Chương 5: Em hình như rất nhanh quên ai làm cho em thành bộ dạng này nhỉ( H)

Cầm thú biếи ŧɦái, Lai Phỉ Kiều gọi hắn cũng thật hay. Nữ nhân này giống như một con mèo hoang, dù là mèo cao quý nhưng mà vẫn là lời nói hoang dại sắc bén tột độ

Chính là biểu lộ ý tứ muốn khıêυ khí©h, không hề có ý định phục tùng

Tôi nói gì sai sao? Lai Phỉ Kiều đem dao găm lướt trên thân hình rắn chắc đang đứng trước mặt cô, cái lạnh của đầu dao tựa hồ sắp ghim hẳn vào da thịt của Lục Vân Tiêu

Rất sai Lục Vân Tiêu trầm lắng đáp lại, phần môi cong lên một đường hoàn mĩ

Sai ở đâu?

Chính là...tôi...không yếu sinh lí Nói xong hắn ngay lập tức tiến vào trong khoang miệng Lai Phỉ Kiều. Lần này hắn không hề cho cô bất kì cơ hội nào để cắn cả, tất cả vị ngọt kia đều phải nếm hết một lần

Lai Phỉ Kiều bị hôn tới tấp, ngay cả cơ hội thở cũng không có, lưỡi của hắn từng chút một quấn lấy lưỡi của cô, mang hơi nóng truyền vào khiênd toàn thân cô tê dại

Hắn dồn ép cô đến chân giường, thuận thế đẩy cô xuống giường lớn áp đảo, tay luồn vào trong váy ngủ gần như trong suốt trêu đừa với bộ ngực tràn đầy sức sống kia, nhũ hoa hồng hào được phơi bầy sau khi váy ngủ kia đã bị xé, trên thân hình trắng nõn lại càng kí©h thí©ɧ

Ngài Lục...không phải chỉ có mấy trò cỏn con này chứ? Làm sao có thể thu phục nữ nhân? Lai Phỉ Kiều đối với trò đùa của Lục Vân Tiêu vẫn tỉnh bơ, cô hiện tại chính là không muốn khuất phục tên đang đè mình dưới thân

Sau đêm nau rồi cô sẽ biết tôi yếu hay không? Lục Vân Tiêu nhếch môi

Trực tiếp ngậm lấy nhũ hoa mềm mại, tay kia không ngừng trêu chọc con thỏ trắng ngần đáng yêu bên cạnh. Lai Phỉ Kiều hiện tại đang trong thế bị động, hiện tại Lục Vân Tiêu đang giữ chân cô rất chặt, cô ngọ nguậy một chút liền vừa vặn động vào của hắn

Nhanh như thế đã không chịu được kí©h thí©ɧ...chậc Lục Vân Tiêu chậc môi thích thú, thân hình cực phẩm hiện tại đang vặn vẹo dưới thân chính xác là mĩ miều vô cùng

Eo săn thon gọn, vòng một cân đối, vòng ba con mịn rất đẹp đẽ

Anh im đi Lai Phỉ Kiều tóc xõa toán loạn trên gối, môi kia cũng bị anh hôn đến sưng đỏ, nhìn lại càng thuận mắt

Phần dưới...ừm...rất mời gọi Tay hắn vuốt qua phần bụng phẳng nõn nà của cô rồi tiến tới nơi thần bí kia

Sạch sẽ trắng trẻo, hồng lớt phớt lại càng hoa mĩ

Cô...nên biết hậu quả trước khi chọc tôi Tiến vào không cần dạo đầu, hoa tâm không kích ứng nổi liền kẹp chặt...càng làm cuộc vui trở nên thú vị

A...Lục Vân Tiêu anh...điên sao? Lai Phỉ Kiều không chịu được hét lên một tiếng, ánh mắt hiện tại cực kì mơ hồ

Còn không phải kẹp chặt như vậy? Lục Vân Tiêu không hề thương hoa tiếc ngọc, di chuyển ngón tay trong hoa tâm cực kì mạnh mẽ, hoa tâm lại càng không chịu khai mở mà còn khiến cho ngón tay của Lục Vân Tiêu bị kẹp đau đớn

Ưʍ...a Lai Phỉ Kiều vặn vẹo, hoa tâm bị khai phá tàn bạo đến mức cô đau đớn không thể thở nổi, môi kia lại bị Lục Vân Tiêu hôn chặn triệt để làm cô chỉ phát ra được vài tiếng ú ớ không đủ biểu đạt nỗi đau

Thả lỏng chút Hắn nói vào tai Lai Phỉ Kiều

Thân dưới căng trướng đến khó chịu, ánh mắt chỉ còn lại du͙© vọиɠ mờ đυ.c, giọng nói đã lạc hẳn đi. Hoàn toàn là nữ nhân trước mắt cực kì câu hồn, muốn kiềm chế được thì chỉ có thể làm hòa thượng

