Chương 8: Đêm sinh nhật

Chương 8: Đêm sinh nhật (Bể tắm play, nước nóng làm bụng Tiểu vương gia căng trướng)

"Ào ào" Tiếng nước vang vọng chảy vào bồn tắm xa hoa rộng lớn, hòa cùng tiếng rêи ɾỉ mềm nhẹ hỗn loạn, vô cùng gợi cảm.

Lúc bị phá thân, c̠úc̠ Ꮒσα đã bị đυ. hé mở hoàn toàn, vừa mềm vừa nóng, còn có dâʍ ɖị©ɧ của thiếu niên và tϊиɧ ɖϊ©h͙ còn sót lại bên trong của nam nhân làm bôi trơn, lần này nam nhân đυ. vào trở nên thuận lợi hơn rất nhiều. Một tay nam nhân nâng cặp mông thịt của thiếu niên, một tay đỡ lấy eo cậu, ©ôи ŧɧịt̠ thô to dữ tợn dùng hết sức mà nắc đυ. vào từng lớp thịt ruột bên trong. Miệng nam nhân cũng không nhàn rỗi, ngậm lấy một đầṳ ѵú của thiếu niên dùng sức cắи ʍút̼, vang lên tiếng chùn chụt.

"Ha a... Sâu, sâu quá, Thiên Y ca ca, ca ca đυ. nhẹ thôi... Ưʍ... Đừng bú... Ưʍ... Muốn hư... A..."

Cố Trường An ôm cổ nam nhân, dưới trận nắc đυ. như vũ bão của hắn mà nhỏ giọng rên hừ hừ không ngừng. Cú© Ꮒσα đã bị đυ. sưng cố gắng phun ra nuốt vào ©ôи ŧɧịt̠ bự của nam nhân, nổi lên từng trận đau đớn, ngoài ra lại sinh ra một chút tê dại làm cậu thỏa mãn sung sướиɠ. Đầṳ ѵú bị nam nhân hết cắn lại mυ"ŧ, giống như muốn hút hết sức lực cả người cậu, so với trúng mê dược càng rã rời hơn, cậu mềm mại bám vào lòng ngực nam nhân.

"An nhi nói cho ca ca nghe, ca ca đυ. em sướиɠ hay không sướиɠ?"

Phượng Thiên Y nhả một bên đầṳ ѵú cậu ra, ngẩng đầu hôn hôn chóp mũi thiếu niên, cười hỏi.

"Thiên Y ca ca, huynh đừng hỏi, An nhi... Ưʍ... An nhi không biết..."

Sắc mặt thiếu niên ửng đỏ, mắt hạnh mờ mịt, xuân sắc vô biên, hàng mi dài run rẩy rũ xuống tỏ ra e lệ, gương mặt xinh đẹp hiếm có nhiễm màu tìиɧ ɖu͙©, so với yêu tinh tu luyện ngàn năm trên núi còn muốn quyến rũ hơn, khi đối mặt với người yêu toàn tâm ỷ lại, không còn mâu thuẫn vì bị người lạ cưỡиɠ ɧϊếp, còn thuận theo cảm xúc yêu đương.

"A, xem ra là ta làm không tốt, không làm bảo bối sướиɠ rồi." Phượng Thiên Y mê muội liếʍ đôi mắt thiếu niên, đầu lưỡi trêu đùa làm mí mắt cậu run rẩy không thôi, hàng mi trên đôi mắt to cọ cọ vào đầu lưỡi hắn, ngứa ngáy làm cho ©ôи ŧɧịt̠ của hắn càng phình to hơn, hắn banh ra cặp mông thịt mum múp đang vểnh lên, càng nắc mạnh vào hơn nữa.

"Hừ... Ưʍ... Nước, nước vào rồi... Bụng, bụng trướng quá... Hu hu hu... Thiên Y ca ca nhẹ chút, An nhi chịu không nổi..."

Nước ao ấm áp không ngừng bị đυ. chảy vào trong c̠úc̠ Ꮒσα, nhiệt độ khác biệt với nhiệt độ cơ thể làm cả người cậu rùng mình. Nước ấm chảy vào trong tích tụ càng nhiều, làm bụng nhỏ cậu hơi căng ra, từng trận căng trướng truyền đến làm thiếu niên chịu không nổi động đậy, cơ thể mềm mại không xương vặn vẹo, cọ đến thú tính nam nhân bùng phát.

"Làm sao chịu không nổi được, An nhi của ta da^ʍ nhất, đυ. cỡ nào cũng không hỏng." Phượng Thiên Y ngậm lỗ tai cậu khẽ cười nói, một đường liếʍ xuống phía dưới gặm cắn xương quai xanh tinh tế mê người của thiếu niên.

Lúc trước cho rằng nam nhân là người xa lạ, Cố Trường An nghe thấy mấy lời này chỉ thấy tôn nghiêm bị xúc phạm, khó chịu vô cùng, nhưng đổi lại là Phượng Thiên Y, biết được huynh ấy sẽ không nhục mạ mình, trong lòng chỉ cảm thấy ngượng ngùng, không hiểu ngày thường huynh ấy có vẻ đứng đắn nhưng sao lúc này lại hạ lưu như vậy...

"A, người xấu... Ưʍ..."

