Thì ra làm một Giám hộ ma cà rồng thay vì phải làm “chó săn” ngoài lề như vai trò Kaden đã đảm nhiệm ở Portland khá tuyệt đó chứ.
Anh không hẳn là đã được chào mừng đến với chi nhánh thành phố New York bằng những cánh tay rộng mở, chính xác hơn thì là bằng những ánh nhìn cẩn trọng và một vài lời bình cạnh khóe, nhưng một khi anh bắt đầu làm việc và có thể đến được những nơi Giám hộ bình thường không thể vào, anh đã giành được khá nhiều sự kính nể trong khoảng thời gian khá ngắn. Và khi cánh tay anh suýt bị chặt đứt bởi một con demon nhìn như con cá kình gấp đôi kích cỡ của mình, Eidolon đã chữa trị cho anh tại Underworld General như thể anh là thành viên của gia đình.
Sau ba tháng di chuyển đến chi nhánh Aegis tại thành phố New York, anh và Andrea đã cưới nhau dưới ánh trăng rằm ở sân trước trụ sở, với tất cả thành viên của chi nhánh họ làm khách mời.
Giờ thì anh và Andrea đang tận hưởng đêm đầu tiên của họ tại mái ấm mới, một căn nhà họ đã mua tại vùng đồng quê gần trụ sở của chi nhánh và đã được điều chỉnh để chặn hết ánh sáng khi trời sáng và để tạo ra đường hầm để trốn thoát dẫn từ tầng hầm. Ừ, Kaden hay hoang tưởng thế đấy, nhưng đã có hơn một Giám hộ đã bị bọn demon nhắm vào rồi bị lôi ra khỏi nhà, và Kaden sẽ không để Andrea trở thành một trong số đó.
“Này.” Bàn tay cô đặt trên vòm ngực trần của anh trong lúc cô trèo lên giường, nơi anh đã nằm đợi cô như đã cả tiếng rồi, trong khi thực tế chỉ có chừng năm phút trong khi cô đang rửa mặt mà thôi. “Anh nhìn có vẻ phân tâm đấy.”
“Đâu có.” Anh với người, vòng một tay quanh eo cô, rồi kéo cô lên người mình để cô có thể ngồi giang chân trên hông anh. Vật đàn ông của anh đã cứng rồi, cô cũng đã ướŧ áŧ rồi, và giờ thì họ đang ở vị trí hoàn hảo để làm việc anh muốn làm kể từ khi tỉnh dậy từ giấc ngủ ngày của mình. “Chỉ đang nghĩ xem chúng ta may mắn thế nào thôi.”
Cô xoay hông mình, cọ xát nơi bí ẩn ướŧ áŧ của cô trên vật đàn ông của anh trong lúc cô vui đùa vuốt một ngón tay xuống thân trên của anh. “Vậy sao?”
“Ừ,” anh đáp lại, giọng anh trầm và thô ráp hơn chỉ vài giây trước.
Một nụ cười trêu đùa nâng khóe môi cô, trong lúc cô lại vuốt ngón tay đó lên vòm ngực, lên cổ rồi lên đến môi của anh. “Anh khát không?”
Chất giọng đầy nhục cảm của cô khiến mạch đập anh nảy một tiếng. Phải, ma cà rồng vẫn có mạch đập … theo Eidolon thì bao tử của họ giành lấy nhiệm vụ của trái tim, vận chuyển máu khắp hệ thống của họ.
“Rất khát.” Cách ba ngày thì anh mới hút máu Andrea một lần, giữa một đợt hút máu thì anh sẽ lấy máu heo và bò từ hàng thịt. Ừ thì, đâu đó anh lại hút máu của một vài con người, là những thằng khốn vô lại đủ ngu để cướp của anh trên đường anh săn demon. Và anh cũng đã ăn một hai con người thú cố gϊếŧ anh.
Ngón tay của cô thâm nhập qua môi anh rồi bắt đầu vuốt ve chiếc răng nanh, để nó mọc dài ra. Anh yêu chết đi được khi cô làm thế. Hai răng nanh của anh đã trở thành hai vùng nhạy cảm với kí©h thí©ɧ tìиɧ ɖu͙©, và tuần trước họ đã khám phá ra rằng anh có thể đạt đỉnh điểm nếu cô chơi đùa với chúng đủ lâu.
