Chương 4

13

Đêm nay đã trở thành một đêm không ngủ đúng nghĩa.

Tiểu Phao đẩy bàn tay đang che mặt của A Trạch ra, ôm A Trạch và bắt anh xem nó cùng nhau.

Dù nhắm chặt mắt nhưng A Trạch vẫn có thể nghe thấy tiếng thở dồn dập trong video.

A Trạch: Tôi không xem, tôi không xem, nhưng trong đầu tôi đã hiện ra hình ảnh rồi, làm sao bây giờ?

Tiểu Phao, một người có năng lực học tập cao, dần dần không hài lòng với việc tự xoa dịu bản thân, và hắn bắt đầu trêu chọc A Trạch như đoạn video.

Hô --

A Trạch hít thở sâu vài lần để cố gắng bình tĩnh lại.

Hạ thể lại bất ngờ không kịp phòng bị bị Tiểu Phao cầm.

A Trạch tội nghiệp, hít sâu được một nửa liền chuyển thành thở hổn hển.

14

A Trạch lông mi khẽ run lên, anh mở mắt ra bắt gặp đôi đồng tử đen trắng của Tiểu Phao. tóc vàng mỹ nhân dùng đơn thuần bộ dáng ... nhưng lại làm chuyện chẳng đơn thuần.

Tiểu Phao ôm chặt A Trạch, sau đó dùng khớp xương tay rõ ràng xoa nắn A Trạch tính khí. Đoạn video vẫn chưa được đóng lại, hắn vừa xem vừa cẩn thận học cách an ủi A Trạch.

Thẳng nam tôn nghiêm ở sinh lý kɧoáı ©ảʍ trước mặt không đáng nhắc tới. Thẳng nam A Trạch bình thường ngay cả tay cũng đều rất ít dùng tới, lúc này căn bản chịu không nổi Tiểu Phao trêu chọc.

Sau đó, anh ngay tại video nhìn liên tiếp thở dốc, không chịu được liền bắn ra.

Tiểu Phao ngây ngẩn cả người.

Chắc không ngờ rằng A Trạch lại ... nhanh như vậy? Hắn lại xoa xoa nó bằng tay, vắt hết tinh hoa của A Trạch. Sau đó, hắn tiếp tục xem video một cách nghiêm túc, giống như đoạn video, hắn duỗi ngón tay dính tϊиɧ ɖϊ©h͙ về phía sau của A Trạch.

A Trạch, người bị buộc bắn ra, thậm chí còn chưa kịp phản ứng lại, và sau huyệt liền truyền đến mãnh liệt dị vật cảm giác.

"Cậu ... đi ra ngoài ah ah ah ah ah đau đau đau!" Sau đó A Trạch hiểu được chính mình đang ở trải qua cái gì, liều mạng giãy dụa ý đôf thoát khỏi vòng tay của Tiểu Phao.

Ngón tay đang thăm dò dừng lại. Tiểu Phao dừng một chút, trái ngược với video phản ứng cùng với A Trạch phản ứng, người trong video rõ ràng thực thoải mái bộ dáng.

Hắn suy nghĩ một hồi, một lần nữa đem tay kia cầm A Trạch tính khí, một bên xoa nắn một bên tay kia thì khai thác hậu huyệt.

A Trạch lại bị kéo vào suy sướиɠ cảm vòng xoáy, kɧoáı ©ảʍ trước mắt khiến anh vô tình thả lỏng cảnh giác, không bảo vệ được tiểu cúc huyệt đang run rẩy.

Thẳng đến một cây tính khí chậm rãi đi vào.

15

Đã quá muộn, mọi thứ đã quá muộn.

Khi thô to tính khí từ từ đẩy vào, hai tay A Trạch bất giác cong lên, dần dần dùng lực cho đến khi các khớp ngón tay của anh trở nên trắng bệch.

Đã tê rần.

A Trạch cam chịu ngậm chặt miệng, một câu cũng không muốn nói.

Anh chịu đựng nỗi đau và tự an ủi trong lòng: Tiểu Phao là một tóc vàng mỹ nhân! Đó là món mì ăn liền yêu thích của mình! Này ba không mệt... Cái quỷ a!

Đường đường thẳng nam A Trạch, mê mì ăn liền và mỹ nữ, bị mỹ nhân mì ăn liền đặt dưới thân, làm chuyện này.

Tiểu Phao thân mật cúi gần sát A Trạch, sự va chạm chặt chẽ khiến hắn không thể kiểm soát được muốn mạnh mẽ đẩy sâu vào. Hắn lại liếc nhìn màn hình, học cách hôn môi người dưới thân.

"Ưm ..." A Trạch bị hắn hôn lên vành tai, tình cờ là vùng nhạy cảm của anh. Hắn theo một đường xuống dưới hôn môi, A Trạch không thể nhịn được thở hổn hển.

Sau khi toàn bộ tính khí đi vào, cả hai đồng thời cùng phát ra tiếng. Tiểu Phao thì thích, A Trạch thì ... nội tâm phức tạp và đau đớn. Tiểu Phao nhìn đôi lông mày đang nhíu lại của A Trạch, và không dám dùng sức va chạm. Hắn thử nhẹ nhàng va chạm, thời khắc quan sát A Trạch phản ứng.

Khi hắn đυ.ng vào một điểm, A Trạch đột nhiên hơi vặn người và lông mày cũng giãn ra. Tiểu Phao đem này phản ứng cho rằng đối phương thoải mái tín hiệu, bắt đầu tỉ mỉ nghiền áp chỗ đó.

Cơn đau ban đầu dần dần biến thành một cảm giác thích thú khó tả.

Dù sao thì mọi chuyện đã đến lúc này, cũng thật sảng khoái khiến A Trạch chỉ đơn giản là từ bỏ suy nghĩ.

Nếu không thể chống lại vậy thì phối hợp đi! Thích liền xong việc.

Ôm ý nghĩa này, anh chủ động ôm cổ Tiểu Phao.

A Trạch chủ động làm cho Tiểu Phao vừa mừng vừa sợ. Hắn học video nhìn nó chín nông một sâu, tính khí đi vào rồi lại rút ra, mạnh mẽ va chạm.

Khi tia sáng đầu tiên vào buổi sáng xuyên qua khe cửa sổ, Tiểu Phao cuối cùng cũng bắn ra một cách thỏa mãn.

A Trạch, người nằm dưới hắn, đã ngủ say, tϊиɧ ɖϊ©h͙ ở hai người giữa hai chân rối tinh rối mù.

16

A Trạch, người bị đau khắp người, gần như không thể rời khỏi giường. Tiểu Phao đã thức dậy từ lâu, nằm trên giường và nhìn chằm chằm vào anh.

“Mau đỡ ta!” A Trạch nhìn bộ dạng đầy sức sống của người đẹp mà tức giận. Anh ta khó chịu đến mức sắp chết, nhưng Tiểu Phao thì không có việc gì cả.

Sau khi dọn dẹp, A Trạch vội vã ra ngoài với lý do đã hẹn khám sức khỏe. Anh cần bình tĩnh suy nghĩ về hành động của mình đêm qua.

Trà sữa làm vơi đi nỗi buồn của đêm qua, nhưng ...

Phi! Trà sữa này khó uống quá! ! A Trạch đã ném nó đi sau khi uống 2 ngụm.

Anh đã đi một vòng, và cuối cùng đã chọn một tiệm massage.

Tối nay sẽ không trở về.

Sau khi massage, A Trạch cảm thấy thoải mái và không muốn đối mặt với Tiểu Phao.