Cố Trường An chu chu môi, vươn bàn tay nhỏ lên vỗ nhè nhẹ mặt nam nhân một chút.

"Vậy người xấu đυ. bảo bối có sướиɠ không?"

Phượng Thiên Y bắt lấy bàn tay nhỏ, ngậm từng ngón tay vào trong miệng, ©ôи ŧɧịt̠ bự dưới háng thì đâm thọc c̠úc̠ Ꮒσα không ngừng, cố ý cọ mạnh vào khối thịt nhô ra bên trong, c̠úc̠ Ꮒσα lập tức co bóp siết chặt lại.

"Ưʍ... A, sướиɠ... Ưʍ..."

Cố Trường An bị đâm thọc đến hồn vía lên mây, bất chợt không bắt bẻ nữa, thành thật trả lời.

Nam nhân cười nhẹ, hôn thật mạnh một cái lên miệng nhỏ, đột ngột rút ©ôи ŧɧịt̠ bự ra.

"Ưʍ..." Thân thể vẫn luôn bị lắp đầy bỗng mất đi cơn sướиɠ, cảm giác trống trải dâng lên, Cố Trường An nhẹ nhàng nhìn nam nhân liếc mắt một cái, mang theo một chút bất mãn thấp thoáng.

"Đĩ da^ʍ, ©ôи ŧɧịt̠ bự rời khỏi một chút cũng không được, thật nghi ngờ em là bé dâʍ đãиɠ được tϊиɧ ɖϊ©h͙ nam nhân nuôi lớn, nói, có phải ở sau lưng ta bị nam nhân khác đυ. phá thân rồi hay không, hửm?" Phượng Thiên Y bị dáng vẻ thòm thèm của cậu làm cho trong lòng ngứa ngáy, hung tợn hỏi, hai ngón tay còn thọc vào c̠úc̠ Ꮒσα quấy rối một trận.

"Hức... Huynh, huynh nói bậy gì đó..." Cố Trường An làm sao chịu được sỉ nhục như vậy, trong lòng khó chịu muốn chết, nước mắt lập tức chảy ra, làm gì có nam nhân nào khác, cậu biến thành như vậy còn không phải vì Phương Thiên Y sao, cậu cũng không muốn thân thể mình trở nên dâʍ đãиɠ ngứa ngáy như vậy mà...

"Bé ngốc, nói đùa mà em cũng không hiểu." Phượng Thiên Y xem chơi qua đầu, vội vàng ôm bé con dỗ dành dịu dàng, chờ bé con khóc xong, mới thấp giọng nói: "Ngoan, Thiên Y ca ca dẫn em chơi trò mới mẻ."

Nói xong, hắn xoay người cậu để cậu quay lưng về phía hắn.

"Thiên Y ca ca?" Cố Trường An bất an quay đầu lại.

"Nào, chống tay ở bên cạnh, mông vểnh lên." Phượng Thiên Y cầm tay nhỏ cậu chống lên thành ao tắm, banh ra hai cái đùi để cậu quỳ gối xuống gần đáy ao, vỗ vỗ lên cặp mông thịt mum múp, bể tắm này được làm từ bạch ngọc được mài đến trơn nhẵn, bởi vậy hắn không sợ cọ bị thương da thịt non mịn của bé con nhà hắn.

Cố Trường An mơ hồ biết được nam nhân muốn làm gì, trong lòng cảm thấy thẹn thùng không thôi, cậu làm theo lời nam nhân, một lúc sau thân thể đỏ ửng lên như bị thiêu đốt.

"Ngoan lắm." Phượng Thiên Y nhịn không được khen cậu một câu, làm bé con xấu hổ đến mức hận không thể vùi đầu vào trong nước. Hắn lặng lẽ cười cười, một tay đỡ lấy bụng nhỏ để cậu vểnh mông lên cao hơn, một tay cầm ©ôи ŧɧịt̠ bự dùng đầu ©ôи ŧɧịt̠ cọ cọ đút vào c̠úc̠ Ꮒσα, mỗi khi đâm vào c̠úc̠ Ꮒσα lại nhanh chóng rút ra.

"Ưʍ... Thiên Y ca ca... Đừng chơi như vậy..." Cố Trường An khó chịu vặn vẹo thân thể, quay đầu lại nước mắt lưng tròng nhìn nam nhân. Huynh ấy chơi như vậy càng làm cậu cảm thấy ngứa ngáy, càng trống trải hơn.

Phượng Thiên Y thấy dáng vẻ cậu chịu đựng đến mềm mại, nhịn không được nuốt nước miếng, tươi cười tà mị: "Vậy An nhi muốn kiểu nào?"

"Hức, người xấu..." Cố Trường An như có như không trừng mắt liếc hắc, cắn cắn môi, khuôn mặt nhỏ ửng hồng, mềm mại nói: "Đυ., đυ. vào nha."

"Thật da^ʍ." Nam nhân đỏ mắt, ©ôи ŧɧịt̠ thô to dưới háng lập tức nắc vào c̠úc̠ Ꮒσα, cúi người đè trên lưng thiếu niên, làm c̠úc̠ Ꮒσα phía dưới há miệng từng chút từng chút nuốt vào toàn bộ ©ôи ŧɧịt̠ bự.

"Ưʍ... Thiên Y ca ca quá lớn... Ưʍ..."