Chương 44: Sứ mệnh sủng vợ điên cuồng

Hôm nay là ngày thứ ba ta điều tra gian tình của 2 vị đầu bếp Tảm Cư với bà chủ. Mới qua ba ngày, ta đã thu hoạch một đống tin tức, nhưng ta cũng tính nói với ai. Bởi vì, tổ hợp soái ca mỹ nữ, thật sự là quá đẹp mắt! Buổi tối mỗi ngày ở Tảm Cư đều 22 giờ đóng cửa. Trước đó 1 tiếng, khách ở trong tiệm rất ít, hoặc là không có.

Đương nhiên không phải do Tảm Cư buôn bán không được, mà là sau 9 giờ, không còn nhiều đồ để bán, chỉ còn lại đồ uống ma quỷ của Giang đầu bếp cung ứng miễn phí cho mọi người mà thôi. Bởi vậy, có rất ít người sẽ lưu lại nếm thử. Mà ta, cũng chỉ là một trong những người không sợ chết. Lầu hai là địa điểm tốt nhất để điều tra, chỉ cần ta bảo trì tư thế hướng mắt xuống phía dưới liền có thể xem rõ nhất cử nhất động của bọn họ tại quầy nghỉ ngơi.

Bà chủ Tảm Cư tên là Tảm Hựu Nhi, là giám đốc hiện tại của Tảm Cư, nhưng một mặt nàng không muốn cho người khác biết, đó là top 10 xếp hạng những người đầu tư. Mà chồng nàng, Kha Hoằng Danh, gây dựng sự nghiệp từ hai bàn tay trắng, CEO xí nghiệp họ Kha.

Nhớ trước đây, xí nghiệp Kha gặp vấn đề nghiêm trọng liên quan đến quay vòng vốn. Tảm Hựu Nhi lấy sức mình ngăn cơn sóng dữ, đem toàn bộ cổ phần các xí nghiệp lớn chiếm được trong tay toàn bộ bán ra ngoài, sau đó đem toàn bộ đầu tư vào xí nghiệp Kha. Như vậy mới có xí nghiệp Kha ngày hôm nay.

Rất nhiều người nói, CEO xí nghiệp Kha, Kha Hoằng Danh, là bởi vì vậy mới cưới Tảm Hựu Nhi. Cũng có người nói, kỳ thật đại cổ đông sau lưng xí nghiệp Kha chính là Tảm Hựu Nhi. Nhưng theo ta nghĩ, Tảm Hựu Nhi chính là một phú bà, bao dưỡng bốn nam nhân.

Trong đó hai người, chính là đầu bếp trứ danh cả thành phố, Giang đầu bếp và Hàng đầu bếp. Hai người một vị am hiểu làm điểm tâm ngọt, một vị am hiểu chế biến thức ăn. Ngay từ đầu hấp dẫn mọi người chính là tướng mạo bọn họ, nhưng dần dần, đều không chút nào ngoại lệ bị tay nghề bọn họ bắt làm tù binh.

Khi mới vừa tiến vào Tảm Cư, bọn họ giống nhau đều không có bạn gái. Bao nhiêu người mang theo tư tưởng trở thành vợ đầu, hy vọng đi làm ở Tảm Cư, nhưng rồi cũng thất bại mà ra về. Cho tới bây giờ, đã không có người nào có dũng khí theo đuổi hai vị đại soái ca này. Đặc biệt là trên quần áo đầu bếp của bọn họ đều ghi chữ "đã có người yêu".

Ta sở dĩ lựa chọn điều tra ở thời gian này, là bởi vì ta phát hiện một sự kiện vô cùng quan trọng. Tảm Hựu Nhi cùng bốn nam nhân nàng bao dưỡng, thường thường sẽ tại thời gian này tụ lại một chỗ. Giống như bây giờ.

- Tiểu Hựu Hựu, đây là điểm tâm ngọt tớ mới làm a.

Giang đầu bếp Giang Thái Nhiên, hắn ở trước mặt nữ nhân khác luôn là thần sắc các ngươi là rác rưởi, chỉ khi ở trước mặt Tảm Hựu Nhi, mới có thể ngoan ngoãn như chú chó Husky, đặc biệt dính người.

- Ừm... Có chút ngọt quá rồi Tiểu Thái Nhiên.