Họ cũng đã khám phá ra rằng là một con ma cà rồng, anh có thể đạt lên đến đỉnh điểm rất nhiều lần mà vẫn có thể giữ cho vật đàn ông mình căng cứng miễn là Andrea có thể chịu được.
Và vợ anh có sức chịu đựng rất cao.
May. Mắn. Chết. Được.
“Và anh,” cô rủ rỉ, “muốn hút máu từ đâu tối hôm nay đây?”
Hỏi lạ chưa. Anh luôn hút từ mạch máu ở cổ để anh có thể vừa làʍ t̠ìиɦ với cô vừa hút máu. Ngay cả lúc này đây, anh đang để mắt đến cần cổ thon thả của cô trong lúc cô lắc người trên anh, bao phủ vật đàn ông đang cương cứng của anh với dòng dịch của cô. Sự cọ xát cảm giác thật tuyệt vời, gần như là quá tuyệt vời, nên anh nâng hông mình, khao khát được thâm nhập, nhưng cô lại chuyển mình, từ chối cho anh vào.
“Hồ ly tinh này,” anh thủ thỉ. “Tại sao em lại muốn hỏi về chuyện hút máu?”
Nụ cười hư hỏng của cô khiến máu anh lưu chuyển càng nhanh hơn. “Bởi vì em còn có nhiều mạch máu khác có thể khiến anh hứng thú.”
Vật đàn ông của anh nảy một cái, như thể đang đồng tình. Nó lúc nào lại chẳng theo phe cô, thằng khốn bé nhỏ này.
Cô hạ miệng mình xuống ngực anh rồi hôn ngay trên vị trí con tim. Đầu lưỡi cô đưa ra để lười nhác liếʍ láp một vòng tròn ngay đó trước khi cô cắn nhẹ anh, rồi lại liếʍ lên chỗ ấy một lần nữa, xoa dịu cái véo đầy nɧu͙© ɖu͙© ấy. Rồi, một cách chậm rãi, cô gợi lên cho anh càng nhiều khoái lạc bằng cách bò trườn lên thân thể anh trong lúc cô hôn vòm ngực, hôn vai, hôn cổ anh. Làn môi cô mềm mại như tơ lụa khi cô cắn từng ngụm nhỏ từ cằm lên đến môi anh.
Cả thân thể anh nhấp nhô, vật đàn ông của anh tìm kiếm nhưng không thể thấy được sự ấm áp của cô. Tiếng gầm gừ đầy du͙© vọиɠ thoát khỏi cổ anh, và anh cảm thấy được đôi môi cô dãn ra thành một nụ cười trên môi anh.
“Thiếu kiên nhẫn sao?”
Đường cong mềm mại của đôi gò bồng đào của cô lướt trên vòm ngực khiến anh rêи ɾỉ. “Sự kiểm soát của anh chỉ có chừng mực nhất định khi em có liên quan.”
“Em biết,” lời thì thầm của cô rơi trên môi anh. “Và em yêu điều đấy.”
Anh lại gầm gừ, nhưng cô cắt ngang bằng cách trượt đầu lưỡi mình trên lưỡi anh. Nụ hôn sâu nóng bỏng khiến anh nhoài người tìm cô, đầu ngón tay anh bấm vào trong hông cô khi anh cố gắng kéo cô xuống người mình, nhưng cô đâu phải yêu ớt, và cô vẫn giữ nguyên như thế, nói trắng ra là đang thách anh dám làm mình đau để chiếm đoạt được điều anh muốn.
Anh sẽ không bao giờ làm thế.
Đầu lưỡi cô chạm vào răng nanh anh, khiến anh rùng mình trong khoái lạc, không chắc mình còn có thể chịu được bao nhiêu. Và khi cô liếʍ nó, mơn trớn lên xuống rồi cọ vào đầu nhọn của nó, từng cơn co rút bắn dọc theo xương sống anh.
