Tô Tri Hựu vốn đang ủy khuất khóc, cảm thấy bản thân đặc biệt đúng lý hợp tình, nhưng Chỉ Cảnh vừa nói, cô có chút chột dạ, nghĩ nghĩ, thật là, lúc trước vẫn luôn trộm ăn, đều bị bắt quả tang.
Nhưng cô rất muốn ăn kem, một bà bầu muốn em kem thôi mà, cô đã làm sai cái gì?
Tô Tri Hựu trở nên vô cớ, “Chính là ba ngày trước ăn, hôm nay em chưa ăn, ngày hôm qua cũng không ăn, chuyện ăn uống, bác sĩ nói không được ăn quá nhiều, vậy một ngày chỉ ăn một cây, sao có thể quá liều được? Anh không cho em ăn, anh chính là đang ngược đãi em.”
Chỉ Cảnh: “……”
Hai người ở trong xe giằng co.
Tô Tri Hựu ủy khuất khóc, cũng không biết vì sao sau khi mang thai lại thích ăn kem như vậy, trước kia cũng không muốn ăn mãnh liệt như thế, nhưng lúc mang thai được mấy tháng, mỗi ngày đều muốn ăn kem.
Cô cảm thấy không phải bản thân muốn ăn, mà là đứa bé ở trong bụng muốn ăn, bằng không sao có thể lúc mag thai mới thích ăn kem?
“Là con của anh muốn ăn, không phải em muốn ăn, anh vì cái gì nói là em muốn ăn, em mới không thèm ăn kem đâu? Anh không cho con ăn, tương lai nó trưởng thành, nó không gọi anh là cha thì làm sao?”
Tô Tri Hựu một bên khóc một bên mắng, bộ dáng hùng hùng hổ hổ bộ đem Chỉ Cảnh chọc cười, “Em nói như vậy, là anh sai sao?”
Tô Tri Hựu gật đầu: “Đúng vậy.”
Chỉ Cảnh: “……”
Ồn ào như vậy cũng không được, nhưng cho cô ăn kem đích xác cũng không được.
“Nếu không thì hết tuần này, tuần sau anh lại mua cho em.”
Tô Tri Hựu không muốn, cô muốn ăn bây giờ.
“Em không phải muốn con lớn lên đẹp sao? Anh nghe nói nếu ăn nhiều kem, con trưởng thành sẽ trông rất xấu.”
Chỉ Cảnh mắt thấy không thể nói được, chỉ có thể chơi chiêu đe dọa này, Tô Tri Hựu không sợ gì, chỉ sợ con mình xấu, cô muốn sinh một đứa đặc biệt đẹp, cho nên nghe được lời này, Tô Tri Hựu dừng lại.
“Thật vậy không?”
“Ừ, không lừa em.”
Tô Tri Hựu nghĩ nghĩ, vẫn là nhan sắc của con mình quan trọng hơn.
“Vậy tuần sau anh phải mua cho em.”
Chỉ Cảnh nói được.
Tô Tri Hựu có tiền, nhưng ở trường học quầy bán quà vặt không mua được, cũng không biết sao anh lại thế này, thông đồng với các giáo viên, còn có học sinh nhìn thấy cô ăn kem liền cử báo, làm cô muốn ăn kem đều phải lén lút.
Tô Tri Hựu quá thèm, khóc đủ rồi mới trở về
.
Cô trở về nháo muốn ăn lẩu, Chỉ Cảnh mang cô đi.
Hiện tại lượng cơm cô ăn quá lớn, ăn no, trở về cảm giác bản thân lại lười vận động.
Tô Tri Hựu nằm ở trên sô pha không động đậy, Chỉ Cảnh cởi giày cho cô.
Tô Tri Hựu nhìn chồng mình đẹp trai như vậy, sờ sờ bụng, nhắc nhở đứa bé nhất định lớn lên phải giống cha.
Tô Tri Hựu thấy anh giúp mình cởi giày xong, sau đó câu lấy bờ vai của anh, nhịn không được hôn lên mặt anh.
“Bảo bối, sao anh đẹp trai như vậy? Anh đẹp trai nhất, em yêu anh nhất.”
Chỉ Cảnh: “……”
Hai tháng này anh có thể nói là nước sôi lửa bỏng, không nghĩ tới thời gian cô mang thai lại thất thường như vậy, tháng trước còn rất ghét bỏ anh.
Còn nói, đàn ông các anh đều là đàn ông thúi.
Lớn lên đẹp trai thì thế nào? Lớn lên đẹp trai không phải là đàn ông thúi sao? Hiện tại lại nói yêu anh nhất.
May mắn gần đây Chỉ Cảnh có nghiên cứu sách bà bầu, bằng không tinh thần sẽ bị tra tấn mất.
Chỉ Cảnh nhìn Tô Tri Hựu dính mình như vậy, trực tiếp ôm cô lên lầu.
Tô Tri Hựu bị anh bế lên, nhịn không được duỗi tay vuốt ve ngực anh, ở mặt trên sờ sờ, không khỏi thích thú.
