Đêm Mất Hồn Của Tổng Giám Đốc

9/10 trên tổng số 1 lượt đánh giá
Tác Giả: Đề Cử
Tình Trạng: Hoàn Thành
Truyện Đêm Mất Hồn Của Tổng Giám Đốc của tác giả Đêm Mất Hồn Của Tổng Giám Đốc xoay quanh nhân vật nam chính cùng với mối hận thù sâu nặng của anh với cô. Chỉ cần anh cầm đàn guita th …
Xem Thêm

“Vậy tôi sẽ chờ, chờ xem tôi có thể thay đổi được chuyện đó hay không!”

“Tốt nhất anh đừng xuất hiện trước mặt tôi nữa!”

“Thứ lỗi cho tôi, tôi không thể đồng ý!”

Đừng quên, anh đã thề là muốn làm cho cô yêu anh!

“Nói với Tân Khắc Lực, tôi đi trước, tôi không có ý định hợp tác.” Tân Khắc Lực đối với Uyển Ny có phản ứng, anh đời nào không nhìn ra. “Còn nhiều người phụ nữ khác đang chờ tôi, chúc cô ăn tối vui vẻ.”

Anh đút vào túi quần, nghênh ngang rời đi.

Lòng Thanh Nhu loạn lên, chẳng biết lúc nào mới có thể trở lại bình thường.

Nghiêm Tiêu ngạo nghễ đứng trước cửa sổ. Một tay anh dựng nên công ty điện tử cấp quốc tế này, những người khác không thể cạnh tranh với anh. Thậm chí bây giờ anh không còn cần đến công ty, chỉ việc ngày ngày rảnh rỗi ở nhà, mỗi sáng thị trường cổ phiếu của công ty con ở Mĩ giao dịch cũng có thể thay anh kiếm vào bộn tiền.

Nên đừng trách vì sao vô số phụ nữ vẫn vui vẻ chịu đựng ở bên anh.

Thế nhưng những người phụ nữ đó anh đều để vào mắt, anh chỉ muốn một người phụ nữ anh không thể quên được.

Tại sao cô không thể theo anh, đồng ý với yêu cầu của anh? Nếu vậy, anh sẽ đối xử tốt với cô.

Nhưng cô cố tình không theo ý anh!

“Tổng giám đốc, gần đây phòng thư ký nhận được mười mấy bản thiết kế, là thiết kế của một công ty chúng ta chưa từng hợp tác, muốn báo với ngài một tiếng.” Thư ký riêng của anh đi vào báo cáo.

“Công ty nào?” Anh lơ đãng hỏi.

“Công ty Tân Nguyên, người phụ trách là Tân Khắc Lực.”

Ha ha ha… Rất hợp ý anh! Rốt cuộc anh cũng có thể giải quyết phiền muộn trong lòng.

“Có chuyện gì không?”

“Đối phương nghiên cứu phát triển sản phẩm mới, muốn cùng tập đoàn Nghiêm thị hợp tác.”

Tập đoàn Nghiêm thị cao vời vợi không thể chạm vào, vậy mà công ty nhỏ vô danh này lại không biết tự lượng sức mà đưa tới mười mấy bản thiết kế? Xem ra Tân Khắc Lực thật sự cùng đường rồi. Bên cạnh còn một danh sách dài các công ty lớn muốn cùng tập đoàn Nghiêm thị hợp tác nhưng Nghiêm Tiêu lại ra một quyết định khiến thư ký muốn rớt tròng mắt.

“Gọi anh ta ngày mai mang theo bản thiết kế tới đây, kêu Quan Thanh Nhu đến luôn.” Nếu không, khỏi cần bàn gì nữa!

“Tại sao em phải đi? Đối với phương diện này một chữ em cũng không hiểu!” Nghe Nghiêm Tiêu nhất định muốn cô tới, cô cảm thấy buồn bực. Cô không đi!

“Anh biết rõ việc này là làm khó em. Nếu em không muốn đi anh có thể từ chối Nghiêm Tiêu.” Tân Khắc Lực không muốn miễn cưỡng cô.

“Anh ta sẽ không gây áp lực gì cho anh chứ?” Nếu không, theo cá tính của Khắc Lực, khổ nữa hắn cũng sẽ tự mình gánh vác chứ không nói lời nào với cô. “Còn nữa, chuyện này tại sao lại dính đến em?”

Điều đó khiến cô kinh hãi. Vừa nghĩ tới khí thế của Nghiêm Tiêu, trên mặt cô không còn chút máu. Cô phải làm thế nào mới có thể thoát khỏi anh?

“Anh cũng không rõ.”

“Vậy em không đi!” Cô quả quyết từ chối. Có thể tưởng tượng trong hội nghị, cô sẽ bị anh liên tục nhìn chằm chằm.

“Nhu Nhu, em biết Nghiêm Tiêu sao?” Tân Khắc Lực bỗng chốc chuyển đề tài khác.

“Không biết!” Cô trả lời thật nhanh, hận không thể vạch rõ giới tuyến với Nghiêm Tiêu, phủi sạch tất cả quan hệ. “Trừ lần trước… tình cờ gặp ở nhà hàng ra, em chưa hề gặp qua anh ta!” Cô nói dối là có ý tốt.

“Anh lại nghĩ hai người biết nhau.”

“Làm sao vậy được?” Cô hơi hơi chột dạ.

“Thư ký của anh nói anh ta có lời muốn nói với em nên mới muốn gặp lại em, còn bảo em cực kỳ thông minh, có khả năng trở thành một nhân tài trong kinh doanh.” Tân Khắc Lực truyền đạt lời nói của thư ký.

Lời nói dối buồn cười làm sao!

Cô học chuyên văn, chả hiểu gì về phương diện tài chính kinh doanh, thế mà anh lại nghiễm nhiên nói đen thành trắng!

