Chương 26: Tiểu biệt thắng tân hôn

Chương 26: Tiểu biệt thắng tân hôn (Hoàng đế ca ca "thổi kèn" cho đại tướng quân, hai lỗ da^ʍ bị thay phiên đυ. ȶᏂασ giàn giụa nước da^ʍ)

Cố Hành Chi nhẹ nhàng hôn một cái lên đầu khấc đậm màu, nhận ra nam nhân kích động thở dồn dập, trong mắt hiện lên ý cười và chút xấu hổ, y nhắm mắt lại ngậm đầu ©ôи ŧɧịt̠ vào miệng, chậm rãi mυ"ŧ mát, đầu lưỡi mềm mại trượt lên trượt xuống ở khe rãnh, còn cố ý chọc vào lỗ nhỏ đang rỉ nước tanh tưởi, một tay chống giường không thể động đậy, một tay khác khó khăn nắm lấy ©ôи ŧɧịt̠ bự màu đỏ sậm, lưỡi chuyển động đánh vòng lên xuống.

"Ưʍ... Bé ngoan. Tình ca thật sự yêu em muốn chết." Tần Qua rêи ɾỉ một tiếng thật dài, hốc mắt nóng lên vì hiếm khi được quân vương chủ động hầu hạ, hắn kìm nén không lộn xộn trong khoang miệng ướt mềm kia.

Cố Hành Chi nghe vậy, lông mi run rẩy, hô hấp có chút rối loạn, nhả ©ôи ŧɧịt̠ bự của nam nhân ra, bắt đầu liếʍ hôn dọc theo cán từ trên xuống dưới, đặc biệt là từng đường gân xanh gồ ghề, cuối cùng liếʍ đến hai trứng dái nặng trĩu, sau khi liếʍ thử một chút mới há miệng ngậm lấy một bên, sau đó hít một hơi mới ngậm toàn bộ trứng dái vào trong miệng làm cho cái miệng nhỏ căng tràn đầy, đầu lưỡi khó khăn giật giật rồi lại nhả ra. Sau đó lại dùng cách thức giống như thế chăm sóc cho một bên trứng dái còn lại, đến khi làm toàn bộ ©ôи ŧɧịt̠ bự nam nhân ướt nhẹp mới quay trở lại đầu khấc. Lần này y ngậm đầu ©ôи ŧɧịt̠ vào trong miệng không nhả ra, mà để ©ôи ŧɧịt̠ bự nhét vào trong khoang miệng, cho đến khi chạm vào cổ họng mẫn cảm mới nhíu mày dừng lại. Y cố gắng nhịn xuống cảm giác buồn nôn, dùng cổ họng mát xa ©ôи ŧɧịt̠ bự nam nhận, sau khi chậm rãi nắm được kỹ thuật, cuối cùng cũng nuốt ©ôи ŧɧịt̠ bự vào sâu hơn.

"Ưʍ... Cái miệng nhỏ của bé ngoan thật lợi hại, Tình ca sướиɠ quá... Ngậm sâu một chút, đúng, cứ như thế..." Tần Qua nheo mắt ngửa đầu hưởng thụ, bàn tay to không ngừng vuốt khuôn mặt và sống lưng bóng loáng của Cố Hành Chi.

Nghe thấy giọng nói của nam nhân, bụng nhỏ Cố Hành Chi đau xót, tϊиɧ ɖϊ©h͙ bắn vào tử ©υиɠ lúc nãy và nước da^ʍ bắt đầu chảy ra từ lỗ l*и, chỉ mới bú ©ôи ŧɧịt̠ cho nam nhân mà thân thể đã nổi lên phản ứng, y cảm thấy thật xấu hổ. Khuỷu tay chống trên giường đột nhiên mềm nhũn, cả người ngã xuống, khiến ©ôи ŧɧịt̠ bự nam nhân thọc mạnh vào tận yết hầu.

"Hừ ưʍ..."

Côи ŧɧịt̠ bự bất thình lình bị siết chặt và tiếng rêи ɾỉ thống khổ lôi kéo lí trí Tần Qua trở lại, hắn vội vàng rút ©ôи ŧɧịt̠ ra khỏi cái miệng nhỏ, kéo người đang không ngừng ho khan vào trong lòng ngực vỗ vỗ thuận khí cho y, lo lắng hỏi: "Sao rồi, có bị thương không?"

Cố Hành Chi lau nước miếng bên khóe miệng, lắc lắc đầu, ánh mắt đảo quanh không muốn đối diện với hắn.