Một chút không có ngại ngùng, Tảm Hựu Nhi cực kỳ tự nhiên mà hé miệng tiếp nhận đồ ngọt Giang Thái Nhiên đưa đến miệng nàng, nuốt vào bụng xong liền cho hắn một cái đánh giá.

- Vậy đúng rồi. Bởi vì đồ ngọt này tên là Tiểu Hựu Hựu mà.

Hắn cười hì hì thu hồi cái muỗng, lấy chính cái muỗn đó xúc một miếng bỏ vào trong miệng, rõ ràng rất ngọt khiến hắn cổ nổi da gà, thế nhưng vẻ mặt vẫn hạnh phúc mà nuốt nó xuống.

- Tiểu Thái Nhiên, cậu lại học được lời nói sến súa đó từ nơi nào a.

Vươn tay nhéo nhéo mũi hắn, tuy rằng thường xuyên bị đối xử như vậy, nhưng nàng vẫn là khó tránh khỏi đỏ bừng mặt một chút.

- Thử món này xem.

Từ bên kia duỗi lại một đôi đũa, mặt trên kẹp một miếng thịt, hình như là món mới Tảm Cư chưa bao giờ phục vụ qua.

- Cái này không tồi nha! Chỉ là cảm giác quá mềm, giống như thịt luộc vậy, nếu lại dai thêm một chút, khẳng định ăn siêu ngon.

Không sai, ngươi đoán đúng rồi, bọn họ mỗi đêm đều sẽ nghiên cứu đồ ăn mới, sau đó làm Tảm Hựu Nhi ăn thử, đưa ra ý kiến của nàng. Ta cũng cảm thấy kỳ quái, mỗi ngày tối muộn đều nếm đồ ăn, vì sao nàng lại không béo? Ông trời không công bằng đến vậy sao!

- Dù sao cũng đều là nuôi heo, vị đương nhiên không ngon bằng ở nông thôn, chờ ngày mai ta đi xuống nông thôn nói chuyện cùng hộ nuôi heo.

Hàng đầu bếp Hàng Tễ Duẫn, một vị đầu bếp cực sủng Tảm Hựu Nhi. Mỗi lần có món mới nhất định phải đưa cho Tảm Hựu Nhi nếm một lần, chỉ cần nàng nói ra ý kiến tuyệt đối sẽ trong vòng 24 giờ làm theo. Hắn sủng Tảm Hựu Nhi tới trình độ nào ư? Tên đồ ăn, hầu như đều lấy tên nàng, khẩu vị cũng chỉ lấy khẩu vị của nàng làm tiêu chuẩn.

Rất nhiều người không rõ lắm, chỉ tưởng bởi vì Tảm Hựu Nhi là giám đốc, con của ông chủ. Thế nhưng ta đoạt được tình báo, sự tình tuyệt không có đơn giản như vậy. Trên tay Hàng Tễ Duẫn thường thường sẽ mang một cái dây thun, loại nữ sinh dùng để cột tóc. Tóc của hắn cũng không dài, căn bản không cần loại đồ vật này. Ngay từ đầu chúng ta đều cho rằng đó là một loại thời trang, nhưng sau khi phát hiện trên đầu Tảm Hựu Nhi có một cái y chang, ta liền hiểu rõ sao lại như vậy.

- Các ngươi ít đưa cho Hựu Nhi ăn một chút, nàng mỗi lần về nhà đều phải chạy nửa giờ mới bằng lòng ngủ, làm ơn buông tha máy chạy bộ mệt mỏi nhà tớ đi.

Tới! Chính cung nương nương! À không, chồng Tảm Hựu Nhi, Kha Hoằng Danh xuất hiện. Dáng người hắn cực kỳ thích hợp mặc đồ tây, thỉnh thoảng mang kính dáng vẻ cực kỳ giống văn nhã bại hoại. Mà chưa bao giờ để ý người khác ánh mắt người khác, toàn ở trước mặt mọi người cùng Tảm Hựu Nhi thân thiết, làm ta cho rằng hắn thật căn bản chính là Teddy hình người. Đến, nhắc Tào Tháo Tào Tháo đến, hai người lại bắt đầu không coi ai ra gì mà hôn nhau.

- Giang Thái Nhiên, đồ ngọt mới quá ngọt, Hựu Nhi không thích ngọt như vậy, ngươi lần sau cho ít đường chút.

