Chương 139: Bị Ảnh Tử nhìn lén trong khi thao Hồ Liệt Na ngoài vườn (H)

Chương 139: Bị Ảnh Tử nhìn lén trong khi thao Hồ Liệt Na ngoài vườn (H)

Vào một ngày đẹp trời nào đó. Tô Hỏa đang hưởng thụ buổi sáng tươi đẹp cùng với Hồ Liệt Na trong lòng ngực, thì...

[+17 Love/ ngày]

"Đây là?" Tô Hỏa nghi ngờ không hiểu.

Cái này chính là dấu hiệu khi một nữ nhân lần đầu chinh phục đạt 100 điểm. (Có một ai đó mà ta không biết, vừa rồi nàng đã bị ta vô tình chinh phục? Là ai?)

Tô Hỏa nhắm mắt tĩnh tâm, cảm nhận sợi dây liên kết giữa hai người bọn hắn. (Thì ra là nàng.)

Tô Hỏa mỉm cười, trở nên vui vẻ hơn.

(Để xem nào.)

Tô Hỏa bắt đầu lần mò trong tinh thần, thay đổi mối liên kết của Thẩm Giai Nhi với nữ nhân vừa chinh phục được. Thêm nàng vào 1 trong 13 sợi dây liên kết chính.

[+345 Love/ ngày]

(Cmn, nàng cho ta nhiều chinh phục như vậy sao? Không hổ danh là cấp 74 Hồn Thánh. Như vậy thì ta phải thưởng thật tốt cho cống hiến của nàng ta mới được.) Tô Hỏa thất thố, tự cười một mình.

"Lão công, chàng làm sao vậy?" Hồ Liệt Na lười biếng hỏi.

Tô Hỏa đưa tay ra vuốt ve, trấn an tiểu hồ li trong ngực, rồi cười da^ʍ tà: "Hắc hắc, đệ không có chuyện gì.... Sư tỷ, có muốn cùng đệ chơi một cho chơi vui không?"

Cảm nhận trong cơ thể của mình, côn ŧᏂịŧ của Tô Hỏa đang bành trướng, Hồ Liệt Na liền biết hắn đang có ý đồ gì.

"Hừ! Đáng ghét, đồ hư hỏng." Hồ Liệt Na mắng yêu Tô Hỏa, nhưng một bên lại xấu hổ gật đầu.

"Hắc hắc." Thế là Tô Hỏa đứng dậy, cùng Hồ Liệt Na dính một chỗ, bế nàng ra vườn.

"Sư tỷ, đổi tư thế khác à." Ra đến bàn đá, Tô Hỏa đặt nàng xuống.

"Ừm." Hồ Liệt Na ngoan ngoãn nghe lời, hai tay nàng đặt trên ghế, mông hơi đưa cao lên, chờ đợi lần nữa sát nhập làm một với cơ thể Tô Hỏa.

Ngoài ra, nàng còn chủ động dùng võ hồn phụ thể, để tăng thêm kɧoáı ©ảʍ cho hắn.

"Nha, thật là đẹp." Tô Hỏa gật đầu tán thưởng, dù nhìn thấy bộ dạng này của Hồ Liệt Na bao nhiêu lần, thì hắn vẫn có đôi chút đứng hình trước vẻ đẹp khiêu gợi của nàng.

"Sư tỷ, đệ vào đây." Tô Hỏa vén ba cái đôi của nàng lên, đẩy côn ŧᏂịŧ vào trong. Thích thú vuốt ve cái đuôi mềm mượt của nàng trong khi đang chuyển động cơ thể đều đặn.

Trải qua rất nhiều lần thao cúc hoa của Hồ Liệt Na. Bây giờ khi Tô Hỏa thao thêm lần nữa, thì nàng cũng không bị mất khống chế võ hồn. Có thể bị hắn thao mất hết lý trí, nhưng nàng vẫn duy trì được trạng thái phụ thể.

"Na Na, tỷ nhìn phía bên kia đi." Thao Hồ Liệt Na được một lúc, Tô Hỏa nâng mặt của nàng cưỡng ép nhìn sang.