“Hôm đó… lúc anh đi lấy thêm đồ ăn, tụi em có nói với nhau vài câu.” Ánh mắt cô không được tự nhiên.

“Hoá ra là vậy.” Khắc Lực cũng không tự nhiên lắm. Ngàn vạn lần không thể để Thanh Nhu biết, từ sau lần trước, hắn cùng Uyển Ny đã bắt đầu qua lại.

“Nếu như em không tham dự thì kết quả sẽ thế nào?” Cô dự trù cho tình huống xấu nhất.

“Không thể đoán trước được, cũng không thể nào phòng hờ được những suy nghĩ cao thâm khó lường của Nghiêm Tiêu. Nhưng ngày đó cũng có các công ty khác tham dự tranh tài, anh nghĩ bọn họ đều sẽ dùng hết mọi biện pháp để đạt được yêu cầu của Nghiêm Tiêu.” Vẻ mặt Tân Khắc Lực lộ ra sự yếu hèn.

“Khắc Lực, công ty của anh rất cần sự trợ giúp của tập đoàn Nghiêm thị sao?” Cô không biết gì về kinh doanh nhưng cô hiểu, trong lòng Khắc Lực, công ty chiếm một vị trí rất quan trọng.

“Thành thực mà nói, nếu như không có tập đoàn Nghiêm thị trợ giúp, công ty anh sẽ phải tuyên bố phá sản. Nhưng nếu Nghiêm Tiêu có ý đồ gì với em, anh không muốn em tham dự.” Hắn nhún vai. “Cùng lắm thì đóng cửa công ty, làm lại từ đầu.”

“Anh không được trù ẻo mình như vậy!” Tình hình đã nghiêm trọng như thế rồi, cô có thể nói không sao? Thực sự không có lựa chọn nào khác! “Nếu Nghiêm Tiêu có ý đồ với em thì đã sớm hành động rồi. Em nghĩ anh ta chỉ đơn giản muốn nói chuyện cùng em thôi!”

Trong mắt Tân Khắc Lực xuất hiện một tia hi vọng. “Vậy ý của em là…?” Không có biện pháp! Vì công ty, dù có phải hy sinh Thanh Nhu, hắn cũng không tiếc. Những lời vừa rồi tất cả chỉ đều vì tranh thủ sự đồng tình của cô thôi.

“Em đồng ý tham dự.” Cô biết mình cũng không còn đường lui nữa rồi.

Thanh Nhu xuất hiện. Từ khi cô vừa bắt đầu bước vào phòng họp, nụ cười trên mặt Nghiêm Tiêu chưa từng biến mất. Anh đang giễu cợt cô cuối cùng vẫn phải thần phục trước quyền uy của anh sao?

Thời gian dần trôi, các công ty tham dự hội nghị đều tích cực cạnh tranh, muốn có cơ hội hợp tác với tập đoàn Nghiêm thị, không khí buổi họp hết sức khẩn trương.

Nghiêm Tiêu luôn hữu ý vô tình nhìn cô, cô không có chỗ để trốn, chỉ có thể giả bộ không biết, nhưng vẫn không chống lại được khí thế bức người của anh. Mấy tiếng đồng hồ trôi qua, cô dần thấy mệt mỏi và nhức đầu.

Cô không nên quan tâm mới phải, nhưng mỗi lần trong lúc vô tình tiếp xúc với ánh mắt của anh thì tim cô sẽ rung lên. Áp lực anh tạo ra vượt xa giới hạn cô có thể chịu đựng.

Đúng lúc đến phiên Tân Khắc Lực giới thiệu sản phẩm của công ty mình thì Nghiêm Tiêu chợt mở miệng: “Anh Tân, hình như anh rất tự tin với mười mấy dự án thiết kế anh đưa đến Nghiêm thị. Tôi có chủ ý này, để các công ty khác tham dự hội nghị đặt vấn đề cho anh, anh cảm thấy thế nào?” Trò chơi tiến hành ra sao là do anh quyết định.

“À… Đương nhiên không thành vấn đề.” Tân Khắc Lực hết sức khẩn trương, trong phòng họp có mở máy điều hòa nhưng trên trán hắn vẫn toát ra từng giọt mồ hôi to như hạt đậu.

Anh cố ý!

Vậy hai người họ càng không thể bị đánh gục!

Thanh Nhu vỗ lên mu bàn tay Tân Khắc Lực, biểu đạt sự ủng hộ.

Nghiêm Tiêu nhìn thấy động tác thân mật của cô, ánh mắt tức giận như muốn ăn cô vào bụng!

“Đây là sản phẩm mới được nghiên cứu của công ty chúng tôi, hi vọng có thể cùng tập đoàn Nghiêm thị hợp tác, mở rộng ra khắp thế giới.”

Hai tay Nghiêm Tiêu đan vào nhau, trầm giọng hỏi: “Anh chỉ giới thiệu như vậy? Quá đơn giản! Có thể thấy anh không biết viết diễn văn.” Anh cố ý làm Tân Khắc Lực xấu hổ.

Mọi người trong phòng cười ầm lên.

“Chuyện này…” Tân Khắc Lực nhất thời nói không ra lời.

“Ai có vấn đề gì muốn hỏi không?” Tầm mắt Nghiêm Tiêu quét về phía mọi người.

“Tôi có!”

“Nói đi.”

Thanh Nhu nhìn không nổi nữa. Nghiêm Tiêu gọi cô đến là rõ ràng cố ý muốn cho cô xem Khắc Lực bị chê cười như thế nào trong xã hội cá lớn nuốt cá bé, xem chồng tương lai của cô bất lực không có khả năng biện luận cho bản thân, huống chi là cô!

Thêm Bình Luận