Chương 7: Tức bể phổi

"Con cũng đừng trêu ghẹo Lăng di con, nàng hôm qua một đêm chưa ngủ, vẫn luôn vì chuyện của con mà lo lắng!” Vân thị đoan trang hiền thục, chỉ biết giúp chồng dạy con, không nhìn ra giữa các nàng có minh triều gợn sóng, lại càng không biết trên đời này lòng người hiểm ác.

Thẩm Nguyên Chỉ nhìn về phía nha hoàn sau lưng Lăng Nhược Yên, thấy nàng ta hai mắt sưng đỏ, trên gương mặt che kín thật sâu dấu tay, còn có vết tích móng tay quẹt qua làm bị thương, coi như bôi một lớp phấn thật dày cũng không che được, khóe môi nàng có chút cong lên.

Xem ra đêm qua huyên náo không nhẹ đâu, nghĩ không ra các nàng cũng có loại thời điểm chó cắn chó này, thật sự thoải mái!

Nàng lập tức nói: “Lan Hương, ngươi mau tới đây cùng chúng ta dùng bữa a!”

Lan Hương kinh sợ nhìn nàng một chút: “Đại tiểu thư, nô tỳ thân phận thấp kém, có thể nào ngồi cùng bàn với các ngươi?”

“Nói cái gì đó, ngươi bây giờ thế nhưng là quý nhân, thân phận xưa đâu bằng nay, nói không chừng về sau chúng ta gặp ngươi còn phải hành lễ vấn an đấy!” Thẩm Nguyên Chỉ thân thiết kéo tay của nàng, vừa vặn đυ.ng phải vết thương của nàng ta, liền gặp nàng đau đến toàn thân co rúm lại.

Nàng giả bộ như không biết, dùng sức chụp lấy cánh tay của Lan Hương, đem nàng an trí ngồi bên cạnh mình.

Lan Hương đang có chút thụ sủng nhược kinh, liền nghe được âm thanh cay nghiệt của Lăng Nhược Yên vang lên: “Biểu tỷ, ngươi đang nói đùa gì vậy, nàng bất quá chỉ là một cái hạ nhân mà thôi”

Thẩm Nguyên Chỉ vội vàng đánh gãy lời nàng ta: “Yên nhi biểu muội, hiện tại không có người ngoài liền thôi, nếu lời này truyền ra ngoài, muội biết sẽ có hậu quả như thế nào không, vẫn là muội muốn cho tất cả mọi người biết đêm hôm đó trong cung đã phát sinh sự tình gì, hủy đi danh dự của Kỳ vương sao?”

Lăng Nhược Yên có tức giận như thế nào, cũng không dám mang thanh danh của Long Tư Duệ ra nói đùa, nhưng vẫn không quên dùng ánh mắt hung dữ trừng Lan Hương.

Lan Hương mặc dù ngồi ở chỗ đó, nhưng là nơm nớp lo sợ, thỉnh thoảng lại cảm nhận được đỉnh đầu truyền đến hai đạo ánh mắt âm tàn.

“Tốt, mọi người nhanh ăn đi, lại không dùng bữa thức ăn sẽ nguội mất!”

Thấy cảnh này, Vân thị thở dài thật sâu.

Hôm qua trở về phòng, bà mới từ phu quân biết được sự tình phát sinh trong cung, việc này quan hệ đến mặt mũi Hoàng gia, bọn hắn nhất định phải giấu diếm chuyện này xuống.

“Không vội, tiếp đến ta còn có một chuyện quan trọng muốn tuyên bố” Thẩm Nguyên Chỉ để thìa trong tay xuống, sắc mặt bình tĩnh nhìn các nàng, “Đêm qua ta cùng phụ thân đã thương lượng, đem Lan Hương nhận làm biểu muội bà con xa, để nàng có thân phận biểu tiểu thư gả vào Kỳ vương phủ”

“Không được!” Lăng Nhược Yên nhịn không được thét lên một tiếng, “Lan Hương nàng bất quá là một cái nha hoàn, có thể làm thị thϊếp của Kỳ vương phủ đã là cất nhắc nàng, làm sao còn để nàng làm chủ tử?”

“Đúng vậy a, đại tiểu thư, ngài cũng đừng đùa giỡn nô tỳ như vậy!” Lan Hương cũng lập tức thất kinh quỳ trên mặt đất, dọa đến đầu cũng không dám ngẩng lên.

Thẩm Nguyên Chỉ nghiêm mặt nói: “Từ xưa đến nay, hoàng thất vô luận là cưới vợ hay nạp thϊếp, đều xuất thân từ gia đình thư hương, quý tộc, nếu để cho Lan Hương lấy thân phận nha hoàn xuất giá, lễ pháp không hợp, sẽ tổn hại đến mặt mũi Hoàng gia, muội chẳng lẽ muốn để Kỳ vương để người khác mượn cớ phải không?”

Lăng Nhược Yên sắp tức đến bể phổi rồi, nhưng nàng ta cũng không dám phát tác, lập tức ủy khuất nhìn về phía Vân thị: “Vân di, Lan Hương nàng dù sao cũng là nha hoàn thϊếp thân của ta, về sau còn muốn cho nàng ngồi ngang hàng với chúng ta, cái này như thế nào khiến cho......?”

Từ trước tới nay Vân thị thương nàng nhất, mặc kệ tâm nguyện gì chỉ cần nói ra bà nhất định đáp ứng, tin tưởng bà sẽ không nhẫn tâm nhìn mình bị ủy khuất như vậy, nàng cũng không tin chuyện này không có phương pháp giải quyết khác.

