Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Đêm Tân Hôn Cưỡng Hôn Đại Boss Bệnh Kiều

Chương 18: Mình bị sao thế này?

« Chương TrướcChương Tiếp »
Mộ Kính Thừa nhấm nháp đôi môi đỏ mọng của cô, lại tham lam rê lưỡi lên vành tai nhỏ nhắn tinh xảo của cô.

"Ưʍ...Ngứa quá..."

Cô bất mãn rêи ɾỉ, theo bản năng né tránh.

Nhưng Mộ Kính Thừa không chịu buông tha cho cô, giống như vành tai của cô là món tráng miệng đặc biệt, khiến anh yêu thích không muốn dừng lại.

Lạc Y Y vừa trốn, bàn tay nhỏ bé vừa vặn chống lên l*иg ngực trần trụi của anh.

Nóng quá!

Cô không khỏi hoảng sợ, ý thức tình động dưới sự cọ xát của anh chợt trở về.

"Kính Thừa!” Cô hoảng sợ gọi tên anh.

Nhưng dường như Mộ Kính Thừa không nghe thấy, nụ hôn của anh một đường kéo dài xuống phía dưới, công thành lược địa.

“Kính Thừa, người anh nóng quá, có phải anh lại phát bệnh rồi không?

Hay là cô cho anh quá liều Trilenzole rồi?

“Kính Thừa, bình tĩnh lại đi anh!

"Kính Thừa, dừng lại!"

"Ưm-"

Có lẽ là ghét bỏ cái miệng nhỏ nhắn của cô cứ lải nhải không ngớt, anh phiền não một lần nữa ngậm lấy môi cô.

Chặn hết những lời cô sắp nói ra.

Lạc Y Y cảm giác được thân thể anh càng ngày càng nóng, giống như đang cháy, cô không còn cách nào khác trở nên ngoan độc, lần thứ hai cắn anh.

"Shhh!"

Anh đau đớn, lập tức buông cô ra.

Chỉ là anh vẫn duy trì tư thế nằm sấp trên người cô, giống như một con rắn súc thế chờ phát động, một đôi mắt lóe lên ánh sáng thâm thúy mà hung ác

Anh nheo đôi mắt sáng lại, ánh mắt mang theo du͙© vọиɠ tình động và tức giận vì bị cắn.

Lạc Y Y có chút hoảng hốt, có chút sợ hãi.

Cô nhớ rõ ràng, lần trước cô cắn anh, anh đã giận điên lên.

Cô theo bản năng lấy tay nhỏ che môi, trong miệng còn lưu lại mùi máu tươi tanh ngọt của anh.

"Kính Thừa...Hình như anh bị sốt rồi, người anh nóng quá…” Cô cẩn thận nói.

Sắc mặt Mộ Kính Thừa âm trầm, hít sâu một hơi, cáu kỉnh rời khỏi người cô.

"Đi ra ngoài!" Anh lạnh lùng ra lệnh.

Lạc Y Y hoảng hốt leo xuống giường, để ý đến cổ áo bị anh mở ra, lo lắng nói, "Nhưng mà… Anh nóng lắm!"

Mộ Kính Thừa giương đôi mắt đỏ tươi nhìn cô.

“Cô mà nói thêm một chữ nữa, tôi lập tức, lập tức muốn cô đấy!”

Giọng điệu chắc chắn của anh nhìn không ra một chút gì gọi là đùa giỡn.

Lạc Y Y không nói hai lời, quay đầu bỏ chạy.

Anh tức giận một cước đá gối trên giường xuống, vẻ mặt u ám!

Con nhỏ chết tiệt này!

Cô thật sự không biết khi đàn ông động tình, nhiệt độ cơ thể sẽ tăng cao, hay là mánh khóe lạt mềm buộc chặt đây?

Anh hít sâu một hơi, cố gắng kiềm chế du͙© vọиɠ sâu trong nội tâm, không nói gì nhìn trần nhà.

Chuyện quái gì đang xảy ra với anh vậy?

Hết lần này đến lần khác bị một cô gái nhỏ dụ dỗ đến mất hết lý trí!

Tuy cô là vợ mà anh nghiêm túc lấy về, nếu anh thật sự muốn làm chuyện đó với cô cũng không có gì đáng trách.

Dù sao, anh cũng cần một đứa con trai để kế thừa Ngọc Tỏa.

Nhưng cô chỉ mới vừa trưởng thành, nếu anh thật sự muốn cô, vậy thì anh thật sự còn tệ hơn cả cầm thú!

Liên tiếp thất bại, hơn nữa còn bị Mộ Kính Thừa đe dọa uy hϊếp, cuối cùng đã khiến Lạc Y Y không dám hành động thiếu suy nghĩ nữa.



Nhớ ra do chuyện kết hôn diễn ra quá bất ngờ nên cô thậm chí còn chưa kịp đóng gói hành lý đã bị đưa vào nhà họ Mộ, sắp khai giảng rồi, cô quyết định trở về nhà họ Lạc lấy đồ của cô tới.

Vào buổi sáng, trong phòng ăn.

Lạc Y Y yên lặng ăn sáng, nhưng ánh mắt vẫn len lén ngắm nhìn Mộ Kính Thừa đang xem điện thoại.

Cô đang do dự, về nhà họ Lạc lấy đồ chắc không cần báo với anh đâu.

Cô nhớ rõ ngày kết hôn, giọng điệu của Mộ Kính thừa rất không hay, nói mấy lời cảnh cáo cô, bảo cô không được quay lại nhà của Lạc Hoài Cẩn nữa.

Mắt thấy anh buông đũa xuống, định ra ngoài, cô mới kích động nói.

"À này...Kính Thừa..."

Mộ Kính Thừa đang đứng ở cửa chính mang giày, liếc xéo cô, lạnh lùng nói "Chuyện gì?"
« Chương TrướcChương Tiếp »