Chương 19: Lấy thân báo đáp

"Ngươi chỉ biết làm khó một nữ tử yếu đuối như ta, có gì mà đắc ý! Coi như lưu lại đứa bé, ngươi cũng chỉ có thể trơ mắt nhìn nó nhận người khác làm cha."

"Chuyện này không cần ngươi quan tâm, con của ta, đương nhiên sẽ không để nó không danh không phận, chỉ là nữ nhân ngươi tốt nhất an phận một chút, không cho phép ở bên ngoài trêu hoa ghẹo nguyệt, trêu chọc nam nhân khác."

Lúc trước Kỳ vương thì cũng thôi đi, coi như nàng thức thời, ngược lại cái tên thiên diện tà y kia, không biết cùng nàng có quan hệ gì.

Trên người nữ nhân này cất giấu rất nhiều bí mật mà hắn không biết, xem ra hắn phải điều tra một phen.

"Ai cần ngươi lo!" Thẩm Nguyên Chỉ tức giận nói.

"Vậy ngươi liền nhìn xem ta đến cùng có quản hay không!" Nam nhân lập tức hóa thân thành Tu La lãnh sát, khí thế cường đại uy áp mà đến, "Nếu ngươi dám làm ra chuyện gì có lỗi với ta, ta chắc chắn sẽ đem tên gian phu kia rút gân lột da, để ngươi biết cái gì gọi là hối hận!"

Thẩm Nguyên Chỉ cảm thán suy nghĩ, nàng cũng nhịn không được muốn "Trêu chọc" Long Tư Duệ một chút, nàng thật rất muốn xem dáng vẻ hắn bị rút gân lột da a!

Bất quá, mối thù của nàng đương nhiên nàng muốn tự mình đi báo, kiếp trước giáo huấn chẳng lẽ còn chưa đủ sao?

Nàng nếu lại tin tưởng nam nhân này, vậy nàng chính là chó!

"Qua một tháng nữa, ta cùng Thái tử Phượng Dịch đại hôn, ngươi nếu có bản lĩnh, liền đến ngăn cản cuộc hôn lễ này đi!" Thẩm Nguyên Chỉ nhìn nam nhân bằng ánh mắt tràn ngập khıêυ khí©h.

"Thành hôn thì có thể thế nào? Bất quá chỉ là một kẻ ngu, ta cho ngươi vui vẻ, hắn có thể cho sao?" Hắn ghé vào bên tai của nàng mập mờ nói nhỏ.

"Ngươi...... Lưu manh!" Hiểu được ý tứ của hắn, Thẩm Nguyên Chỉ lập tức mặt đỏ tới mang tai.

Nam nhân tâm tình thật tốt, trước khi rời đi vẫn không quên nhắc nhở: "Ta chỉ cho ngươi thời gian ba ngày, nếu còn không lấy ra Cửu Tiêu Hoàn, vậy ngươi cũng chỉ có thể lấy thân báo đáp thôi."

Hỗn đản! Lưu manh! Súc sinh! Cặn bã!

Thẩm Nguyên Chỉ ở trong lòng hung dữ nguyền rủa, tốt nhất một ngày nào đó ngươi không rơi vào trong tay bản tiểu thư!

......

Sáng sớm hôm sau, lúc Lăng Nhược Yên bước vào Thấm Phương Các, nhìn thấy bên trong chính là một mảnh lộn xộn.

Thẩm Nguyên Chỉ tìm thợ thủ công, nói là muốn sửa chữa vườn, lại đem bùn dưới ao sen đổi mới một chút.

Vốn cho rằng việc hôm qua chắc chắn sẽ làm nàng đả kích không gượng dậy nổi, lại không nghĩ nàng còn có thể nhàn hạ thoải mái làm loại chuyện này, thậm chí còn tự mình giám sát.

"Biểu muội sao muội lại đến vào lúc này, trong vườn đang bừa bộn, đừng làm bẩn y phục của muội mới tốt." Thẩm Nguyên Chỉ nhìn nàng một cái, ngữ khí nhàn nhạt không mang chút cảm xúc nào.

"Muội mới đi bên chỗ Vân di thỉnh an, biết được Hoàng Thượng ban hôn gả tỷ cho Thái tử Phượng Dịch, chuyện này sao có thể được? Biểu tỷ cùng Kỳ vương lưỡng tình lương duyệt, đã đặt qua thϊếp canh, đây không phải gậy đánh uyên ương sao?" Lăng Nhược Yên một mặt tức giận, vì nàng bênh vực kẻ yếu.

"Biểu muội đã biết việc này, muội cho rằng ta cùng Kỳ vương còn có thể sao?"

"Nhưng Kỳ Vương đã biết chân tướng, vẫn còn nguyện ý vì biểu tỷ gánh chịu tất cả, thử hỏi thâm tình như vậy, thế gian còn có mấy người, tỷ thật có ý định chấp nhận vận mệnh sao?"

Thẩm Nguyên Chỉ liếc mắt qua, trong lòng Lăng Nhược Yên không hiểu sao có chút chột dạ.

Bởi vì cuộc phong ba này, chính là nàng gây ra!

Lúc đầu nàng cũng không xác định, nhưng sau mấy ngày quan sát nàng phát hiện Thẩm Nguyên Chỉ khi ăn thức ăn liền cảm thấy buồn nôn muốn ói, quả thực quá kì quái.