"Ân, đó không phải chỉ là một cái cây sao?... A a... Lão công, đừng dừng lại... Làm cho thϊếp cảm thấy sướиɠ hơn đi." Hồ Liệt Na điều động hồn lực, vẫy ba cái đuôi phía sau, nhằm thúc dục Tô Hỏa.

Tô Hỏa thấy vậy liền không khách khí. Hắn túm lấy đuôi của nàng chơi đùa, kí©h thí©ɧ thêm. Đồng thời ung dung nói ra: "Ừm, đúng vậy. Và trên đó đang có một người đang nhìn lén chúng ta làʍ t̠ìиɦ."

"A a... Lão công, chàng nói thật sao?... Nhanh buông thϊếp ra a... Thϊếp không muốn bị người khác nhìn thấy cơ thể của mình..." Hồ Liệt Na gấp gáp, ý muốn tách ra khỏi người Tô Hỏa.

Nhưng, Tô Hỏa lập tức ôm chặt nàng từ phía sau lại, càng thêm ra sức thụt ra đẩy vào: "Sư tỷ, giữ nguyên nào. Tỷ chỉ cần tiếp tục tập trung hưởng thụ là được. Không cần quan tâm đến chuyện khác."

"Nhưng là... nhưng... A a a... Lão công... Lão công sư đệ... Ngừng lại... Ngừng lại..." Hồ Liệt Na hoảng sợ cầu xin. Nhưng vô luận thế nào, đều bị Tô Hỏa giữ chặt lại.

Trốn trên gốc cây, Ảnh Tử nghi ngờ: "Kì quái, ánh mắt kia cùa bọn họ, chẳng lẽ ta bị phát hiện rồi sao?"

Ngay sau khi nàng dự định nhanh chóng rồi đi, thì bất thường xảy ra: "Tại sao hồn lực của ta lại bị tiêu tan hết? Cơ thể giống như cũng không còn sức lực nào nữa? Kì quái, ta rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?"

Không đợi Ảnh Tử tự mình giải đáp nghi vấn trong đầu, thì có một thứ gì đó từ phía sau, đã dùng một lực rất mạnh đánh lên gáy của nàng.

"A!" Ảnh Tử kêu thảm một tiếng. Không một chút chuẩn bị nào, nàng liền lập tức rơi xuống từ trên cây cao. Hai mắt tối sầm, từ từ chìm vào trong bóng tối.

Cũng may, lúc cơ thể Ảnh Tử sắp chạm đến mặt đất thì Ám Linh Tử Thần đã kịp thời xuất hiện và đỡ lấy. Nó nghe theo lệnh của Tô Hỏa, bế nàng đi đến, rồi đặt nàng lên bàn, bên cạnh hắn đang cùng Hồ Liệt Na làʍ t̠ìиɦ.

Lúc này Hồ Liệt Na quay mặt lại nhìn, rồi thở phào nhẹ nhõm. (Thì ra người đang nhìn lén là nữ nhân. Sợ chết ta rồi.)

Sau đó Hồ Liệt Na buông lỏng phòng bị, bắt đầu bộc lột bản chất, thành thật lớn tiếng rêи ɾỉ: "A a a... Lão công, thao mạnh lên... Thao chết thϊếp đi... Thϊếp muốn bị chàng thao chết... a a..."

"Tuân mệnh sư tỷ." Tô Hỏa vui vẻ, bật hết tốc lực, chuyển động như một cái máy đóng cọc.

"Tốt... Sảng khoái... Lão công sư đệ thật biết thao... A a a... Cứ như thế... Nha... Thật là sướиɠ..." Hồ Liệt Na hai mắt mê ly, nằm bẹp trên bàn đá thở gấp gáp. Giờ đây bên trong đầu óc của nàng đã biết thành trống rỗng. Đầu nhập hết toàn bộ suy nghĩ vào việc hưởng thụ khoái hoạt mà côn ŧᏂịŧ Tô Hỏa mang lại.

....

