Chương 8

Bọn họ mỗi người bày một tư thế, một chiêu thức khác nhau, để cho tân nương có cảm giác mới lạ không nhàm chán, cũng để thể hiện bản chất nam nhi đại trượng phu trước mặt mọi người, và bản chất nam nhi đại côn ŧᏂịŧ trước mặt tân nương. Họ sợ trong lòng tân nương có so sánh sẽ làm mất hứng, không tiếp chiêu, không phối hợp như con cá chết trên giường, không phát ra âm thanh mê người kia.

Cũng không phải nam nhân nào cũng có côn ŧᏂịŧ dài thô to như nhau, đủ loại kích cỡ hình dạng, đêm nay tân nương quả thật đã nếm thử đủ các loại, không biết là họa hay là phúc.

Có người đem tân nương bế lên giường, mặt hướng ra ngoài, hắn ở phía sau nâng chân trái của tân nương lên, tiến hành công kích. Đây là tư thế nam nữ đánh trận ít hao tốn sức nhất, nữ chỉ lo nằm nghiêng thân thể, lấy tư thế ngủ bình thường thả lỏng nghỉ ngơi, nam thì chỉ cần nằm đó nhích mông ra sau lại đẩy mạnh ra đằng trước.

Còn đối với những người ở trong phòng nhìn thấy thì đây là một chiêu thức rõ rõ ràng rành đánh thẳng vào thị giác của họ, thực không muốn chớp mắt. Bọn họ sợ bỏ lỡ những nét biểu tình trên khuôn mặt mỹ lệ của tân nương, hình ảnh hai quả đào lắc lư giống như mời gọi người đến hái, phía dưới nữa là vùng tam giác thần bí, có đám cỏ đen mượt mà, mỗi khi côn ŧᏂịŧ được đâm vào hay rút ra, bụng dưới của tân nương lại lồi lên lõm xuống, nhìn rất rõ ràng đó là hình dáng của côn ŧᏂịŧ đi ra đi vào bên trong, thật kí©h thí©ɧ mà.

Người lần này có côn ŧᏂịŧ thuộc loại phổ thông trung bình, không dài hay thô to hơn mấy người trước, hắn nghĩ hồi nãy tân nương cùng mấy người trước dã chiến kịch liệt dữ dội mất sức quá nhiều, nên hắn nhẹ nhàng đưa đẩy, tay thì vòng phía trước vuốt ve mơn trớn, để tân nương có thời gian bình tĩnh nghĩ ngơi để lấy lại sức.

Tân nương mới vừa rồi hơi thở dồn dập, tim đập kịch liệt không biết đã là lần thứ mấy lên đĩnh rồi, cả người như nằm giữa sóng gió bão táp cuồn cuộn, bụng dưới thì đã trướng căng vì đã được rót không biết bao nhiêu là dòng nước sinh mệnh vào trong đó, tay nhấc không lên, chân thì rã rời, không còn bao nhiêu sức lực mà ứng chiến, nàng chỉ có thể nhắm mắt đầu hàng. Nhưng hiện giờ chân đang gác lên người của ai đó, bàn tay của hắn đang ở trên người nàng ôn nhu mơn trớn, hạ thân thì được hắn nhẹ nhàng đưa đẩy như đang kéo đàn, điệu nhạc du dương. Vốn dĩ nàng đang ở giữa sóng cuồng thét gào giờ lại là sóng yên gió lặng, cả người như một con thuyền trên biển sắc tình, được gió du͙© vọиɠ nhẹ thổi mà trôi, thần trí nàng không biết đã bay bổng đi đâu rồi, thật dễ chịu, thật thoải mái, nàng nhẹ rên bằng giọng mũi, tim đập có chút chậm lại, nàng như đang chìm đắm trong biển sắc tình.

Đẩy đưa đưa đẩy, cũng đã mấy trăm hiệp, hắn thấy tân nương đã bình tĩnh lại, hơi thở nhè nhẹ lâu lâu phát ra âm thanh gợϊ ȶìиᏂ, biết là đã đến lúc.

Tay hắn dời tới hai cánh hoa trước cửa động, vừa ôn nhu ra vào vừa nhè nhẹ vuốt hai cánh hoa như đang nâng niu trong lòng bàn tay, thật nhẹ nhàng ôn nhu như đối với người yêu thương hoa tiếc ngọc.

Hắn tập trung tinh lực tiến hành công kích đột ngột, trước sự lơ là phòng thủ của đối phương mà cắm thật sâu vào, qυყ đầυ nóng bỏng một chút một chút đều thô bạo mà chọc tiến vào chỗ sâu nhất trong hang động chật hẹp kia, còn ngón tay thì vừa nhấn vừa xoa mạnh lên nhụy hoa giữa hai cánh hoa.

Tân nương cả người như con thuyền vốn đang trôi nổi trên sóng yên biển đẹp, thì bỗng nhiên bão táp kéo đến, sóng gió cuồn cuộn nỗi lên đánh ập tới, không kịp phòng bị, cả con thuyền đã bị nhấn chìm trong biển sắc tình.

"Á !!! đừng mà ......Á!!...xin nhẹ một chút....đừng xoa nơi đó .........xin đừng ...Á!!... ta chịu không nổi."

Mọi người giống như nhau trợn tròn mắt mà nhìn cảnh trước mắt. Hắn ở phía sau đánh úp, vừa nhanh vừa mạnh lại vừa sâu, tay thì lại mạnh xoa xoa lên nhụy hoa. Tân nương thì uốn lượn hét to:

"Á!! ......đừng mà ta ...ta nhịn không nổi ......Á!!"

Tân nương kêu to đầu hàng, hắn không để ý, ra sức lấy ra thọc vào, tay ra sức nhấn xoa, tốc độ càng lúc càng nhanh.