"Hành Chi ơi Hành Chi, sao em có thể tốt như thế..." Tần Qua ôm chặt người vào trong ngực, tim căng đến tràn đầy, hận không thể nuốt toàn bộ người này vào trong bụng.

Cố Hành Chi mấp máy đôi môi sưng húp, mặt có hơi nóng.

Tần Qua nắm lấy cằm Cố Hành Chi, nâng khuôn mặt đang xấu hổ lên, quấn lấy đôi môi đang mím chặt, đầu lưỡi lướt vài cái lập tức cạy khớp hàm ra, hài lòng nếm mùi vị của chính mình trong miệng người yêu, tay mò vào trong chăn đè lên c̠úc̠ Ꮒσα của Cố Hành Chi, lúc chạm đến lớp bôi trơn thì trong mắt hiện lên ý cười, thọc một lóng tay vào c̠úc̠ Ꮒσα còn chặt khít hơn lỗ l*и.

"Ưʍ..." Thân thể Cố Hành Chi run rẩy, híp mắt rên một tiếng, nắm lấy bả vai nam nhân, tay bám lấy cổ hắn.

"Bé ngoan à, nếu c̠úc̠ Ꮒσα cũng có thể chảy nước thì hay biết mấy." Tần Qua buông cái miệng nhỏ của y ra, một ngón tay nương theo chất bôi trơn đưa đẩy, không tính là khó khăn nhưng mà cũng không dễ dàng lắm.

Cố Hành Chi khẽ nhếch đôi môi sưng đỏ thở hổn hển một chút, tức giận trừng hắn, giọng nói có chút khác trước, khàn đi rất nhiều: "Làm sao có thể."

Dĩ nhiên y không thể biết được đệ đệ ngoan của mình lại sở hữu khả năng trời sinh này.

"Nhưng mà so với trước kia cũng khá hơn nhiều, có phải mỗi ngày khi ngủ đều ngoan ngoãn cắm dược ngọc ta chuẩn bị cho em không?" Tần Qua cười xấu xa.

Cố Hành Chi đột nhiên nghĩ đến đêm nào đó, bĩu môi: "Mới không phải."

"Được, được, được, không phải thì không phải." Tần Qua không tin, vì trừng phạt y cứng miệng nên nhét thêm vào hai ngón tay, có những lúc Hoàng Thượng nhà hắn thật sự ngoan đến đáng sợ, biệt danh 'bé ngoan' này cũng phải hắn tùy tiện gọi.

Cố Hành Chi hơi hơi nhíu mày, bị hắn đột nhiên tăng lên ba ngón tay nên c̠úc̠ Ꮒσα có chút khó chịu, nhưng nam nhân rất nhanh tìm được khối thịt nhô lên trong vách tường, đâm thọc mấy cái lập tức làm cơ thể y mềm nhũn.

Tần Qua không ngừng đâm thọc vào vách ruột, cố ý banh hai ngón tay căng c̠úc̠ Ꮒσα ra càng rộng, mạnh mẽ thọc vào điểm nứиɠ đó một chút, sau khi kiên nhẫn khai thác, cuối cùng cũng khuếch trương đủ làm cho động nhỏ chặt khít của Cố Hành Chi trở nên mềm xốp.

"Hành Chi, ta muốn đυ. vào." Tần Qua ngậm lỗ tai Cố Hành Chi khẽ nói, cầm ©ôи ŧɧịt̠ bự chậm rãi nhét vào lỗ da^ʍ chật chội.

"Tần, Tần Qua, chậm một chút..." Cố Hành Chi bị đau rên lên một tiếng, ánh mắt khép hờ đẫm lệ, chịu không nổi lắc lắc đầu.

Tần Qua biết cây hàng của mình lớn khiến người yêu nuốt vào rất khó khăn, mỗi lần làʍ t̠ìиɦ phải rất kiên nhẫn, bởi vậy chưa thể đυ. tùy ý giống như lỗ l*и phía trước. Hắn vừa xoa bóp mông thịt mềm mại, vừa cắm hai ngón tay vào lỗ l*и ướŧ áŧ phía trước, ngón cái đè lấy hộŧ ɭε không mấy dịu dàng bắt đầu chơi đùa.