Nàng vốn định đợi nắm giữ được chứng cứ để cho Thẩm Nguyên Chỉ thân bại danh liệt, nhưng vì chuyện của Lan Hương làm cho nàng ghen ghét mất hết lý trí, trực tiếp đi gặp Long Tư Duệ đem chuyện này nói ra.

Nàng muốn mượn chuyện này để bù đắp sai lầm lần trước, thúc đẩy hôn sự Kỳ Vương cùng Thẩm Nguyên Chỉ, lại không nghĩ biến khéo thành vụng.

Nàng nằm mơ cũng sẽ không nghĩ đến, "Gian phu" của Thẩm Nguyên Chỉ địa vị lại lớn như vậy!

Đối phương thế nhưng là Thái tử một nước, liền đến Hoàng Thượng cũng không dám đắc tội không nổi.

Long Tư Duệ lần này chỉ sợ triệt để mất đi Thẩm Nguyên Chỉ!

Nếu không phải vì Kỳ vương, nàng còn ước gì Thẩm Nguyên Chỉ gả đi thật xa, cả đời này không cần quay về!

Coi như phối với kẻ ngu cũng đã coi trọng nàng rồi!

Thẩm Nguyên Chỉ cũng không có bởi vì lời nói của nàng ta mà ảnh hưởng chút nào, khẽ cười nói: "Biểu muội không cần vì chuyện của ta mà lo lắng, mấy ngày nữa là ngày Lan Hương lại mặt, các ngươi là chủ tớ, muội cũng nên dẫn người đi chuẩn bị cẩn thận một chút mới phải."

"Biểu tỷ, nếu ta là tỷ, ta sẽ không để tiện tỳ kia bước vào phủ, hoặc cũng cho gia đinh loạn côn đánh nàng ta một trận, bởi vì nàng ta, tỷ mới bị ủy khuất như thế, còn phải gả cho một kẻ ngu." Ngoài miệng Lăng Nhược Yên nói vì nàng đau lòng, trên thực tế lại cố ý lấy đao hung hăng đâm vào vết thương của nàng.

"Lan Hương nhập phủ liền được phong làm phu nhân, bây giờ còn mang thai chuyện vui gấp bội, đây chính là huyết mạch hoàng tộc, về sau mẫu bằng tử quý lên làm Trắc phi cũng không quá đáng. Ngươi là chủ tử cũ của nàng, nghĩ đến nàng về sau sẽ hảo hảo báo đáp ngươi cùng Lăng di, cần gì phải níu lấy chuyện xưa canh cánh trong lòng a?"

Mục đích ban đầu của Lăng Nhược Yên đến đây xem trò cười của Thẩm Nguyên Chỉ, sau một phen đọ sức, đối phương còn không hề hấn gì cả, ngược lại chính nàng sắp tức đến nổ tung!

Chuyện hôm nay đã nhắc nhở nàng, bây giờ tiện tỳ kia đã thành phu nhân, căn bản không đem nàng vị chủ tử cũ này để vào mắt, hôm đó tại Kỳ vương phủ lại còn cố ý cáo trạng, muốn trị tội nàng, nếu không phải nàng thừa cơ ứng biến, thiếu chút nữa đã bị đuổi ra khỏi vương phủ.

Tiện tỳ kia bây giờ đang mang thai, nàng tạm thời cũng không thể làm gì nàng ta, nhưng nàng tuyệt đối sẽ không để nàng ta đắc ý quá lâu, nhất định phải nghĩ biện pháp.

Lúc này, những người thợ đã đem ao sen dọn xong, vội vàng tới chỗ Thẩm Nguyên Chỉ báo cáo.

"Đại tiểu thư, nước bùn trong ao đã đổi mới, những đồ vật này là từ dưới đáy ao vớt lên, mời đại tiểu thư xem qua."

Thẩm Nguyên Chỉ lập tức đứng dậy đi qua, nhìn những đồ vật được bày ở trên bờ, trong đó có mấy món đồ trang sức, còn có mấy bình hoa cổ, đều là trước đó không cẩn thận rơi xuống.

Lăng Nhược Yên hỏi: "Biểu tỷ, tỷ đang tìm gì vậy?"

"A, chính là không cẩn thận đánh rơi một khối ngọc bội, cho nên để cho người tới vớt lên."

Lăng Nhược Yên ngày càng thấy không hiểu nàng, hiện tại đã là lúc nào, nàng không có chút lo lắng nào khi mình phải gả cho một kẻ ngu sao, còn có tâm tư ở đây tìm kiếm ngọc bội?

Đột nhiên, đôi mắt sắc bén của nàng ta nhận ra chiếc vòng trân châu mà nàng ta đã vô tình đánh rơi trước đó, lập tức đi tới cầm lên.

Đây chính là vòng cổ nàng ta thích nhất!

Lúc trước nàng vì chuyện này mà khóc rống một hồi lâu, nhưng Thẩm Nguyên Chỉ lại nói hoa sen trong ao đang nở rộ, phá hủy đi thì thật đáng tiếc, cuối cùng bồi thường cho nàng mười cái vòng cổ khác nàng mới coi như thôi...

Hiện tại đến phiên nàng làm rơi, nàng liền có thể đánh vỡ nguyên tắc?

Thẩm Nguyên Chỉ không rảnh đi quan tâm nàng ta, chỉ phân phó thợ thủ công ngày mai lật lại ao sen một lần nữa.

Lăng Nhược Yên hết sức buồn bực, thật không biết đến cùng trong nội tâm nàng đang nghĩ gì.

Chẳng lẽ hôn nhân đại sự của nàng còn không bằng một khối ngọc bội?