Chương 2: Đêm sinh nhật

Chương 2: Đêm sinh nhật (xuân dược + ngón tay play)

Nam nhân cao lớn thong thả ung dung cởi quan phục rườm rà trên người ra, sau khi cởi hết đồ lót còn sót trên người thì lộ ra thân thể không nhiều cơ bắp nhưng rất cường tráng. Cởϊ qυầи áo xong, hắn đi về phía giường, ©ôи ŧɧịt̠ lớn hơn rất nhiều so với nam nhân khác đung đưa theo bước chân của hắn, nhìn thiếu niên đang trần trụi trên giường đầy kiêu ngạo.

Cố Trường An nằm cuộn mình trên giường nhìn nam nhân, cắn chặt môi dưới đã bị hôn đến sưng đỏ. Cậu vô thức rên hừ hừ, cánh mũi khép mở vì hô hấp khô nóng dồn dập, cả người toàn là mồ hôi giống như mới được vớt ra từ trong nước, tóc đen nhánh dài đến eo hỗn độn dính vào người, cơ thể trắng nõn sạch sẽ đỏ ửng lạ thường, hai núʍ ѵú trước ngực run rẩy đứng thẳng trong không khí, dáng vẻ gợi cảm xen lẫn với ngây ngô chỉ thuộc riêng mình thiếu niên.

Đôi tay vô lực giãy giụa miễn cưỡng vươn tới giường, eo nhỏ mềm dẻo liên tục cọ xát vào đệm chăn dưới thân, hai chân dài trắng nõn hoảng sợ khép lại, cố gắng che giấu ©ôи ŧɧịt̠ nhỏ lần thứ hai cương cứng giữa hai chân.

Cú© Ꮒσα nóng bức tê ngứa như bị kiến cắn, cả người trên dưới không chỗ nào không nóng, không chỗ nào không khó chịu. Vải đen bịt mắt thấm đẫm nước mắt đến nỗi có thể vắt ra nước.

Nam nhân lười biếng ngồi dựa vào đầu giường, cúi người vén mái tóc rối tung cho cậu, chóp mũi của hai người kề sát nhau, chỉ cách một lóng tay.

"Nóng... A... Ngứa quá... Ha a... Cho ta... cho ta..."

Thiếu niên không biết nguy hiểm đang ở trước mắt, tiếp xúc thân thể càng thêm khó nhịn, đôi môi vừa sưng vừa múp run rẩy, rêи ɾỉ mềm mại.

Tiểu vương gia sinh ra trong hoàng gia, mặc dù tuổi không lớn nhưng cũng hiểu được một ít chuyện giường chiếu, thậm chí từng nhìn thấy hình ảnh Long Dương ở chỗ Hoàng đế ca ca. Cậu không phải ngốc, làm sao không biết nam nhân muốn làm gì? Đến bây giờ Hoàng đế ca ca còn chưa tới cứu, cậu nghĩ mình có lẽ không thể nào giữ được trong sạch. Tiểu vương gia được cưng chiều kiêu ngạo bị thuốc kí©ɧ ɖụ© hành hạ, dứt khoát bất chấp tất cả để thỏa hiệp với nam nhân. Cậu âm thầm cắn răng, chờ kiếp nạn này qua đi, nhất định bảo Hoàng đế ca ca gϊếŧ kẻ xấu này.

Nam nhân cắn lên môi cậu một cái, khẽ cười: "Bé dâʍ đãиɠ, muốn làm gì?"

"Biết rõ còn cố hỏi, ngươi kẻ xấu này trói ta đến đây, còn không phải là vì... A... Làm nhục ta!"

Nam nhân cởi trói đôi tay cho thiếu niên, kéo thiếu niên tựa vào vai mình, cầm bàn tay vô lực kia đặt lên ©ôи ŧɧịt̠ của mình. Côи ŧɧịt̠ bự được bàn tay non mềm chạm vào, nứиɠ đến nổi rỉ ra một giọt nước, sướиɠ đến hắn rên một tiếng "A" thật dài. Hắn nắm đôi tay thiếu niên sục lên xuống, tay còn lại vòng qua eo nhỏ thiếu niên, phủ lên cái mông căng mẩy, bắt đầu xoa bóp nhẹ, lỗ tai nhỏ của thiếu niên đỏ bừng.

"Ta trói em đến đây cũng không phải để làm nhục, ta muốn đυ. em." Giọng nói nam nhân khàn khàn giống như có trộn lẫn xuân dược.

"A... Vô, đồ vô liêm sỉ..."

Cố Trường An nghe hắn nói, vừa thẹn thùng vừa mất mặt, mềm mại mắng hắn một câu, hận không thể dùng sức cắt đứt ©ôи ŧɧịt̠ sinh sản của hắn, đáng tiếc đôi tay không có chút sức nào. Côи ŧɧịt̠ cứng đến nổi làm y sởn gai óc, bàn tay to phía sau xoa nắn càng ngày càng mạnh. Cậu sướиɠ đến nỗi vừa cắn môi vừa rên hừ hừ, trong lòng thầm mắng hắn bất kính.

