Chương 14: Dáng người của chồng mình đẹp quá

Cô mím môi, đột nhiên cảm thấy bi ai, đã biết trong núi có cọp mà vẫn đi vào núi cọp.

[Vâng, ông nội, con hiểu rồi.] Cô trịnh trọng trả lời lại.

Lạc Y Y nhìn điện thoại, đã tám giờ đêm, cô nghe thấy phòng kế bên rất im ắng, nghĩ chắc là rượu trắng của ông nội đã phát huy tác dụng rồi.

Cô lại rón rén đến phòng của Mộ Kính Thừa.

Lần này để tránh bị dọa, cô bật đèn lên trước.

Mộ Kính Thừa đang nằm sấp trên giường, trông anh ngủ rất say, hoàn toàn không phản ứng lại với ánh đèn điện thoại của cô.

Cô thở phào nhẹ nhõm đi đến bên giường.

Nhẹ nhàng chọc chọc vào lưng anh, không có phản ứng.

Cô dùng thêm chút lực, anh vẫn không có phản ứng.

Lạc Y Y hoàn toàn yên tâm.

Rượu của ông nội hay thật đấy.

Cô đã tốn rất nhiều công sức mới có thể làm cho Mộ Kính Thừa nằm ngửa ra lại.

Cơ thể của anh thực sự rất mạnh mẽ, cứng như đá, trông anh không giống người bệnh chút nào cả.

Cô không nhịn được nhân cơ hội này để nhìn kỹ chồng mình hơn.

Từ khi kết hôn đến giờ, cô vẫn chưa có cơ hội nhìn kỹ anh.

Trong ấn tượng của cô, anh vẫn luôn là một người đàn ông rất đẹp trai.

Nhưng tám năm không gặp, anh bây giờ còn đẹp trai hơn lúc đó nữa.

Đường nét rõ ràng, ngũ quan trong trẻo, dáng người cao ráo thon dài.

Trên người anh có một kiểu cứng rắn đặc trưng của quân nhân, khiến người ta cảm thấy đặc biệt có cảm giác an toàn.

Đương nhiên là khi anh không tỏ ra hung dữ.

Ví dụ như giờ phút này, dáng vẻ anh ngoan ngoãn nằm ngủ, bởi vì say rượu mà khuôn mặt đỏ ừng lên, trông có chút… đẹp và ngon nhỉ?

Đẹp và ngon? Ờm, vẻ ngoài của anh rất xứng đáng với cụm từ này.

Cô nhịn không được nhéo hai má anh, giả bộ hung ác nói: "Mộ Kính Thừa, nếu anh còn hung dữ với em, có tin là em đâm anh tàn phế luôn không hả!”

Mộ Kính Thừa ngủ rất sâu, không hề hay biết đến suy nghĩ "ác độc" của cô vợ nhỏ.

Cô lại bắt mạch cho anh.

Mạch tức cường tráng hữu lực, hùng hậu thương kình, không có vấn đề gì cả.

Cô banh mắt đang nhắm lại của anh ra, đồng tử co rút lại, không có gì bất thường.

Cô không khỏi sờ sờ cằm, ánh mắt nhìn vào thân thể cường tráng của anh.

Xem ra nếu muốn hiểu rõ tình trạng tổng thể của thân thể anh thì nhất định phải kiểm tra toàn diện cho anh.

Cô hít một hơi thật sâu rồi cởϊ áσ khoác của anh ra.

Không có quần áo che chắn, thân hình siêu chuẩn của anh được lộ ra hoàn toàn.

Cơ ngực mạnh mẽ, cơ bụng với những đường nét lưu loát.

Cô vô thức đỏ mặt lên.

Biết là mình chỉ đang khám bệnh thôi, nhưng đối mặt với ý trung nhân, cô vẫn cảm thấy thẹn thùng và khó xử.

Hơn nữa, ý trung nhân của cô chẳng những đẹp trai mà dáng người cũng rất tuyệt!

Cô hít sâu một hơi, vứt bỏ những suy nghĩ hỗn độn trong đầu, vươn hai ngón tay ra, nhẹ nhàng ấn vào huyệt vị trên thân thể anh.

Cảm giác bắp tay săn chắc mà đàn hồi, làm cho cô càng cảm thấy mặt đỏ tim đập, gần như cả mấy đầu ngón tay cũng đỏ lên.

Lạc Y Y, mày tỉnh táo lên coi, đang khám bệnh đó!

Trong lòng cô không ngừng nhắc nhở và ám chỉ mình, nhưng dưới đầu ngón tay tràn ngập xúc cảm căng thẳng nam tính, vẫn khiến cô cảm thấy miệng lưỡi khô khốc.

Huyệt vị chính diện không có gì bất thường, cô muốn lật thân thể của anh lại để xem huyệt sau lưng anh.

Nhưng anh quá nặng đến mức cô không thể lật được.

Thật sự không còn cách nào khác, cô đành phải ngồi bên hông anh, vươn hai tay ôm lấy nửa người trên của anh, dùng hết sức lực của mình ôm anh lên.

Hơi thở của nội tiết tố nam và cơ thể đàn hồi nhào vào lòng, làm cho khuôn mặt của cô nóng như lửa, đã thế còn có hơi khó thở.

Cô chưa kịp lật người anh lại đã bị người dưới thân mạnh mẽ xoay người đè cô xuống.

"Cô muốn làm gì?!” Mộ Kính Thừa tức giận trừng mắt nhìn cô, đáy mắt lạnh lẽo tràn đầy sát ý.