Vân thị thở dài: “Hôm qua Chỉ nhi cùng di phụ ngươi thương nghị ta liền biết, đây là biện pháp tốt nhất rôig, Lan Hương từ nhỏ đã đi theo bên cạnh ngươi, đợi nàng thành quý nhân cũng sẽ không quên ân tình của ngươi, điều này cũng chưa chắc không phải một chuyện tốt a!”

“Thế nhưng phủ tướng quân chỉ có một vị biểu tiểu thư là ta, đột nhiên lại thêm ra một vị, khó tránh khỏi người ta ngờ vực vô căn cứ a!” Lăng Nhược Yên nói đến nghiến răng nghiến lợi, nhưng lại không thể không cực lực ẩn nhẫn.

“Cái này không cần đến biểu muội quan tâm, dù sao cũng là phủ tướng quân ra người, nhất định phải có dáng vẻ tiểu thư, ta cùng phụ thân sớm đã thương lượng xong đối sách, chúng ta sẽ an bài sư phó dạy cho Lan Hương lễ nghi Hoàng gia cùng cầm kỳ thư họa, về phần biểu muội ngươi...... Liền tạm thời ủy khuất một chút, trước thời điểm Lan Hương xuất giá tận lực không lộ diện, để tránh bị người khác hoài nghi”

Lăng Nhược Yên nửa ngày không có kịp phản ứng, dựa vào cái gì Lan Hương xuất giá muốn để nàng trốn trốn tránh tránh?

Ngược lại là Lăng thị, trên mặt lập tức trầm xuống: “Chỉ nhi, ngươi sẽ không phải muốn để Lan Hương thay thế thân phận của Yên nhi đi?”

Lăng Nhược Yên rốt cục cũng kịp phản ứng thét lên một tiếng: “Cái gì? Nếu để cho cái tiện tỳ này làm biểu tiểu thư, vậy ta làm sao bây giờ?”

Bị một cái nha hoàn dẫm lên trên đầu đã là vô cùng nhục nhã, bây giờ nàng lại muốn lấy thân phận của mình để vào Kỳ vương phủ, nàng làm sao có thể tha thứ!

“Biểu muội không đáp ứng cũng cũng không sao, chỉ là Lan Hương là người bên cạnh ngươi, nàng xảy ra chuyện người dễ dàng bị liên lụy nhất chính là ngươi, cho nên ta mới nghĩ đến một biện pháp chu toàn, xem ra là ta cái người làm biểu tỷ này xen vào việc của người khác!”

Thẩm Nguyên Chỉ một bộ dáng vì nàng lo nghĩ , làm Lăng Nhược Yên tiến thoái lưỡng nan, nếu lại cự tuyệt rõ ràng chính là không biết tốt xấu.

“Ta đương nhiên không có ý tứ này!”

Nàng ta thật vất vả cố nặn ra vẻ mặt tươi cười, “Biểu tỷ, ta đây không phải đang vì ngươi bất bình a! Kỳ vương là người thương của biểu tỷ, nàng làm như vậy không chỉ tổn thương tỷ, hơn nữa còn đánh vào mặt mũi người làm chủ tử là ta, chúng ta không thể cứ như vậy tiện nghi nàng!”

“Nô tỳ oan uổng......”

Lăng Nhược Yên lập tức trừng nàng ta một cái, ánh mắt mang theo thật sâu cảnh cáo, Lan Hương tại uy hϊếp của nàng ta giận mà không dám nói gì.

Lăng thị thấy nàng không những không tức giận, ngược lại còn đối với Lan Hương đủ kiểu giữ gìn, trong lòng không khỏi sinh ra hoài nghi, Thẩm Nguyên Chỉ thích Kỳ vương như vậy nàng đối với Lan Hương không có một chút oán hận nào sao? Gừng càng già càng cay, cùng Lăng Nhược Yên phẫn nộ so ra, Lăng thị đã ở trong lòng âm thầm tính toán.

Bà cùng nữ nhi ăn nhờ ở đậu, mặc dù công khai là chủ tử, phía sau tránh không được sẽ bị người nói xấu, xảy ra chuyện lớn như vậy, trực tiếp quan hệ vẫn chính là các nàng mang đến nha hoàn này, nếu bỏ mặc không quan tâm, chẳng lẽ muốn bị nói thành vong ân phụ nghĩa sao? “Chỉ nhi, ngươi không nên trách biểu muội của ngươi, nàng cũng là suy nghĩ cho ngươi, ngươi muốn làm gì chúng ta cũng sẽ không có dị nghị!”

“Nương!” Lăng Nhược Yên gấp đến độ dậm chân, nương làm sao lại đáp ứng?

Lăng thị vội vàng cấp nàng một cái liếc mắt, để nàng trước không nên vọng động.

Thẩm Nguyên Chỉ nhìn các nàng rõ ràng tức đến hổn hển nhưng lại không thể làm gì, tâm tình thật tốt.

“Chuyện kia quyết định như vậy đi! Lan Hương, từ hôm nay trở đi ngươi chính là biểu tiểu thư của phủ tướng quân, người trước người sau đều phải phối hợp đóng vai tốt thân phận của ngươi, thẳng đến ngày ngươi xuất giá, rõ chưa?”

Lan Hương nơm nớp lo sợ nhìn Lăng thị cùng Lăng Nhược Yên, phát hiện các nàng không có ý tứ tiếp tục ngăn cản, mới cẩn thận từng li từng tí gật đầu.