Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Đến Chịu Chẳng Ra Thể Thống Gì Nữa Rồi

Chương 12

« Chương TrướcChương Tiếp »
Dữu Vãn Âm thở phào. May quá may quá, có vẻ là có chiêu khác cao tay hơn.

Cô không quan tâm đ ến động tác của tiểu nha hoàn, tranh thủ tạo độ thiện cảm: “Thôi nào nào, phi với chả tần gì, vẫn như cũ thôi. Vĩnh nhi muội muội à, chị kể em nghe cái này, hôm nay thánh nhân kia có thể nâng em lên trời, ngày mai cũng có thể đạp em xuống Địa ngục mà.”

Tạ Vĩnh Nhi ngẩn người.

Tính cách của nữ chính trong bản gốc là như này ư?

Hội chị em sau lưng nàng đều hít sâu một hơi, vội khuyên Dữu Vãn Âm thận trọng từ lời nói đến hành động.

Dữu Vãn Âm: “Chị tin các em sẽ không nói ra đâu. Phụ nữ chúng ta ở cái chốn này, vốn chỉ là quân cờ mặc cho người định đoạt thôi, nếu còn không săn sóc lẫn nhau, vậy chẳng phải là đúng như ý nguyện của lũ đàn ông xấu xa sao?”

Tạ Vĩnh Nhi: “???”

Những gì mà Dữu Vãn Âm nói, khả năng cao là lời thật lòng.

Cô muốn mượn sức của Tạ Vĩnh Nhi không phải là vì Hạ Hầu Đạm, mà là vì chính cô.

Nếu như Tạ Vĩnh Nhi có thể dẹp cái ý định hại chết cô, cô tuyệt đối không muốn đấu đá. Cùng là cu li thôi, đấu đá làm khỉ gì, ngồi xuống ăn lẩu chẳng tốt hơn à?

Việc hợp tác với Hạ Hầu Đạm bây giờ là bất đắc dĩ thôi, sâu trong lòng cô cũng không hoàn toàn tín nhiệm hắn. Ngay cả khi ở trong trường hợp tốt nhất, tức là hai người bọn họ thắng, Hạ Hầu Đạm ngồi vững trên ngai vàng, lật lòng muốn gϊếŧ cô thì chỉ cần nói một câu “Cô em đã biết quá nhiều”. Thể chế đã nói lên từ trước rằng cô đang ở thế yếu.

Muốn trụ lại đến cuối trong trò chơi sinh tồn này tưởng dễ hả? Thêm một người bạn chính là thiếu một kẻ thù, ngu gì không ôm đùi con cưng chứ.

Nhưng mà, cô lại không thể ngả bài luôn rằng: Thực ra chế cũng xuyên vô.

Vì dựa theo truyện gốc, Tạ Vĩnh Nhi cùng Hạ Hầu Bạc là một đôi, giờ đây đã bắt đầu hẹn hò rồi. Cô nói cho Tạ Vĩnh Nhi chẳng khác nào nói cho Hạ Hầu Bạc, mà vị Đoan vương kia sẽ lợi dụng tình báo này làm gì thì cô không biết chắc.

Dữu Vãn Âm đành phải dùng cách này lén khuyên nhủ: Em gái, vứt ba cái chuyện yêu đương đi, kệxừ lũ đàn ông, chị đây đi trộm bình ắc-quy nuôi cưng.

Mọi nỗ lực của Dữu Vãn Âm hoàn toàn uổng phí.

Tạ Vĩnh Nhi nhìn đôi mắt khẩn thiết của cô, trong lòng dần dần điềm tĩnh. Trước mặt chỉ là người trên trang giấy, ả sẽ không thoát khỏi thiết lập truyện gốc, đột nhiên lấy lòng mình như này là do muốn kẻ thù tiềm tàng lơ là mà thôi.

May mà nàng đã đọc xong kịch bản.

Nghĩ đến việc đêm qua Đoan vương sai người đưa túi thơm vào, Tạ Vĩnh Nhi lại nghĩ hết thảy đang chạy theo quỹ đạo, tình thế tốt đẹp. Mình chỉ cần quả quyết hơn nữa, sớm bóp ch ết ả nữ chính đoản mệnh này là được.

Tạ Vĩnh Nhi vẫn còn nở nụ cười, trong mắt lại khó tránh khỏi lộ ra một chút thiếu kiên nhẫn.

Nàng nhìn Dữu Vãn Âm đang cố rặn thoại như đang nhìn một vai hề. Không cần thiết lãng phí thời gian với người chết.

Lúc tiểu nha hoàn lén ra hiệu với nàng, nàng chỉ ngồi chốc lát liền đứng dậy cáo từ.

Đi ra Thiên Điện, vài người lập tức vây quanh cô: “Sao rồi?”

Tạ Vĩnh Nhi: “Thành công, bộ váy mà Dữu Vãn Âm treo trên góc tường, đuôi váy đã bị dính nước của hoa Ngụy Tử. Nhuộm rất bí mật, ả chắc chắn không thể tự phát hiện ra. Tiếp theo chỉ cần đợi ả mặc bộ váy kia, chúng ta có thể hành động.”

Ngụy Tử là tên hoa, chỉ còn loe ngoe vài nhành ở vườn mẫu đơn.

Trong số các chị em vẫn còn người lo lắng: “Chỉ bằng mấy giọt nước, liệu có thành công không?”

Tạ Vĩnh Nhi cười nói: “Bệ hạ đa nghi lắm.”

“…”

Sở tần đứng sau lưng nàng chần chờ một lát, khẽ mở miệng: “Ả Dữu phi ấy ngày thường diêm dúa loè loẹt, mà lúc nói chuyện trông cũng tình cảm phết.”

Tạ Vĩnh Nhi không trả lời.
« Chương TrướcChương Tiếp »