Một thời gian sau, Tô Hỏa đứng dậy, mà ở dưới háng hắn chính là Hồ Liệt Na. Nàng đang dùng bộ ngực sung mãn của bản thân, kẹp lấy côn ŧᏂịŧ của hắn, nhấp nhô giao ngực.

"Tỷ làm giỏi lắm. Tiếp tục đi." Tô Hỏa hài lòng xoa lên đầu nàng khen thưởng. Rồi đưa tay nâng cằm Ảnh Tử lên quan sát.

Hắn thầm cảm khán: "Nàng cũng đẹp đó chứ? Chậc chậc chậc. Dáng người này nếu như mặc đồ bó sát lên người thì sẽ có thêm bao nhiêu lực sát thương đây? Quả nhiên là hoàn mỹ mà. Quyết định rồi, sau này ta phải bắt nàng mặc lên mới được."

Đối với nữ nhân này, Tô Hỏa sớm đã biết nàng âm thầm theo dõi bọn hắn từ lâu. Mà lý do hắn không vạch trần người này, là vì hắn biết rằng, đằng sau nàng chính là Bỉ Bỉ Đông ra lệnh.

Trước đó khi hắn phát hiện bị người khác nhìn trồm, thì hắn đã phái Ám Linh Tử Thần tàn hình, rồi lén đi theo nàng để biết chủ mưu phía sau. Tuy là chỉ có thể theo đến bên ngoài Giáo Hoàng Điện, nhưng Tô Hỏa rất chắc chắc lập luận của mình.

Thử hỏi trong Võ Hồn Điện, có ai lại to gan tìm đường chết, dám đi làm việc ngu xuẩn này? Bên cạnh Hồ Liệt Na thế nhưng là có hai vị Phong Hào Đấu La gia gia hết mức chiều chuộng. Bọn họ sẽ dám ngu ngốc cử Hồn Thánh đi dám sát sao? Đương nhiên là không rồi, nên cũng chỉ có Bỉ Bỉ Đông mà thôi.

(Na Na, lão sư của chúng ta đúng là rất quan tâm đến nàng nha... Nàng yên tâm, đợi sau khi ta cầm được lão sư xuống, sau đó ta sẽ giúp hai nàng hàn gắp mối quan hệ sư đồ như trước đó. Hoặc có thể càng trở nên thân mật hơn, hắc hắc.) Tô Hỏa nhìn dưới mặt xinh đẹp Hồ Liệt Na đang ngậm côn ŧᏂịŧ mà nhiệt tình hút, thì hắn tự nhủ lòng, thầm hứa.

"... Ọc... Ọc... Ọc..." Hồ Liệt Na mở hai mắt to tròn nhìn lên, vui sướиɠ nuốt tϊиɧ ɖϊ©h͙ tϊиɧ ɖϊ©h͙ đanh chảy ra.

"Lão công,... Ahaa!" Sau khi nuốt hết toàn bộ tϊиɧ ɖϊ©h͙ vào trong bụng, Hồ Liệt Na nhả côn ŧᏂịŧ ra rồi kéo áo Tô Hỏa, gọi hắn nhìn xuống. Sau đó nàng há to cái miệng anh đào nhỏ, lè lưỡi ra để hắn có thể dễ dàng quan sát toàn bộ bên trong miệng.

"Na Na, tỷ làm giỏi lắm. Đứng lên a." Tô Hỏa xoa đầu, hết mực yêu thương nàng.

"Ừm." Hồ Liệt Na hạnh phúc gật đầu. Đứng dậy, rồi ôm dính chặt lấy thân thể của Tô Hỏa.

"Lão công, chàng tính làm gì với cô gái này?" Nhìn thấy tay Tô Hỏa đang cho vào miệng chơi đùa với nữ tử nằm ngất đi trên bàn đá. Hồ Liệt Na lên tiếng hỏi.

"Người này nhất định không thể thả đi. Ít nhất chúng ta phải tra hỏi mục đích, và người phía sau ra lệnh cho nàng là ai." Tô Hỏa gương mặt đáng tin cậy trong khi nói.

"Ừm." Hồ Liệt Na gật đầu đồng ý.