“Thật lớn thật lớn, cơ bụng thật lớn, thích nhất cơ bụng của bảo bối.”
Chỉ Cảnh đem cô ôm lên lầu.
Hỏi cô muốn tắm hay không, trước giúp cô tắm rửa, cô nói được.
Sau khi mang thai, tắm rửa ngồi xổm gì đó đều rất khó, buổi tối đều là Chỉ Cảnh giúp cô tắm rửa gội đầu, cô đã mua dụng cụ chuyên dụng để gội đầu, chỉ cần nằm ở nơi đó, Chỉ Cảnh vẫn có thể giúp cô, rất thuận tiện.
Toàn bộ thời gian Tô Tri Hựu mang thai đều không có chuyện gì đặc biệt khó khăn, chỉ thèm ăn là chủ yếu.
Chỉ Cảnh làm gì cũng nghiêm túc, hiện tại tắm cho cô cũng là một bộ dáng nghiêm túc.
Tô Tri Hựu nhìn anh tắm cho mình, nhìn gương mặt mình trong gương, hỏi câu: “Bảo bối, hiện tại có phải em rất béo hay không?”
Lúc trước cô cảm thấy làʍ t̠ìиɦ trong phòng tắm có gương thì thích thú, hiện tại xem ra, vừa xấu vừa mập mạp!
Tô Tri Hựu nhìn bụng mình lớn như vậy, khó chịu: “Em hiện tại chính là con heo béo.”
Chỉ Cảnh nghe được lời này thì buồn cười, ở miệng cô hôn một cái : “Là heo béo đáng yêu.”
Tô Tri Hựu cảm thấy cũng đúng, tuy rằng béo, nhưng là heo béo đáng yêu.
Chỉ Cảnh tắm sạch sẽ cho cô, cô dùng khăn lông xoa xoa đi ra ngoài bên ngoài chờ anh, Chỉ Cảnh đơn giản rửa sạch sẽ cũng đi ra.
Quần áo không có mặc, cơ thể trần trụi trực tiếp đi ra.
Tô Tri Hựu nhìn cơ thể trần trụi của anh đi ra, từ phía sau ôm lấy anh, vuốt ve cơ bụng: “Bảo bối! Cơ bụng của anh rất dụ hoặc.”
Chỉ Cảnh bị cô sờ, cảm giác có chút phản ứng.
Vốn dĩ phải chịu đựng vất vả, vẫn luôn khắc chế, hiện tại bụng cô lớn, anh sợ có nguy hiểm nên bảo cô đừng nhúc nhích.
Anh đem tay cô rút ra.
Tô Tri Hựu thấy thế, lại lấy tay áp qua, “Bảo bối, để em sờ thêm. Cơ bụng thật sự rất lớn a.”
Chỉ Cảnh không có biện pháp, tùy ý để cô sờ, Tô Tri Hựu đã rất lâu không có lưu manh, chủ yếu do mang thai, phải làm tấm gương cho con, không thể để con nghe được.
Cho nên vẫn luôn khắc chế chính mình.
Nhưng hiện tại khắc chế không được nữa rồi.
Tay cô hướng xuống phía dưới sờ, sờ đến dươиɠ ѵậŧ Chỉ Cảnh.
Ở mặt trên dươиɠ ѵậŧ chạm vào, “Vẫn là căn đồ vật này lớn nhất.”
Chỉ Cảnh chịu đựng không được, trầm thấp kêu một tiếng, Tô Tri Hựu ở mặt trên búng búng, hỏi: “Bảo bối! Có phải rất thoải mái hay không.”
Chỉ Cảnh: "Ừ, tiếp tục.”
Tô Tri Hựu tiếp tục loát cho anh, loát động cây đồ vật kia, Tô Tri Hựu không có mặc quần áo, mặt trên vυ" đứng thẳng, mang thai lúc sau lớn hơn không ít.
Mệt mỏi, tay đau, Tô Tri Hựu từ bỏ nhìn anh, Chỉ Cảnh thấy thế, sờ soạng tiểu huyệt cô.
Đã ướt, từ sau khi mang thai càng thêm mẫn cảm, cho nên sờ soạng hai cái, trực tiếp liền ướt.
Tô Tri Hựu bị sờ kêu một tiếng.
Chỉ Cảnh nằm ở trên giường, anh nằm xuống, Tô Tri Hựu đi qua, trực tiếp cưỡi lên, cây đồ vậy kia của Chỉ Cảnh hiện tại đã bị sờ lớn, cho nên trực tiếp ngồi xuống là được.
Tô Tri Hựu nâng mông lên đối diện với dươиɠ ѵậŧ, sau đó chậm rãi ngồi xuống, cắm vào, hai người đồng thời kêu một tiếng, cũng không biết đã bao lâu chưa có làm, bận tâm chuyện đứa nhỏ cũng không dám tới.
Hiện tại cắm vào, thoải mái, Tô Tri Hựu muốn hoạt động, còn phải nâng bụng lên, miễn cho bị ảnh hưởng.