Buông cánh môi Tảm Hựu Nhi ra, hắn khẽ cau mày một bộ dáng vẻ đại ca từ hương vị nếm được trong miệng nàng xoi mói. Mỗi lần hắn như vậy, Giang Thái Nhiên nhất định sẽ...

- CMN, Kha Hoằng Danh! Lên mặt quá ha! Ai cho ngươi lá gan dám dùng khẩu khí này nói chuyện với tiểu gia ta!

- Cùng ngươi dùng khẩu khí gì nói chuyện còn cần người khác cho ta lá gan sao.

Ta trợn trắng mắt, phỏng chừng lại cái nhau mười mấy phút. Tảm Hựu Nhi cùng Hàng Tễ Duẫn đã sớm quen với việc này, đi đến bên cạnh rời xa chiến trường. Tay hắn tay còn nắm lấy eo Tảm Hựu Nhi... Quả nhiên có gian tình a! Quả nhiên!

- Bọn họ vẫn là dáng vẻ cũ a...

Tiếng nói dịu dàng như gió xuân, còn mang theo chút ý cười, vương tử ta yêu nhất, Tống Loan, xuất hiện! Tống gia đại công tử, cũng là chủ tịch xí nghiệp họ Tống hiện tại. Mới 28 tuổi liền kế thừa gia nghiệp, hơn nữa tốn không đến ba năm liền đem nó phát dương quang đại, trở thành xí nghiệp lớn thứ hai, mà xếp hạng thứ nhất, chính là xí nghiệp họ Hàng.

Cũng bởi vì vậy, ta đối với nguyên nhân Hàng gia nhị công tử ở lại Tảm Cư làm đầu bếp vẫn luôn cảm thấy khó hiểu.

- Giờ mới nghỉ ngơi sao? Ta châm trà cho ngươi uống.

Kỳ thật ta vẫn luôn có ảo giác nàng cùng Tống Loan mới là một đôi phu thê. Rốt cuộc ở trước mặt Tống Loan, Tảm Hựu Nhi có chút tính tình nữ nhân, hai người ngồi một chỗ cũng cực kỳ ngọt.

- Không cần, cậu ngồi đi. Chỉ cần thấy cậu tớ liền không mệt.

Hắn đặt khuỷu tay ở trên bàn, đỡ gương mặt dịu dàng mà nhìn Tảm Hựu Nhi, ngữ khí trầm thấp mềm nhẹ. Ngồi ở lầu hai ta đỡ gương mặt vẻ mặt hoa si, ngươi nghe xem đây là tiếng người sao? Biểu tình cùng ngữ khí cũng quá phạm quy đi... Là ta thì ta cũng cấp cho Kha Hoằng Danh cái nón xanh thứ hai!

- Cậu lại ăn vụng chocolate sao?

Ngồi ở bên cạnh nàng, Hàng Tễ Duẫn đem đầu tiến đến cổ nàng ngửi ngửi, sau đó khẽ nâng đầu lên dò hỏi, tựa như cha phát hiện con ăn vụng kẹo. Tảm Hựu Nhi quả nhiên rụt rụt cổ, biểu tình cứng đờ, vỏ quýt dày có móng tay nhọn chính là đạo lý này đi. Nhiều năm như vậy trôi qua, nàng vẫn có chút sợ hãi Hàng Tễ Duẫn.

- Là lần trước Dư tổng tặng qua đây, hắn nghe nói tớ thích thu thập chocolate, liền kêu trợ lý tặng mấy hộp Vosges Haut chocolate... Hựu Nhi thực thích ăn nha.

Ý cười ở khóe miệng hắn càng sâu, tuy rằng nghe như tự trách, nhưng trên thực tế...

- Thích ăn chocolate như vậy, chờ tý nữa anh sẽ làm cho em ăn no.

Ta che miệng lại phòng ngừa chính mình hét lên, Hàng Tễ Duẫn thế nhưng làm trò trước mặt chính cung nương nương cùng mấy nam nhân khác, hôn lên xương quai xanh của Tảm Hựu Nhi, còn để lại một cái dấu hôn! Ta thuần khiết như vậy, đương nhiên nghe không ra ám chỉ trong lời nói của hắn. Ta chỉ biết, phú bà, bao dưỡng bốn nam nhân, quả nhiên không dễ làm như vậy.