Hắn đặt cô ngồi lên, cọ sát với cự long thô cứng cách lớp quần kia, mỗi lúc lại càng mất đi ý thức, sa vài trầm luân nguy hiểm

Biếи ŧɦái Lai Phỉ Kiều khó chịu nói, thở hổn hển vì nụ hôn lấy dưỡng khí đi vừa rồi

Còn không phải cô cũng ướt sao Thân hình đang ngồi trong lòng anh cũng không hề nhỏ bé, cao vượt trội một mét bảy lăm, chân dài thướt cuốn lấy thắt lưng của anh mệt mỏi ngã khụy vào bờ ngực săn chắc

Hắn vẫn không tha cho cô, ngay lập tức cởϊ qυầи âu cứng ngắc đem toàn bộ chôn vào hoa tâm ấm nóng của cô

Đau Lai Phỉ Kiều bị đột kích bất ngờ theo phản ứng mà nói, mày liễu nhíu lại

Lục Vân Tiêu không hề nhẹ nhàng cũng không hiểu thế nào là nâng niu vậy nên càng cuồng dã hơn, luân động mạnh mẽ khiến Lai Phỉ Kiều khóc nức nở

Mau đi ra...hức Lai Phỉ Kiều không nhịn được mà khóc, cô nhất định là chọc vào ổ kiến lửa, toàn thân đau nhức

Thậm chí...còn chảy máu

Sao lại khóc vì một kẻ yếu sinh lí như vậy? Lục Vân Tiêu trêu chọc cô

Hức...mau đi...ra ngoài đi

Nghe lời chút, tôi đêm nay nhất định là không tha cho tiểu dã miêu em vậy nên tìm cách tiếp nhận đi Dù giọng có phần dịu dàng nhưng cầm thú vẫn hoàn càm thú, từng cú thúc mạnh mẽ vẫn rất đều đặn, ma sát từng tầng mị thịt bên trong cô

Lai Phỉ Kiều liên tục cài vào lưng anh, cắn cũng rất đau, bả vai cùng lưng trong chốc lát đã đầy vết cắn cùng vết cào

Nha đầu cứng miệng, sau đêm nay còn nói tôi không thể cứng không? Hắn ma mị nói vào tai Lai Phỉ Kiều

Hức...không... Lai Phỉ Kiều nức nở

Ừm...rất ngoan

Trải qua hoan lạc, trầm mê tột đỉnh cùng hưng phấn Lục Vân Tiêu mới phóng toàn bộ ra bên trong Lai Phỉ Kiều. Toàn thân cô đầy vết xanh tím ám muội, in trên làn da trắng nõn lại thập phần quyến rũ

Miễn cưỡng hắn mới đem cô đi tắm, suéc hắn tất nhiên là còn còn rất nhiều nhưng mà hắn cũng không nhẫn tâm như Bạc Nghiêu, để tình nhân mềm như cọng bún

...

Lai Phỉ Kiều khó nhọc thức dậy, toàn thân đau đớn cực điểm. Bây giờ sức lục cô còn mềm hơn mì bị ngâm lâu, tay chân đều giã dời

Nhìn qua trên người xanh tím chằng chịt, hạ thân lại đau buốt đến tột độ, không ai khác vào đây chính là Lục cầm thú

Lai Phỉ Kiều khó mà nhịn được, hét to lên một tiếng

Lục cấm dục đáng ghét, Lục yếu sinh lí đáng ghét

Sau tiếng hét thất thanh vang vọng trong căn phòng rộng lớn, từ nhà tắm liền truyền đến tiếng mở cửa. Lục Vân Tiêu cuốn độc một chiếc khăn ngang eo, tóc rối còn ướt để rất tùy tiện. Toàn thân rắn chắc đều phô bầy, chưa kịp lấy quần áo đã lãnh trọn cái gối vào mặt

Đồ Lục cấm dục chết tiệt Lai Phỉ Kiều lườm hắn hét to

Hôm qua còn chưa mệt sao, buổi sáng là hăng hái hơn bình thường? Lục Vân Tiêu nhếch môi, tiết lại gần cô nâng cằm Chậc, xem em bất mãn kìa, tôi làm gì quá đáng với em à?

Anh còn giả ngơ, cái đồ không thể cứng Lai Phỉ Kiều bặm môi

Lục Vân Tiêu nhìn cái vẻ muốn cào người này của cô liền bật cười, đúng là tiểu dã miêu không thích an phận

Em quên là ai làm cho em thành bộ dạng này sao? Còn tiếp tục nói người ta yếu?