Cố Hành Chi bị cơn ngứa ngáy từ lỗ l*и dời đi sự chú ý, c̠úc̠ Ꮒσα cũng dần dần thả lỏng, cái miệng nhỏ từng chút một nuốt ©ôи ŧɧịt̠ bự nóng hổi vào trong, đầu ©ôи ŧɧịt̠ nhếch lên đột nhiên cọ vào một chỗ, bỗng kɧoáı ©ảʍ ập đến như điện giật khiến hai mắt Cố Hành Chi thất thần, nam nhân thừa cơ hội này nắc mạnh vào, khiến một đoạn thừa bên ngoài rốt cuộc cũng đâm vào lút cán.

"Ưʍ..." Cố Hành Chi rêи ɾỉ thành tiếng, được nam nhân đối xử dịu dàng nên không cảm thấy đau đớn lắm, nhưng cảm giác khó chịu còn, sắc mặt cũng tái nhợt đi một chút.

Tần Qua vừa tiến vào, c̠úc̠ Ꮒσα chặt khít lập tức siết chặc ©ôи ŧɧịt̠ bự của hắn đến phát đau, nhưng sau đó lại bị cơn ngứa ngáy sảng khoái khiến cho hắn chỉ muốn đυ. ȶᏂασ một trận đã đời, nhưng tốt xấu vẫn còn chút lý trí, trước tiên hắn chờ Hoàng Đế nhà hắn thích ứng một chút, động tác đâm chọc lung tung không ngừng trong c̠úc̠ Ꮒσα. Hắn cúi đầu ngậm lấy một đầṳ ѵú hơi hơi sưng lên trên lòng ngực trắng nõn, đầu lưỡi linh hoạt liên tục đánh lên đầṳ ѵú, núʍ ѵú nhỏ của Hoàng Đế nhà hắn thật đáng yêu, hắn yêu thương một bên cũng không bỏ bê bên còn lại, nắm trong tay dùng khe hở giữa hai ngón tay kẹp lấy núʍ ѵú vừa xoa vừa kéo.

"Tần Qua..."

Giọng của Cố Hành Chi có chút thay đổi, thật sự là hai nơi chỉ có trên người nữ nhân này quá mức mẫn cảm, trước đây không biết bao nhiêu lần chỉ cần chơi nơi này là có thể đạt tới cao trào, mặc kệ qua bao lâu thì cảm giác này vẫn khiến lòng y sợ hãi, mới bị bú ɭϊếʍ một chút như thế đã chịu không nổi, đôi tay bấu chặt vai nam nhân, không biết là muốn đẩy hắn ra hay là đang kéo lại gần.

Trong mắt Tần Qua chứa ý cười, đầu ngón tay cắm sâu trong lỗ l*и, miệng thì bú ɭϊếʍ điên cuồng, Hoàng Đế nhà hắn vẻ mặt mê ly vùi trong lòng ngực hắn, mặc cho hắn muốn làm gì thì làm.

"Đầṳ ѵú bé ngoan vẫn da^ʍ như thế, mới mυ"ŧ một chút đã chịu không nổi, chỉ sợ nữ nhân cũng không mẫn cảm bằng em, vυ" cũng không lớn như em." Tần Qua nhịn không được trêu đùa, trước khi Cố Hành Chi tức giận hắn lại ngậm lấy đầṳ ѵú, dùng răng gặm cắn đầṳ ѵú bị hắn chơi đùa mấy năm nay đã lớn gấp đôi.

Cảm giác tê tê dại dại khiến Cố Hành Chi không còn sức tức giận với Tần Qua, y liếc mắt thấy cần cổ thô tráng trước mặt, dường như để hả giận mà cắn một cái, nhưng cũng không dùng được bao nhiêu sức, ngược lại còn làm cho nam nhân thú tính sôi trào.

Tần Qua mυ"ŧ mạnh đầṳ ѵú một cái, lại đổi sang bên kia, duỗi tay mò xuống kẽ mông Cố Hành Chi, dùng chút nội lực mát xa xương cùng cho y, Cố Hành Chi sướиɠ đến mức ngay cả cổ Tần Qua cũng không cắn được nữa.

Tần Qua nhịn đã lâu cũng có chút chịu không nổi, ©ôи ŧɧịt̠ bự nẩy nẩy trong c̠úc̠ Ꮒσα, vì chủ nhân đã thả lỏng nên cảm giác đâm thọc vào cũng dễ dàng hơn. Hắn lưu luyến bú mạnh mấy cái lên đầṳ ѵú, ép Cố Hành Chi rên ư ử rồi đẩy y ngã trên giường, quấn hai chân y trên eo, tay đè lên một đầṳ ѵú xoa bóp bắt đầu đâm thọc, cơ bắp toàn thân căng chặt