"Á!!!!!!!!!"

"A!!uhm......"

Tiếng hét của tân nương, tiếng thở dốc thỏa mãn của nam nhân, còn có tiếng...... đồng thời vang lên.

Xuy...xuy...xuy

tiếng ......suối phun trào, chảy xuống nền nhà.

Mọi người trợn tròn mắt. Hả!! suối phun....

Tân nương ngượng ngùng mặt đỏ lên thật gợϊ ȶìиᏂ, bị người phía sau đánh lén, bụng nhỏ đã trướng căng lại bị hắn ở phía trước nhấn xoa ở phía sau tấn công mạnh mẽ, không nhịn được mà xuất hiện suối phun, nhưng lại có cảm giác sảng khoái khác lạ, lại thêm một lần lên cao trào, người nhũng ra tơi tả không còn sức lực gì, cả người mồ hôi đầm đìa, không còn muốn động nữa.

Tên nam nhân phía sau cười hắc hắc vênh mặt lên, nhìn mọi người xung quanh như muốn nói "không phải diện mạo dài thô to là đứng nhất, phải có kỹ thuật và năng lực mới tính là đứng nhất."

Mọi người nhìn hắn, ánh mắt khâm phục cùng nhau đưa ngón tay cái lên.

Kết

Trong tân phòng xuân sắc vô biên, tân nương xinh đẹp một lần lại một lần bị đưa lên tuyệt đỉnh cao trào, mấy tên lưu manh đều đã được ăn no thỏa mãn, bất quá vẫn còn có mấy người nhát gan, không dám chạm vào tân nương, chỉ là mở to mắt nuốt nước miếng ực ực vậy cũng no rồi.

Lúc này, đồng hồ trong nhà gõ vang lên là nửa đêm 12 giờ, tân nương cũng từ trong cơn say du͙© vọиɠ thanh tỉnh, nàng nhớ tới lão công vì sao còn chưa trở về, hay là xảy ra chuyện ngoài ý muốn? Mọi người cũng cảm thấy sự tình không đúng, vội vàng đi tìm tân lang, cuối cùng ở bên đống cỏ khô tìm được tân lang vẫn cứ say rượu ngủ say, mọi người ba chân bốn cẳng đem hắn nâng đến tân phòng, lúc này mới tan đi.

Sáng hôm sau hắn tỉnh lại, hắn nhớ uống rượu xong, chạy quanh làng, sau đó ...sau đó ...hắn sao về tới nhà? Quay qua nhìn lão bà sắc mặt hồng hào ngủ thật say. Tâm có chút động, hình như hắn chưa ......động phòng hoa chúc, giờ vẫn còn kịp. Nhè nhẹ cởi nút áo trước ngực tân nương ra, chợt thấy trên hai quả đào mà hắn ngày ngày nâng niu không dám mạnh tay, giờ hiện lên vết xanh xanh tím tím còn có cả dấu răng, tay cứng lại ngây ra.

Tân nương quá mệt mỏi ngủ say không muốn dậy, bỗng nhiên cảm thấy trước ngực lành lạnh, mở mắt ra, thấy tân lang cứ nhìn chằm chằm vào ngực mình. Nàng liếc nhìn ngực mình, khi nhìn thấy thì kinh sợ, vết tích dâʍ ɭσạи đêm qua .....Nếu nói thật với chồng mình, sợ chồng sẽ tìm mấy người đó tính sổ, sẽ làm lớn chuyện ra càng thêm xấu hổ. Nên đành nuốt xuống không dám nói ra chuyện tối hôm qua. Chỉ đại khái nói, tân lang được người đưa về, uống say rượu trở nên điên loạn mất khống chế thú tính nỗi lên, như dã thú nhịn đói lâu ngày mà ăn lấy ăn để nàng.

Nàng vừa nói vẻ mặt như chịu ủy khuất, có chút giận dỗi, có chút nũng nịu. Tân lang thấy thế tưởng thật, ra sức xin lỗi nói về sau không dám uống rượu nữa.

........................

Nhưng vách tường nào mà không có khe hở, thực nhanh trong thôn nhàn thoại (lời ra tiếng vào) liền truyền tai nhau, tân lang ngay từ đầu còn không tin, hai tháng sau, tân nương mang thai, trong thôn nhàn thoại càng thêm khoa trương, miêu tả sinh động như thật chuyện tốt động phòng đêm đó, nói cởi hết quần áo cho bảy tám nam nhân nghiệm hạ thân nàng, bọn họ thậm chí còn bắt đầu chú ý đến ai là cha đứa bé trong bụng.

Một hai người nói thì không tin, nhưng nhiều người nói thì coi là sự thật.

Tân lang quay về hỏi tân nương: "đêm đó rốt cuộc xảy ra chuyện gì? Lời bên ngoài có phải thật hay không?"

Tân nương lúc này mới khóc lóc giảng thích chuyện đêm hôm đó, tân lang thế mới biết bởi vì chính mình không ở bên cạnh nàng, tân nương thế nhưng bị lừa bị luân gian. Hỏi đến: "Cha đứa bé trong bụng là ai?"

Tân nương nói: "Đích thật là con của chúng mình, sau chuyện đêm đó, ta có uống thuốc tránh thai, sau đó kinh nguyệt cũng đến, đứa nhỏ này là lúc sau mới có, cho nên khẳng định không phải của bọn họ"

Tân lang muốn đi tìm những người đó tính sổ, nhưng bị tân nương ngăn cản, nói sẽ gây chuyện lớn thêm.

Nhưng mà trong thôn lời đồn thổi không dứt, thế là hai vợ chồng đành dời đi thành phố khác sinh sống.

END

..........................................