Vương Thúy Hoa là một cu li(*) mới bước vào đời, người cũng như tên, phèn và hề. Đi làm hai năm, bị cấp trên và khách hàng đày đọa đủ đường, dù có tràn ngập khát vọng cũng bị bào mòn sạch sẽ.
(*) Xã xúc: Nô ɭệ của công ty, nai lưng ra làm việc như chó cho quý công ty từ sáng đến tối.
Chưa kể, cô vốn cũng không có hoài bão gì. Quan niệm sống của cô là qua loa cho xong chuyện, sở thích duy nhất là đọc tiểu thuyết mạng —— mà nói là sở thích thì chi bằng nói là do bị ép bởi môi trường sống, suy cho cùng chuyến tàu trên đường đi làm và về nhà quá lâu, chẳng còn cách nào để gϊếŧ thời gian hiệu quả hơn cả.
Hai năm trôi qua, Vương Thúy Hoa cày cả đống truyện, gần như chỉ cần đọc kĩ ba dòng đầu là có thể đoán được tình tiết tiếp theo rồi.
Hôm nay trên đường tan tầm, cô ấn vào một bộ truyện xuyên sách mất não.
Tên truyện là , nghe tên là biết rác rưởi rồi. Lí do mà Vương Thúy Hoa nhảy hố là vì mở đầu của bộ này gần như giống hệt bản thân cô ở thời khắc này: “Mã Xuân Xuân là một cu li thong dong tầm thường, trên đường về nhà hôm nay chợt ấn vào một bộ truyện cung đấu mất não…”
Đang tả mình đó hả? Vương Thúy Hoa thấy hứng thú, đọc tiếp xem sao.
Mã Xuân Xuân bất ngờ xuyên vào truyện cung đấu, thành nữ pháo hôi trong truyện.
Cuộc đời của nữ pháo hôi này là một tấn bi kịch, bất đắc dĩ bị chọn tiến cung, lại bất đắc dĩ bị cuốn vào cung đấu, Hoàng đế quyết định nàng sống hay chết còn là một tên bạo quân rất ngang ngược. Nữ pháo hôi vì tự vệ, đành hợp tác với người khác hãm hại nữ chính, cuối cùng chết thảm trong cung điện.
Mà nữ chính nhận được muôn vàn sủng ái lại tâm cơ thâm trầm, vừa lá mặt lá trái với bạo quân vừa giao lưu mờ ám với vị vương gia nào đó, cuối cùng còn giúp vương gia ám sát bạo quân, chàng đăng cơ rồi đến thϊếp phong hậu, trở thành kẻ chiến thắng.
Mã Xuân Xuân xuyên thành nữ pháo hôi, lập tức triển khai sự nghiệp phản dame, sau khi tính toán xong, thu hút sự chú ý của vương gia trước nữ chính, thành công tranh đoạt con đường thuộc về nữ chính, ép chết bạo quân còn tiện thể chôn luôn nữ chính chung mồ, cuối cùng trở thành hoàng hậu thiên cổ.
Vương Thúy Hoa đọc đến đoạn này đã thấy đuối như con cá chuối. Cô đọc truyện quá nhiều, đã gặp cái motif lội ngược dòng kiểu này ít nhất mười tám lần.
Cô đang định lui ra ngoài đọc cuốn sảng văn mất não khác gϊếŧ thời gian thì bỗng nghe thấy một tiếng vang giòn giã, tầm mắt bị nhấn chìm bởi tia sáng trắng.
Vương Thúy Hoa bị hút vào di động, lao thẳng vào một bộ truyện xuyên thư bị mình xì mũi coi thường.
Vương Thúy Hoa tỉnh dậy hết sức điềm tĩnh, phản ứng đầu tiên là tìm cái gương, xác nhận mình xuyên thành ai.
vốn không có tranh minh hoạ, nhưng miêu tả bề ngoài coi như tường tận. Nữ pháo hôi đi theo lộ trình tiểu bạch hoa(*) mờ nhạt, sau khi bị Mã Xuân Xuân kiểm soát mới trở nên đẹp đến ngỡ ngàng nhờ tài trang điểm của mình.
(*) Chỉ người có bề ngoài nhu nhược, nhu nhược đáng thương động tí là khóc nhưng thật ra rất mưu mô xảo quyệt, thường lấy được sự đồng tình nhờ vẻ yếu đuối của mình.
Vương Thúy Hoa trông thấy khuôn mặt diễm lệ được trời ưu ái và chưa trang điểm trong gương, tức thì bế tắc.
Quá rõ ràng, nữ pháo hôi đã bị người khác chiếm, cô không có cửa giành nữa. Cô xuyên thành nữ chính cũ đã định trước sẽ chết vì bị nữ pháo hôi hãm hại —— Dữu Vãn Âm.
Dữu Vãn Âm lo lắng.
Áng văn này cô đọc nhanh như gió, chỉ nhớ rõ đại khái mạch truyện.
Nhìn cách ăn mặc bây giờ của mình, chắc là vừa tiến cung làm thϊếp chưa lâu.
Nữ pháo hôi và cô đồng thời tiến cung, giờ đây đã bị xuyên, chẳng mấy chốc sẽ gặp được chân mệnh thiên tử —— Đoan vương xuất thân thấp hèn nhưng văn võ song toàn. Hai người bọn họ sắp xà nẹo hết một trăm ngàn chữ rồi ân oán tình thù hết hai trăm chương, cuối cùng bày mưu tính kế soán ngôi bạo quân.