Andrea biết, rồi cô dừng việc “fang-job,” (*) cụm từ mà anh khám phá ra ma cà rồng dùng để mô tả chuyện này. Trước khi anh có thời gian để đoán cô định làm gì, cô nhích người về phía trước thêm nữa, đặt một đầu gối cạnh đầu anh và để đầu gối còn lại đặt trên vòm ngực để cô có thể ngồi giang chân trên mặt anh.
(*) fang-job: tác giả chơi chữ, sáng tác từ cụm từ "blow-job" - dùng miệng hay tay để mang đến kɧoáı ©ảʍ cho bạn giường phái mạnh của mình - ở đây fang là răng nanh
“Oh … fuck …
yeah.” Cảnh tượng kí©ɧ ɖụ© đó gần như khiến anh nổ tung, và anh phải chuyển tầm nhìn trước khi tự làm bản thân xấu hổ. Nâng tầm mắt, ánh mắt thiêu đốt của Andrea giao với anh.
“Mạch máu ở đó, trong háng em. Hút cái đó đi.”
Cô không cần phải yêu cầu lần hai. Nắm chân cô, anh kéo cô xuống trong lúc ngước đầu mình rồi ngập hai răng nanh trong da thịt ngọt ngào, rắn chắn của đùi cô. Tiếng rêи ɾỉ kɧoáı ©ảʍ của cô khiến anh càng sung sức, rồi anh lướt một tay dọc theo làn da mềm mịn dẫn đến vùиɠ ҡíи của cô. Vùиɠ ҡíи ướŧ áŧ tỏa hơi nóng của cô chào đón sự thâm nhập của ngón tay anh, và trong lúc anh nuốt xuống dòng máu duy trì sự sống mạnh mẽ của cô, anh xoay tròn ngón tay trong cô, lôi kéo những tiếng hít hơi và rủ rỉ nhỏ nhoi từ môi cô.
Đường ống của cô co nở rối siết chặt khi giai đoạn đầu tiên của đỉnh điểm khoái lạc ập đến, nhưng thế là chưa đủ đối với anh. Anh cần nhiều hơn. Anh muốn nếm mùi vị đỉnh điểm của cô. Hấp tấp, anh rút răng nanh mình ra, nhanh chóng liếʍ lên đấy để đóng miệng vết thương, rồi anh dùng miệng mình bám vào vùиɠ ҡíи của cô, thay thế ngón tay bằng đầu lưỡi. Cô kêu lên, thân thể co giật khi cô đạt đỉnh.
Khi những cơn co rút của cô đã giảm bớt, anh lôi mạnh rồi lật người cô sao cho cô nằm bên dưới còn anh thì ở trên, gần như trong tuyệt vọng mà đè lên cô. Anh đẩy vào người cô mạnh đến nỗi cả hai người họ đều hít vào một ngụm khí, và rồi thân thể anh giành kiểm soát, tự chủ của anh vỡ nát. Hông anh vươn về trước, kéo tới lui trong lúc anh đẩy vào trong cô. Tiếng động da thịt trên da thịt ướŧ áŧ của họ lấp đầy căn phòng, công với những âm thanh dụ hoặc như tiếng cót két của chiếc giường, hay tiếng sột soạt của tấm chăn.
“Tốt … thật …” Giọng cô vỡ nát thành những tiếng rủ rỉ nối tiếp nhau, và má nó, cô thật xinh đẹp. Mái tóc cô như một tấm màn bóng loáng trải dài trên gối trong khi đầu cô vật ra sau trong cơn hoan lạc. Những cơ bắp rắn chắc của cô cuộn mãnh liệt dưới làn da đang đỏ ửng và lóa sáng dưới lớp mồ hôi.
Cảnh tượng đó khiến anh vỡ òa. Cơn nóng bỏng như lửa bắn xuyên qua bi rồi dẫn đến vật đàn ông của anh trong lúc anh đạt đến đỉnh điểm cao trào. Cả hai người họ kêu thành tiếng khi cô đạt đỉnh cùng với anh, cặp đùi cô siết chặt hông anh theo cái cách nguyên thủy mà người đàn ông nào cũng yêu thích, và anh lại đạt đỉnh, vật đàn ông của anh thúc vào những bức tường bí ẩn đang thít chặt của cô.