Bởi vì lần này đυ. c̠úc̠ Ꮒσα, trứng dái nặng trĩu không ngừng đánh vào cặp mông trắng nõn của Cố Hành Chi, rất nhanh đã đánh cặp mông múp đến đỏ bừng, lông ©ôи ŧɧịt̠ thô cứng cọ vào lỗ l*и non mềm, nơi mẫn cảm như thế làm sao chịu nổi cọ xát như vậy, huống chi phía trước đã bị đυ. có chút sưng đỏ, nhất thời làm Cố Hành Chi đau đến cả người run rẩy, nhưng trong đau đớn lại sinh ra ngứa ngáy, lỗ l*и không ngừng chảy ra nước da^ʍ, chảy xuôi tới nơi hai người giao hợp, ngược lại thành chất bôi trơn tự nhiên. Cố Hành Chi cố gắng kìm nén nhẫn nhịn, sự khó chịu này vẫn chưa vượt qua cực hạn y nên y liền lập tức cắn môi nhịn xuống, c̠úc̠ Ꮒσα phía sau càng siết chặt lại.

"Ha ha, cái miệng nhỏ phía sau của bé ngoan có phải là đói lắm rồi không?" Tần Qua thở phì phò, cúi người thổi một hơi bên tai Cố Hành Chi.

Cố Hành Chi không thể chịu nổi giọng nói từ tính đầy tìиɧ ɖu͙© của hắn, đôi mắt đang trừng hắn cũng mềm đi rất nhiều.

Tần Qua bị quyến rũ bóp chặt eo nhỏ của Cố Hành Chi đâm thọc dữ dội một lúc, đột nhiên rút ©ôи ŧɧịt̠ bự ra khỏi c̠úc̠ Ꮒσα, vậy mà c̠úc̠ Ꮒσα không chịu buông tha dùng sức mυ"ŧ lấy đầu khấc làm cho Tần Qua đỏ mắt, lật người Cố Hành Chi lại, để y quỳ bò trên đệm, vểnh cặp mông múp về phía mình, đôi tay banh cặp mông bị hắn chơi đến đỏ bừng, lộ ra c̠úc̠ Ꮒσα bị đυ. đến đỏ tươi. Hắn lấy đầu ©ôи ŧɧịt̠ cọ cọ lỗ da^ʍ một chút rồi mới dùng sức đâm vào lút cán.

"Cú© Ꮒσα bé ngoan vừa khít vừa nóng, mặc dù không nhiều nước bằng lỗ l*и phía trước, nhưng lại có thể đυ. rất sâu." Tần Qua cúi người đè lên lưng Cố Hành Chi, một tay ôm y ở trước ngực dùng cánh tay nghiền nát núʍ ѵú nhỏ mẫn cảm, một tay thọc vào lỗ l*и phối hợp với ©ôи ŧɧịt̠ bự đâm vào rút ra, chơi đến sướиɠ nhưng còn không quên bình luận một phen.

Cả hai lỗ của Cố Hành Chi đều bị nam nhân thọc vào rút ra cùng lúc, sinh ra kɧoáı ©ảʍ tột cùng khiến y xụi lơ trên chăn, trong lòng tức giận Tần Qua xấu miệng nhưng không quản được hắn nữa, y nhắm hai mắt đón nhận nam nhân đâm thọc, mềm mại cắn ngón tay không muốn phát ra tiếng rêи ɾỉ, nhưng thỉnh thoảng vẫn thốt ra vài tiếng rên ư ử vỡ vụn.

"Hành Chi ngoan, lần này để ta đυ. em bắn được không?" Bàn tay to của Tần Qua trong lúc moi móc lỗ l*и Cố Hành Chi vô tình chạm vào ©ôи ŧɧịt̠ nhỏ không biết đã nứиɠ ngóc đầu lên từ lúc nào, ánh mắt sáng lên, hắn cúi người nói bên tai Cố Hành Chi, nghe có vẻ là dò hỏi, nhưng thực tế cũng chỉ là thông báo một tiếng, nếu không thì lúc Cố Hành Chi rên hừ hừ kháng nghị thì hắn cũng đã không đâm thọc càng thêm hăng say, lúc trước đưa đẩy hai ba cái mới đâm vào điểm nứиɠ, bây giờ thay đổi tần suất, mỗi lần đâm vào lại nghiền qua điểm mẫn cảm bên trong, khiến cho c̠úc̠ Ꮒσα co rút từng đợt, ©ôи ŧɧịt̠ bự nóng hổi bị vách thịt mềm mại như tơ lụa bao lấy, Tần Qua sướиɠ đến hồn vía lên mây.