Tô Tri Hựu ấn bụng thọc vào rút ra, Chỉ Cảnh không dám lộn xộn, sợ chính mình động sẽ xảy ra chuyện.
Tô Tri Hựu một bên thọc vào rút ra một bên thoải mái kêu, “Ngô…… Thật thoải mái……”
Chỉ Cảnh nghe tiếng kêu quen thuộc, nhịn không được sờ lên núʍ ѵú cô, niết núʍ ѵú, cũng không biết có phải ảo giác hay không, giống như có sữa chảy ra.
Anh thậm chí còn ngửi được mùi sữa, nhưng tháng này chắc hẳn không thể sản sinh ra sữa được.
Tô Tri Hựu bị anh làm cho thoải mái, động tác cũng không dám quá lớn, chỉ có thể chậm rãi hoạt động mông, chậm rãi giải quyết.
Tô Tri Hựu cảm thấy quá sung sướиɠ, ngón chân đã tê rần, hai người đã lâu không làm, cho nên rất hưởng thụ.
Cây đồ vật kia của Chỉ Cảnh ở trong cơ thể cô mở rộng.
Tiểu huyệt siết chặt dươиɠ ѵậŧ anh, cô ôm bụng một lúc lâu, lúc này mới thoải mái.
Cô thoải mái phun ra, dâʍ ŧᏂủy̠ chảy lên bụng Chỉ Cảnh .
Cơ thể cô mẫn cảm, cho nên rất nhanh đã bị cắm cho thoải mái, nhưng cây đồ vật kia của Chỉ Cảnh còn chưa có bắn ra.
Sau khi Tô Tri Hựu thoải mái, liền rời khỏi dươиɠ ѵậŧ anh.
Nhìn cây đồ vật kia, đều là dâʍ ŧᏂủy̠ của cô.
Cô nhìn anh cứng lên thật sự vất vả, há mồm ngậm lấy dươиɠ ѵậŧ, hàm chứa ở trong miệng ăn.
Mặt trên đều là dâʍ ŧᏂủy̠, không có hương vị gì, cô ở mặt trên vừa liếʍ vừa hút.
Vẫn luôn ngậm dươиɠ ѵậŧ anh, Chỉ Cảnh được cô ngậm, rốt cuộc cũng bắn ra, anh sợ bắn vào trong miệng cô, cho nên muốn rút ra, nhưng tốc độ quá nhanh, tϊиɧ ɖϊ©h͙ bắn hết lên khóe miệng cô.
Hai người tuy rằng đều thoải mái, nhưng cũng không có vui sướиɠ như vậy.
Dù sao đang mang thai, không quá thuận tiện.
……
Một tuần sau Tô Tri Hựu nói với Chỉ Cảnh muốn ăn kem, thời gian vì ăn này kem mỗi ngày đều tính thời gian, hận không thể để thời gian trôi nhanh, hôm nay cùng anh đi đi dạo phố, nhìn thấy có người ăn kem, liền nhịn không được.
Chỉ Cảnh lúc trước đã nói tuần sau sẽ mua kem cho cô, chẳng qua nói cho có lệ mà thôi, vốn muốn để cô từ bỏ việc ăn kem, mang thai tốt nhất không nên ăn đồ lạnh.
Anh hiện tại còn muốn tìm một lý do, không cho cô ăn.
Tô Tri Hựu nhìn ánh mắt anh, cảm thấy không thích hợp, anh khẳng định lại muốn nói qua loa, không mua kem cho cô.
Tô Tri Hựu: “Vậy được rồi, em không ăn. Em nghe lời anh nói.”
Chỉ Cảnh thấy cô ngoan ngoãn thì không quá tin tưởng.
Nếu là trước kia Tô Tri Hựu khẳng định sẽ khóc, nói vì cái gì không cho cô ăn kem, chính là đang ngược đãi cô, hiện tại không khóc, Chỉ Cảnh có chút nghi hoặc.
Tô Tri Hựu đem túi đưa cho Chỉ Cảnh nói: “Anh ở chỗ này chờ em, em đi toilet một chút.”
Chỉ Cảnh ở bên ngoài chờ, mười mấy phút qua đi, không thấy cô đi ra, thì cảm thấy không thích hợp.
Gọi điện thoại cho cô, kết quả lại treo máy, muốn đi tìm cô, kết quả ở chỗ ngoặt thấy được thân ảnh bụng to.
Chỉ Cảnh xem như biết chơi trốn tìm là gì, hiện tại như bây giờ, rất giống chơi trốn tìm, nhưng cô lại không trốn được.
Cái bụng kia hoàn toàn bại lộ ra ngoài, Chỉ Cảnh lạnh mặt đi đến trong góc, nhìn thấy Tô Tri Hựu ăn kem, cô bị anh phát hiện, còn lộ ra một bộ dáng kinh ngạc.
Tô Tri Hựu ăn sắc mặt đều có.
Chỉ Cảnh: “……Hựu Hựu.”
Tô Tri Hựu: “……”