Khi nó kết thúc, thân thể anh ngã mềm nhũn trên người cô, tứ chi anh run rẩy, tầm nhìn anh mờ đυ.c. Khi anh có thể di chuyển trở lại, anh lăn xuống người cô, đồng thời cũng kéo cô theo cùng để họ có thể quấn quít lấy nhau và nhìn mặt đối mặt. Anh thích cảm giác ôm cô như thế này, thích nhìn cô dần chìm vào giấc ngủ với nụ cười thỏa mãn trên đôi môi sưng tấy vì hôn của cô.
“Kaden?” cô mở mắt, đôi mắt sáng rực chứ không hề buồn ngủ.
“Ừ.”
Cô chống một khuỷu tay. “Biến đổi em đi.”
Anh bật người dậy, không thể tin mình mới vừa nghe điều đó. Họ chưa bao giờ nói chuyện về tương lai, ngay cả khi anh cầu hôn cô cũng chưa nói. Sự thật rằng cô là con người và sẽ già rồi chết đi trong lúc anh vẫn tiếp tục sống là một trái bom hẹn giờ lặng im trong mối quan hệ giữa họ, và anh đã rất cẩn thận mà tránh né nó.
Anh không muốn nghe rằng cô đồng ý trước việc sẽ chết, nhưng cùng lúc, anh không muốn nghe rằng cô sẵn sàng hi sinh nhân tính của mình.
Vì thế, đúng, anh hoàn toàn đang ở trạng thái tránh né.
“Biến đổi em?” giọng anh thô ráp. “Andrea –“
“Không phải ngay phút giây này,” cô nói, ngồi dậy để nắm tay anh. “Thậm chí không phải là tháng này hay năm này. Nhưng trước sau gì đó. Em không muốn già đi rồi ép anh phải chứng kiến mình chết.” Cô cắn môi dưới của mình một lúc, như thể đang cố gắng tìm từ ngữ tiếp theo. “Em đã biết được rất nhiều về thế giới ngầm trong vài tháng qua. Về những con ma cà rồng và demon chúng ta gọi là bạn.”
Điều đó vẫn khiến anh choáng váng, rằng anh thật sự có thể trở thành bạn với demon. Nhưng Tayla và Eidolon đã thường xuyên mời họ đến những buổi ăn tối hay sự kiện tại bệnh viện, và Kaden và Andrea đã dành nhiều thời gian tại ngôi nhà kiểu Ý của Lore, em trai Eidolon, sống cùng với bạn đời của mình, một cựu thiên thần tên là Idess.
Kaden vươn tay để vén tóc cô ra sau tai, chủ yếu chỉ tìm một cái cớ để chạm vào cô. “Vậy thì đi chơi cùng những người đó khiến em khao khát trở thành một trong số họ sao?”
“Nó khiến em nhận ra rằng em có thể làm nhiều việc tốt hơn nếu em mạnh và khó gϊếŧ hơn. Điều đó còn có nghĩa em có thể dành nhiều thời gian hơn bên anh.” Cô ôm một má của anh rồi phớt nhẹ ngón cái lên làn da nơi đó. “Ừ thì, anh nghĩ thế nào?”
“Anh nghĩ anh yêu em, và anh muốn dành cả đời này bên em. Nên ừ, anh sẽ bảo đảm rằng cả hai chúng ta sẽ có cuộc sống thật là dài.” Anh nhướng mày về phía cô. “Dù em có thể hối hận việc đó sau này đấy.”
Tiếng cười của cô vang trong anh, vang sâu đến tận linh hồn anh. “Em nói với anh em từ việc làm một kẻ bỏ cuộc rồi. Anh bạn, anh dính với em rồi. Vĩnh viễn.”
Anh vòng hai tay quanh cô rồi kết dính đôi môi họ vào nhau. “Anh sẵn sàng chào đón vĩnh viễn, Andrea,” anh thì thầm. “Sẵn sàng như em thôi.”