"Tần Qua, Tần Qua chậm... Ưʍ... Chậm một chút..."

Cố Hành Chi thật sự chịu không nổi, nước mắt không ngừng rơi từ đôi mắt to đỏ ửng rồi chảy xuống chăn đệm, vòng eo bủn rủn chậm rãi hạ xuống, giống một con thú cái chổng mông thèm đυ., hai cái lỗ trước sau đều co rút dữ dội, điểm nứиɠ bên trong lỗ nhỏ không ngừng bị đâm thọc làm cho ©ôи ŧɧịt̠ phía trước ngẩng đầu lên, theo động tác đưa đẩy của nam nhân mà liên tục đập lên bụng nhỏ của mình.

"Hành Chi, em khóc lên thật là đẹp, ta rất muốn cột em trên giường đυ. cho em khóc không ngừng, làm cho nước mắt và nước da^ʍ của em thấm ướt long bào, để em mỗi ngày thượng triều đều ngậm tϊиɧ ɖϊ©h͙ của ta..." Tần Qua bị y kẹp đến máu huyết sôi trào, hoàn toàn bị du͙© vọиɠ chi phối, buộc miệng nói ra du͙© vọиɠ sâu thẳm trong lòng cho Cố Hành Chi nghe.

"Khốn, khốn nạn... Tần Qua ngươi, khốn kiếp... Hức..." Cố Hành Chi cảm thấy xấu hổ muốn phát điên, rốt cuộc nhẫn nhịn không nổi nữa mới phát ra một tiếng khóc nức nở.

Tần Qua ngẩng đầu lên lao tới làm đợt cuối, đột nhiên rút ©ôи ŧɧịt̠ bự ra hung hăng cắm vào lỗ l*и dầm dề nước, lúc chạm tới tử ©υиɠ lại rút ra cắm trở lại c̠úc̠ Ꮒσα, dùng tốc độ khiến người ta sợ hãi thay phiên đâm thọc vào hai cái lỗ của Cố Hành Chi.

"Hừ... Ưʍ..."

Trong cơn hoảng hốt, Cố Hành Chi thế nhưng lại sinh ra ảo giác bị hai ©ôи ŧɧịt̠ lớn đồng thời chơi đùa, chút lý trí còn sót lại cũng bị nam nhân kí©h thí©ɧ đẩy đi xa, y hé mở đôi môi đỏ không ngừng thốt ra tiếng rêи ɾỉ nhỏ vụn, nước miếng giữ không được rơi xuống thấm vào chăn, thân thể run rẩy, ©ôи ŧɧịt̠ nhỏ xinh xinh đung đưa không cần an ủi, chỉ cần nam nhân nắc đυ. đã bắn ra, l*и da^ʍ cũng cùng lúc đạt cao trào, nước sốt mất khống chế trào ra ngoài.

"Ưm, yêu tinh..." Tần Qua gầm nhẹ một tiếng, cắm thật mạnh vào c̠úc̠ Ꮒσα chặt chẽ, đâm thật sâu vào trong vách tường bắn ra mấy luồng tϊиɧ ɖϊ©h͙, sau đó đột nhiên rút ©ôи ŧɧịt̠ bự ra, xoay người Cố Hành Chi lại, tϊиɧ ɖϊ©h͙ còn sót lại đều bắn lên trên mặt cùng trên vυ" y.

Hoàng Đế Đại Thịnh chí cao vô thượng giống như nô ɭệ tìиɧ ɖu͙© nằm hầu hạ dưới thân nam nhân, cả người đều dính đầy tϊиɧ ɖϊ©h͙ nam nhân, thần sắc mê ly giống mang theo thỏa mãn, dâʍ ɭσạи không chịu được.

"Hành Chi, em thật đẹp." Tần Qua thở gấp tách hai chân ra quỳ gối bên cạnh đế vương, si mê ngắm nhìn hình ảnh tình sắc do chính mình tạo ra, quét tϊиɧ ɖϊ©h͙ trên má đưa đến bên cánh môi đỏ không khép được của Cố Hành Chi, ép buộc cái miệng mềm mại của y nuốt xuống tϊиɧ ɖϊ©h͙ của hắn.

Cố Hành Chi bị động mấp máy môi lưỡi, nuốt tϊиɧ ɖϊ©h͙ trắng đυ.c tanh tưởi vào trong miệng, lười nhác liếc mắt nhìn Tần Qua một cái rồi mệt mỏi nhắm hai mắt lại.