Côи ŧɧịt̠ nhỏ phía trước cương cứng đến phát đau, cậu muốn duỗi tay vuốt ve nhưng tránh không thoát ngăn cản của nam nhân, đành phải khó chịu cọ xát vai lưng dày rộng của hắn. Vô tình liếʍ phải mồ hôi nóng hổi của nam nhân vào miệng, thế nhưng cậu không cảm thấy ghê tởm mồ hôi của tên này.

"Da^ʍ như vậy, không biết xấu hổ còn dám mắng người khác vô liêm sỉ?" Giọng điệu nam nhân châm chọc, hắn quyết tâm nâng người dậy, để thiếu niên tách hai chân ra ngồi quỳ trong lòng ngực của mình. Hắn cầm ©ôи ŧɧịt̠ mình và ©ôи ŧɧịt̠ nhỏ của cậu chung một chỗ, nắm trong tay bắt đầu sục.

"Không phải... A... Dâʍ đãиɠ... Ha a a... Sướиɠ quá..."

Thiếu niên bất mãn phản bác lại, nhưng nhanh chóng chìm vào cơn sướиɠ do nam nhân mang đến. Thiếu niên bị tìиɧ ɖu͙© điều khiển, mềm oặt trong lòng ngực săn chắc của nam nhân, đầu ướt đẫm mồ hôi gục lên vai hắn, chóp mũi cọ cọ cổ hắn, rêи ɾỉ theo từng động tác sục ©ôи ŧɧịt̠ mạnh mẽ của nam nhân.

"A... Chậm, chậm một chút... Nhanh quá... Đau quá..."

Côи ŧɧịt̠ nhỏ thiếu niên không chịu nổi tra tấn mạnh mẽ như vậy, đau đớn như rách da thịt làm cậu chịu không được oán giận, mơ mơ màng màng còn liếʍ một chút hầu kết của nam nhân.

"A... bảo bối dâʍ đãиɠ của ta." Nam nhân sung sướиɠ thở phào một hơi, tốc độ chậm lại, nghiêng đầu mυ"ŧ lấy đầu lưỡi hồng hào đưa ra khỏi miệng của thiếu niên, dùng sức cắи ʍút̼, làm bé con rên lớn ư ử thật dễ nghe, nước miếng không kiềm được chảy ra ướt đẫm hai người. Động tác xoa bóp mông thịt dần dần đổi hướng, lần theo khe mông thọc vào c̠úc̠ Ꮒσα đã bị bỏ vào thuốc kí©ɧ ɖụ© từ lâu.

Vừa mới thọc vào một lóng tay, thịt mềm trong c̠úc̠ Ꮒσα từng chút chút hút vào, rõ ràng dưới tác dụng của thuốc kí©ɧ ɖụ©, c̠úc̠ Ꮒσα đã mềm mại hơn rất nhiều, nhưng vẫn làm cho hắn khó xâm nhập.

Cảm giác bị vật lạ tiến vào cơ thể làm thiếu niên hoảng hốt thất thố, theo bản năng mấp máy thịt ruột muốn đẩy ngón tay ra ngoài, nhưng bên trong c̠úc̠ Ꮒσα thật ngứa, thật muốn có cái gì đó thọc vào gãi ngứa cho cậu.

Cố Trường An vô cùng mâu thuẫn, vô ý thức liếʍ liếʍ đầu lưỡi thô bạo trong miệng, đổi lại bị một trận mυ"ŧ vào mạnh mẽ, làm cho lưỡi cậu vừa đau vừa tê.

"Bảo bối, thả lỏng một chút, ta sẽ làm em sướиɠ... Ừm, ngoan lắm."

Nam nhân buông đôi môi đỏ của thiếu niên, tranh thủ lúc cậu há miệng thở dốc dồn dập, thọc hết ngón tay dài vào hết c̠úc̠ Ꮒσα, vách thịt ẩm ướt mềm mại bao quanh ngón tay hắn, sướиɠ đến hắn hận muốn lập tức đổi ngón tay thành ©ôи ŧɧịt̠ bự của mình, nhưng rốt cuộc không nỡ làm cậu bị thương, đành phải cắn răng nhẫn nhịn cơn nứиɠ điên cuồng, kiên nhẫn mở rộng.

"Hừ... A... Không cần... Lấy, lấy ra đi..."

Ngón tay nam nhân vừa thô to vừa dài, Cố Trường An chịu không nổi lắc lắc đầu nhỏ, bàn tay bám vào cánh tay hắn nhéo mấy cái không có bao nhiêu sức lực.

