó với những người mạnh, nhân lực của Lục gia không ít nhưng để duy trì lâu dài lại không phải cách hay. Ông cụ lấy ra viên mộc đan Lục Tranh tặng cách đây không lâu rồi hấp thụ nó, lần nữa gia tăng thực lực của mình để một lần nữa truyền năng lượng mộc hệ cho những cây trúc vốn đã được ông cụ làm biến dị, lại trở nên biến dị thêm một lần nữa. Từng cây bị biến dị nhanh chóng tham gia chiến đấu, một số ở lại tại chỗ, một số di chuyển phía trước trợ trận. Nhìn cây trúc có vẻ nhỏ xinh nhưng khi bị biến dị lần hai lại có sức chiến đấu cường hãn hơn những loại thực vật mà ông cụ từng làm biến dị khác. Thân trúc cao lớn dị thường, cành lá cũng mọc nhiều hơn, dài hơn, bộ rễ chúng di chuyển rất nhanh, đi đến đâu cành lá quật chết biến dị thú đến đó, cành lá quơ đến đâu đánh tan côn trùng biến dị đến đó, bộ rễ đi tới đâu xác côn trùng và động vật biến dị sạch đến đó.

Để hỗ trợ đứa cháu đang bị côn trùng biến dị vây quanh ác liệt trên không trung, ông cụ còn ra lệnh cho những cây trúc và tùng biến dị phóng lá lên như phi tiêu, diệt một mảng lớn côn trùng biến dị.

Lục Tranh lên trên không trung cũng chẳng nhàn nhã bao nhiêu khi phải liên tục điều khiển các lưỡi kiếm bằng kim loại và băng xoay quanh bản thân mình một quả cầu thật lớn. Phía trên phía dưới, bên phải bên trái, đằng trước đằng sau chỗ nào cũng toàn là lưỡi kiếm kim loại và băng liên tục xoay vòng, tưởng chừng như vậy rất an toàn và chắc chắn nhưng không hẳn. Cứ mười con, không cần biết là côn trùng hay động vật biến dị, nhất định có hai con có skill ăn mòn, không những ăn mòn kim loại mà còn ăn mòn được băng của cậu nữa. Những lưỡi kiếm kim loại và băng có mạnh, có xuyên qua những thành phần có khả năng ăn mòn này thì những thành phần có khả năng ăn mòn cũng ăn mòn không ít kim loại và băng Lục Tranh tạo ra. Như vậy Lục Tranh vừa phải khống chế các lưỡi kiếm chuyển động vừa phải không ngừng hóa dị năng thành thực thể để duy trì số lưỡi kiếm xung quanh mình. Thỉnh thoảng ông cụ có cho trúc và tùng phóng lá như phóng phi tiêu cũng khiến cho cậu có thể tranh thủ được một chút thời gian.

Duy trì khoảng thời gian hơn một giờ đồng hồ, Lục Tranh chưa mệt, chưa cạn kiệt dị năng cũng có chút mất kiên nhẫn. Không biết côn trùng và động vật biến dị từ đâu ra, tại sao lại xuất hiện ở nơi này thì cũng thôi đi, rốt cuộc số lượng của chúng là bao nhiêu mới có thể lao lên tấn công con người trong thời gian lâu như vậy. Kì thực Lục Tranh cũng biết đại đa số côn trùng và động vật biến dị đều chạy đến Lục gia và đa số chúng đều tập trung muốn tấn công cậu bởi vì trong khu vực này, chỉ cậu có dị năng đạt đỉnh cấp.

Một giờ đồng hồ này Lục Tranh cũng nhàn đi một chút khi có lực lượng bảo an đến tiếp viện dẫn bớt một chút sự chú ý qua đó. Phải, chỉ là một chút trong một khoảng thời gian ngắn vì không lâu sau lại có không ít côn trùng biến dị bao vây cậu bổ sung vào vị trí còn trống của những con khác.

Để tránh ảnh hưởng đến mọi người, Lục Tranh điều khiển hai mảnh kim loại dưới chân bay lên cao nữa. Sau đó ngưng tụ ám hệ dị năng thành thực thể dạng sương đen ăn mòn tạo thành một quả cầu đen, côn trùng biến dị chạm phải sương đen đều bị ăn mòn đến không còn cái gì. Tất nhiên sương đen chỉ ăn mòn côn trùng biến dị, không ăn mòn lưỡi kiếm kim loại và băng của cậu. Ám hệ của cậu tuy thuộc dạng sương đen ăn mòn và ăn mòn mọi thứ lẫn dị năng cùng mọi nguồn năng lượng mà sương đen chạm tới nhưng ám hệ là dị năng của Lục Tranh nên khi sử dụng nó sẽ không xung đột với dị năng khác của cậu, tất nhiên với dị năng của người khác thì vẫn bị ăn mòn như thường.

Lục Tranh không muốn vận dụng ám hệ nhiều, sương đen ngưng tụ cũng chỉ từng đó nhưng tuyệt đối uy lực lại không phải nhất thời mà duy trì được khá lâu. Để ám hệ không ảnh hưởng ngược đến mình, Lục Tranh điều khiển quả cầu sương đen đang bao quanh mình tránh xa bản thân một chút. Càng nhiều côn trùng biến dị bay vào thì sương đen càng mỏng do Lục Tranh không duy trì ám hệ. Chưa đầy hai mươi phút sau, quả cầu sương đen tan đi, tiếng lưỡi kiếm kim loại và lưỡi kiếm băng đâm xuyên qua những con trùng biến dị lại vang lên.

Dùng ám hệ hiệu quả hơn nhưng không hiểu sao Lục Tranh cứ có cảm giác không nên xài nhiều. Lúc nãy cậu dám dùng vì căn bản côn trùng biến dị bao vây cậu thành một quả cầu, căn bản chẳng ai thấy được cậu phía trong, quả cầu sương của Lục Tranh lại to ngang ngửa với quả cầu côn trùng, người bình thường chắc chắn không nhìn ra điểm gì bất thường.

Dị năng giả có khả năng cảm nhận được sóng dị năng dao động mà phân biệt thuộc tính lẫn cấp bậc dị năng của dị năng giả, người dân Đế quốc thường không kiểm soát được sóng dị năng dao động nên tạo thành thứ gọi là uy áp với người khác và cũng bị dị năng giả khác phát hiện khả năng của mình. Tuy vậy vẫn có ngoại lệ, ví dụ như người nào điều khiển dị năng tốt chắc chắn không lộ ra sóng dị năng đang dao động trong hoạt động hằng ngày, chỉ đến khi chiến đấu mới lộ ra. Vẫn còn một ngoại lệ khác là có một số loại dị năng đặc biệt, ngay cả khi chiến đấu và sử dụng cũng không tạo ra sóng dị năng dao động, chia làm ba loại: quang, ám, phụ trợ. Dị năng phụ trợ có rất nhiều loại như: lực lượng, tốc độ, biến dị, phục hồi, tinh thần, không gian, bất tử.

-------------

Truyện chỉ được đăng bởi trang_kenny ở truyenhdt.com Sweek, mọi trang web khác đều là giả mạo !

Vui lòng không chuyển ver hay bưng bê đi nơi khác !

Vui lòng tôn trọng công sức viết truyện của mình !

Thân ái và quyết thắng !
« Chương TrướcChương Tiếp »