Theo lời kể của Thẩm Nguyên Chỉ, sự tình quay về một tháng trước khi tổ chức phong yến, một số bí mật dần dần được lộ ra.
Nguyên lai đêm hôm đó thân thể Thẩm Nguyên Chỉ khó chịu té xỉu ven đường, được Phượng Dịch Thái tử cứu, sai sót ngẫu nhiên mới gặp nhau, lúc ấy Thẩm Nguyên Chỉ căn bản cũng không biết thân phận của hắn.
"Đêm hôm đó tỷ tỷ cùng ta chơi đùa rất vui, chỉ là về sau tỷ tỷ ngủ thϊếp đi, một mình ta thật nhàm chán a!" Lời nói của Phượng Vô Hạ càng khiến người ta suy nghĩ miên man.
Đám người ngầm hiểu lẫn nhau, nửa đêm canh ba, cô nam quả nữ, có thể chơi trò gì?
Long Tư Duệ nghe vậy ánh mắt ngày càng lạnh, nàng mất tích cả đêm, nguyên lai là cùng Thái tử Phượng Dịch hẹn hò!
Tiện nhân cùng dã nam nhân pha trộn cả đêm, ngày thứ hai còn làm bộ mặt bắt gian trước mặt nhiều người như vậy để hắn mất hết thể diện, chính nàng tính toán là đồ tốt gì?
Ánh mắt dò xét của Minh hoàng đảo qua đám người, cuối cùng dừng lại trên người Long Mộ Ngôn.
"Mộ nhi, ngày đó con cũng có mặt, con có thể chứng minh người ở cùng một chỗ với Thẩm tiểu thư là Thái tử Phượng Dịch sao?"
"Lúc nhi thần nhìn thấy Thẩm tiểu thư, nàng toàn thân ướt đẫm ngã trên mặt đất, nhi thần muốn tìm người đến cứu nàng, nhưng có người đi trước một bước cứu người đi. Lúc ấy sắc trời đã tối, nhi thần cũng không nhìn rõ, nhưng những người kia mặc quần áo hoàn toàn không phải trang phục của Long Vũ."
Thanh âm Long Mộ Ngôn nhàn nhạt, không phập phồng chút nào, nhưng nếu có người chú ý tới, tay hắn đã nắm chặt thành nắm đấm, thậm chí khớp xương có chút trắng bệch, phảng phất đang cực lực ẩn nhẫn điều gì.
Chuyện bây giờ đã rất rõ ràng, nam nhân đêm hôm đó cùng Thẩm Nguyên Chỉ phát sinh quan hệ chính là Phượng Dịch Thái tử!
Không còn người nào dám nhắc tới gian phu đó nữa, mà hài tử trong bụng Thẩm Nguyên Chỉ trong nháy mắt từ con hoang biến thành huyết mạch hoàng thất Phượng Dịch.
Thẩm Nguyên Chỉ ngược lại cái gì cũng không nhớ rõ, chỉ có vài đoạn ký ức lẻ tẻ, thế nhưng quá mơ hồ.
Lúc ấy...... Nàng nhớ mình đã nhảy vào trong hồ, còn giống như nghe được thanh âm của một nam nhân, sau đó liền cái gì cũng không nhớ, thời điểm nàng mở mắt, người xuất hiện trước mắt nàng là Phượng Vô Hạ.
Nếu như vậy, Phượng Vô Hạ chính là kẻ hủy đi trong sạch của nàng, cũng là cha của hài tử trong bụng!
Trong mắt Long Tư Duệ toát ra ánh lửa, tràn ngập lửa giận đem hắn nghẹn sắp bạo phát.
Đáng chết, mọi chuyện sao lại biến thành như vậy?
Hắn phí hết tâm tư bố trí hết thảy, nhưng đến cuối cùng, vậy mà người được lợi lại là đồ đần đột nhiên xuất hiện này!
Nếu là người khác thì còn tốt, hết lần này tới lần khác đúng lúc hai nước sắp hợp tác, đến phụ hoàng cũng không dám đắc tội, chớ đừng nói chi là hắn.
Lúc này, sứ thần Phượng Dịch tiến lên nói: "Nghe nói Thẩm tiểu thư đã có cốt nhục của thái tử điện hạ, đây là đại hỉ a, nếu Hoàng Thượng chúng ta biết được nhất định sẽ cực kỳ vui mừng, liền thỉnh hoàng thượng hạ chỉ tứ hôn!"
Trong lúc nhất thời, đám người thần sắc giữ kín như bưng.
"Không thể!" Đồng thời 2 tiếng kêu vang lên, một người là Long Tư Duệ, một người khác là Thẩm Tự Hàn, hai người song song quỳ trên mặt đất.
"Hoàng Thượng minh giám, tiểu nữ cùng thái tử điện hạ chỉ gặp mặt một lần, cũng chưa hiểu rõ lẫn nhau, hai nước kết giao chính là đại sự, chuyện này cần bàn bạc kỹ hơn!"
"Xin phụ hoàng nghĩ lại, Chỉ nhi cùng nhi thần đã có hôn ước, mặc kệ nàng biến thành bộ dáng gì ta đều không quan tâm, nếu nàng gả cho người khác nhi thần cũng sống không nổi nữa."
Thẩm Nguyên Chỉ mắt lạnh nhìn hết thảy, nhất là nhìn thấy Long Tư Duệ không tiếc lấy tính mạng ra áp chế, nàng chỉ cảm thấy vô cùng châm chọc.