"Được, ta không lấy ra." Trong mắt người đàn ông lóe lên gian tà, cố ý xuyên tạc lời cậu nói, cắn lỗ tai cậu không ngừng thở dốc, "Cú© Ꮒσα bảo bối vừa chặt vừa ướt, đυ. vào nhất định sướиɠ lắm."

"Hừ... Không, muốn..."

Cố Trường An thấy hắn chơi xấu, bất mãn cắn môi dưới.

"Nếu Tiểu vương gia nói muốn, vậy thần cung kính không bằng tuân mệnh." Nam nhân tiếp tục nghiêm túc nói hưu nói vượn, một bàn tay khác đặt trên cặp mông căng mẩy, nhẹ nhàng xoa nắn, đợi cậu thả lỏng một chút, ngón tay thọc trong c̠úc̠ Ꮒσα cậu lập tức chọc vào sâu hơn, thong thả đâm rút đẩy thuốc mỡ vào trong.

Nam nhân đâm chọc rất có kỹ xảo, cảm giác khó chịu khi bị vật lạ xâm chiếm biến thành sướиɠ, Cố Trường An lúc đầu còn có chút kháng cự giờ đây không còn nữa, bị cắm vào hai ngón tay cũng không phát hiện, thậm chí không cần thầy dạy cũng biết tự mình điều chỉnh hô hấp, phối hợp với động tác đâm thọc của nam nhân. Cú© Ꮒσα da^ʍ trời sinh chậm rãi chảy ra đầy nước, ngón tay dài thọc vào rút ra càng dễ dàng hơn, tiếng nước nhóp nhép xen kẽ tiếng thở dốc của hai người, nứиɠ vô cùng.

"A... c̠úc̠ Ꮒσα của bảo bối đúng là dâʍ đãиɠ, không ngờ còn chảy nước, đúng là trời sinh ra để bị đàn ông đυ.."

"Ngươi, ngươi vô liêm sỉ... A... Ta không phải, không phải..."

Thiếu niên khó thở, nhưng phản ứng dâʍ đãиɠ của cơ thể làm lời nói của cậu không hề có chút thuyết phục, uất ức lắc lắc đầu, nước mắt chảy ròng ròng.

"Em nghe âm thanh này xem, còn dám nói mình không da^ʍ, thật muốn nhốt em lại đυ. suốt ngày đêm, đυ. em thành đĩ da^ʍ không có ©ôи ŧɧịt̠ ta là sống không nổi, c̠úc̠ Ꮒσα không lúc nào không chảy tϊиɧ ɖϊ©h͙ của ta."

"Không cần, không muốn không muốn... Đừng nhốt ta lại... Ha a..."

Cố Trường An sợ hãi vặn vẹo thân thể, trong đầu vừa là hình ảnh một Tiểu vương gia cao quý, vừa là một nô ɭệ dơ bẩn thấp hèn, nội tâm hỗn loạn vô cùng sợ hãi lại sinh ra khát vọng tan vỡ bí ẩn, c̠úc̠ Ꮒσα nuốt ngón tay vào càng sâu, nước da^ʍ không ngừng chảy ra ngoài, tiếng nước nhóp nhép dâʍ đãиɠ vang lên.

Nam nhân còn ngại ức hϊếp cậu chưa đủ tàn nhẫn, vừa nói, vừa nhét vào ngón tay thứ ba, vừa đút vào vậy mà chạm vào một chút thịt mềm. Hắn nhìn thân thể trong lòng co giật, phản ứng thành thật vô cùng, thầm nghĩ số mình thật may. Hắn chọc mạnh liên tục vào lớp thịt nho nhỏ nhô ra, đâm rút đến c̠úc̠ Ꮒσα chảy đầy nước da^ʍ, thọc vào rút ra kéo theo nước da^ʍ ra ngoài cơ thể làm đùi hắn ướt nhẹp. Người trong lòng hắn run rẩy như lá rụng, rêи ɾỉ xen kẽ đau đớn lẫn vui thích, ngon lành đến ©ôи ŧɧịt̠ hắn cứng ngắt đau đớn.

"Bảo bối, sướиɠ không, ngón tay ta đυ. em sướиɠ không, sướиɠ không hả?"

Sướиɠ... sướиɠ lắm... Mạnh hơn... Mạnh hơn nữa đi...

Cố Trường An hô to trong lòng, đầu nhỏ đột nhiên ngẩng lên, cổ trắng nõn cong thành vòng cung xinh đẹp.

"Ha a... Nhanh quá... Bắn, muốn bắn..."

Côи ŧɧịt̠ nhỏ không được an ủi đã ướt chèm nhẹp, ngẩng đầu co giật có dấu hiệu như sắp bắn, ai ngờ bị một bàn tay to đột nhiên nắm lấy, cố ý bịt lỗ ©ôи ŧɧịt̠ đang muốn bắn.

"Bảo bối da^ʍ, muốn bắn thì van xin ta, cầu ©ôи ŧɧịt̠ ta đυ. em!"