(Đáng chết, tốt nhất đừng để cho ta biết chủ mưu phía sau. Nếu không ta nhất định phải băm người đó thành trăm mảnh.) Hồ Liệt Na tức giận thầm nghĩ.

Nếu như để những chuyện nàng làm với Tô Hỏa mỗi ngày bị lộ ra ngoài, để cho người khác tùy ý nói xấu lung tung sau lưng hắn. Thì nhất định danh dự của hắn sẽ bị ảnh hưởng.

Hồ Liệt Na đương nhiên không muốn chuyện này xảy ra. Cho dù Tô Hỏa đối với người đời là một nam nhân cặn bã, cho dù hắn háo sắc, lêu lỏng, ngay cả cô cô ruột cũng không tha... Thì trong lòng nàng, Tô Hỏa mãi mãi là nam nhân hoàn hào nhất.

"Vậy chàng định làm gì với nàng ta tiếp theo?"

"Ân... Sư tỷ, đệ muốn biến nàng ta thành tình nô, rồi thêm nàng vào hậu cung." Tô Hỏa hưng phấn nói thật suy nghĩ trong đầu. Rồi hắn đưa tay ra, hết xoa lên đùi của Ảnh Tử thì trườn lên xoa lên eo. Tay hắn không rời khỏi người nàng, mà chỉ thích thú trườn đi trườn lại, khám phá khắp các chỗ mới lạ trên cơ thể của nàng.

(Bây giờ điểm chinh phục của nàng cũng đã 100 điểm rồi. Vậy là ta chỉ cần làm thịt nữa thôi, là nàng đã chính thức biến thành nữ nhân của ta.)

Vừa mới chuẩn bị tâm lý đi đồ sát người ta, Hồ Liệt Na lập tức ngỡ ngàng không tin vào tai của mình, Tô Hỏa lại muốn biết nàng ta thành tỷ muội của nàng?

Nàng giật mình hỏi lại: "Cái đó, chàng đã suy nghĩ kĩ sao? Nàng ta cũng không đáng tin cậy a."

"Không được sao?" Tô Hỏa giả vờ ủ rủ, thất vọng bỏ tay ra món đồ chơi mới.

"Không phải. Ta không cấm chàng đi tìm nữ nhân mới. Chỉ là chúng ta còn chưa làm rõ ràng mục đích phía sau của nàng. Chàng vẫn muốn biến nàng ta thành nữ nhân của mình?" Hồ Liệt Na nhanh chóng giải thích.

Tô Hỏa lập tức tươi tỉnh trở lại, gật đầu khẳng định: "Sư tỷ, đệ chắc chắn rồi. Đệ muốn biến nàng ta trở thành nữ nhân của mình..... Nhưng nếu như lát nữa khi tra hỏi nàng, nếu biết được mục đích phía sau của nàng là có ý xấu với chúng ta, thì đệ sẽ nghe theo lời của tỷ."

"Được rồi, chàng muốn làm gì thì làm, muốn dẫn thêm bao nhiêu nữ nhân về nhà thì dẫn. Dù sao ta là chủ mẫu trong gia đình, ta sẽ giúp chàng quản lý hậu cung." Hồ Liệt Na nuông chiều Tô Hỏa, trong khi đang ma sát với côn ŧᏂịŧ của hắn.

Tô Hỏa sờ lên cái mũi tinh sảo của nàng trên đùa: "Nha, ta thật đúng đắn khi chọn tỷ làm chủ mẫu. Sư tỷ, ta yêu nàng nhất."

Tô Hỏa hôn lên trá Hồ Liệt Na rồi ôm chặt nàng vào trong lòng. Yêu thương vuốt ve, cảm nhận hơi ấm của nhau.

"Ừm." Hồ Liệt Na ôn nhu trả lời. Nhưng trong lòng thầm mắng. (Đồ háo sắc, ta vốn dĩ là không thể cản được ngươi, cho nên ta mới cho ngươi đi làm bậy. Hừ, biết điều thì đừng tham lam quá, không phải dạng người nào cũng mang về.)