Tốt một cái "Tình thâm dứt khoát" mặt người dạ thú, lúc trước nàng chính là tin vào bộ mặt dối trá này của hắn, mới có thể bị hại thảm như vậy.
Những sứ thần Phượng Dịch lập tức bất mãn lên.
"Thẩm tướng quân đây là có ý gì, thái tử chúng ta thân phận tôn quý, lại là Phượng Dịch thái tử, chẳng lẽ còn không xứng với con gái của ngươi sao?"
"Các ngươi mấy lần viết thư phái sứ thần đến Phượng Dịch, trong thư nói muốn kết giao, thái tử điện hạ vốn vì chuyện hòa thân mà đến, bây giờ hắn đã chọn đượu nữ tử trong lòng, các ngươi còn nghĩ đổi ý?"
"Bây giờ nàng còn mang trong mình huyết mạch hoàng thất chúng ta, coi như hôn sự kéo dài, hài tử trong bụng cũng chờ không được, hẳn là nên lập tức tổ chức hôn lễ!"
"Thẩm Nguyên Chỉ, ý của ngươi thế nào?" Minh hoàng phải dựa vào Thẩm Tự Hàn để ổn định biên cương, lại không muốn đắc tội Phượng Dịch, quyết định đem củ khoai lang phỏng tay này ném ra bên ngoài.
"Vì Long Vũ, thần nữ nguyện ý làm bất cứ chuyện gì!"
Đám người không nghĩ tới nàng lại đáp ứng không chút do dự.
Mặc dù thân phận Thái tử phi mười phần tôn quý, nhưng Thái tử Phượng Dịch Thái này dù sao cũng là kẻ ngu a, lại thêm rời xa quê hương cùng cha mẹ, nàng thật không quan tâm sao?
Vốn còn người nghi vấn nàng không biết liêm sỉ, chưa xuất giá đã cùng nam nhân gặp gỡ, bây giờ căn bản chính là một nữ tử đáng thương bị vận mệnh bài bố, còn hiểu rõ đại nghĩa như thế.
Bọn hắn làm sao biết tâm tư của Thẩm Nguyên Chỉ, người khác thì tránh không kịp, nhưng đối với nàng mà nói lại giống như mưa từ trên trời rơi xuống.
Long Tư Duệ không chịu buông tha, nhất định sẽ không dễ dàng viết giấy từ hôn.
Nhưng hiện tại không giống vậy, dựa vào thân phận của Phượng Vô Hạ, liền đến Hoàng Thượng cũng không dám đắc tội, chớ nói chi là Long Tư Duệ.
Nàng cũng sớm đã nghe phụ thân nói qua, hai nước hợp tác can hệ trọng đại, Phượng Dịch Thái tử cùng sứ thần ít nhất phải ở đây một năm, nói cách khác, nàng có đủ thời gian để làm chuyện mình muốn làm, thân phận Phượng Vô Hạ có lẽ còn có thể trở thành trợ lực cho nàng.
Còn chuyện về sau, sau này hãy tính, nếu muốn thoát khỏi mối hôn sự này đối với nàng mà nói cũng không phải việc khó!
Minh hoàng lập tức hạ lệnh đem Thẩm Nguyên Chỉ tứ hôn cho Thái tử Phượng Dịch, lập tức truyền thư đến Phượng Dịch, định một tháng sau cử hành đại hôn.
Phượng Vô Hạ cao hứng vỗ tay, kêu ầm lên: "Tốt quá rồi, tỷ tỷ sẽ làm thê tử của ta!"
Long Tư Duệ trơ mắt nhìn một màn này, sắc mặt xanh xám, nhưng hắn từ đầu tới cuối một câu ngăn cản cũng không nói nên lời.
Bởi vì hắn biết coi như nói, cũng không có người để ý tới, phụ hoàng càng sẽ không đứng về phía hắn.
Yến tiệc vẫn tiếp tục diễn ra, bầu không khí trở nên tăng vọt.
Từ vụ bê bối Thẩm Nguyên Chỉ thất trinh rồi mang thai, đột nhiên lại trở thành sự kiện kết giao giữa hai nước Long Vũ và Phượng Dịch, mà nàng cũng từ "Tội nhân" nhảy lên trở thành Thái Tử Phi.
Sự thay đổi này làm cho người ta thổn thức không thôi.
Thẩm Nguyên Chỉ không nghĩ tiếp những người mang tâm tư nịnh nọt, tuy những bát huyết hươu đã mang xuống, nhưng trên bàn vẫn còn những thức ăn mặn làm nàng cảm thấy có chút khó chịu, liền để Thiên Thiên dìu nàng ra ngoài hít thở không khí.
Vừa mới ra khỏi đại điện đi không được bao xa, sau lưng liền truyền đến một trận tiếng bước chân dồn dập.
Cánh tay Thẩm Nguyên Chỉ bị người thô lỗ nắm chặt, một mạch kéo vào bên trong rừng trúc.
"Ngươi......" Thiên Thiên vừa mới chuẩn bị hô to, đối phương quay qua trừng nàng một cái.
"Ngậm miệng!"
Thấy rõ người tới, Thẩm Nguyên Chỉ ngược lại rất trấn định, "Thiên Thiên, ta cùng Kỳ vương có lời muốn nói, em đi ra bên ngoài chờ ta."