Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Khi bị ᗷiếи Ŧɦái theo dõi

Chương 6: ngày hôm sau

« Chương TrướcChương Tiếp »
Sáng hôm sau, cậu tỉnh dậy với ký ức mơ hồ về đêm qua, không nhớ rõ chuyện gì đã xảy ra, những dấu vết trên da cùng với cơn đau ở hạ bộ càng khẳng định sự nghi ngờ của cậu.

Cơ thể cậu đau nhức dữ dội với mỗi cử động của anh ấy, khi anh ấy bước xuống giường, cậu ngay lập tức ngã xuống sàn, chân tê cứng và không thể cử động được.

Nắm lấy tủ đầu giường để làm chỗ dựa, từ khóe mắt Winter nhìn ra một mảnh giấy nhắn dưới chậu hoa nhỏ, nhặt nó lên trên mảnh giấy ghi ‘Tôi sẽ liên hệ với cậu sớm’ bằng nét chữ gọn gàng.

Winter quyết định bỏ qua tờ giấy bạc và ném nó vào thùng rác trước khi bước vào phòng tắm để tắm, vừa đi tϊиɧ ɖϊ©h͙ vừa chảy dọc hai đùi, ‘cái này sẽ rất khó để rửa’ cậu bực bội nghĩ.

Khi cậu vào phòng tắm, bật nước và điều chỉnh nhiệt độ theo ý thích của mình trước khi bước vào. Nước ấm chảy xuống cơ thể đau nhức của cậu, làm dịu đi phần nào cơn đau nhức khi cậu tắm rửa từng li trên cơ thể cho đến khi sạch sẽ. cậu mặc quần áo và rời khỏi khách sạn và cầu nguyện rằng cậu sẽ không bao giờ gặp lại alpha đêm qua nữa.

Khi trở về căn hộ của mình, cậu kiểm tra điện thoại và thấy có 15 tin nhắn cùng với 6 cuộc gọi từ cả hai người bạn của mình, hầu hết là từ Zack nên cậu đã liên lạc với anh ấy trước.

Điện thoại đổ chuông một lúc trước khi Zack nhấc máy, “Này! mày đang ở đâu và truyện gì đã xảy ra đêm qua? ” Zack tuyệt vọng rêи ɾỉ, "tao nghĩ rằng tao đã uống quá nhiều vào đêm qua, tao thậm chí không biết làm thế nào tao về nhà." anh ấy nói thêm.

‘Có vẻ như cậu ấy bị đã rất say" Winter tự nghĩ trước khi nói, “Hiện tại tớ đang ở nhà, mình ổn, không có chuyện gì xấu xảy ra cả. mình nghĩ bạn đã bắt taxi về nhà hay gì đó ” cậu ngập ngừng trả lời hy vọng bạn mình không nhận ra sự run rẩy trong giọng nói của cậu.

“K, tuyệt. Nghe này, tao nghĩ tao sẽ ngủ thêm một chút nữa, vì vậy tao sẽ cúp máy. Tạm biệt ” Zack buồn ngủ lẩm bầm trước khi cúp máy.

cậu thở phào nhẹ nhõm, cậu không muốn làm phiền bạn mình với vấn đề của mình. Sau đó, cậu gọi cho Luna, người vừa gọi cho cậu sáng nay sau tất cả các cuộc gọi của Zack.

Anh ngồi xuống ghế đợi Luna đến đón, sau khi để chuông điện thoại được một lúc thì Luna nhấc máy, “Win, hôm qua cậu về nhà an toàn chứ? tớ không thể tìm thấy cậu trong bữa tiệc ngày hôm qua, ”cô nhẹ nhàng nói.

Giọng cô ấy nghe rất ngọt ngào qua điện thoại, “Đúng vậy, tớ đã về đến nhà an toàn. tớ đã nhìn thấy cậu ở bữa tiệc nhưng không có cơ hội để nói chuyện, xin lỗi ” Cậu vui vẻ trả lời.

“K-không, không sao đâu, không cần lo lắng. T-tôi hy vọng bạn thích bữa tiệc. ” Luna tiếp tục lắp bắp nhẹ. Cậu mỉm cười dịu dàng, "cậu có cần tớ việc gì không?" cậu hỏi. “Không, tớ chỉ muốn kiểm tra cậu. Tớ hy vọng không làm phiền cậu.” Luna trả lời.

“Không, cậu không làm phiền tớ, nhưng tớ phải đi” cậu nói, “Ồ được rồi, bye” Luna kêu lên, “tạm biệt” cậu trả lời trước khi cúp máy. Trên đầu màn hình hiển thị 8:47 sáng, Winter cần gọi bác Davies xin nghỉ ốm, cậu có ca chiều ở hiệu sách vào mỗi cuối tuần nhưng hôm nay cậu không thể đến được.

"Bác Davies, cháu không thể đến hôm nay. Hôm nay cháu ở nhà có được không?” Cậu nhanh chóng thốt lên ngay khi ông chủ của cậu nhấc máy, “Nhóc? Chắc chắn nhóc có thể có một ngày nghỉ, nhóc có thể cho tôi biết có chuyện gì không?” Bác Davies đặt câu hỏi.

“Không có gì xấu cả, cháu chỉ bị đau lưng rất nặng sáng nay do tư thế ngủ sai thôi.” Winter giải thích, “K, nhóc hãy nghỉ ngơi cùng với một túi đậu cho lưng của nhóc. Hãy mau khỏe lại.” Bác Davies nói một cách ân cần.

Cậu thở dài và đi về phía tủ lạnh, mở ra, cậu thấy nó gần như trống rỗng, ‘Ngày mai mình nên đi mua sắm, đầu tiên túi hạt’ cậu ghi nhận khi lấy túi hạt đậu cho lưng dưới của mình.

Di chuyển đến chiếc ghế dài, cậu nằm sấp và đặt túi hạt đậu lên chỗ đau. cậu phát ra âm thanh hài lòng và được giấc nghỉ ngơi rất cần.

Khi thức dậy, mặt trời đang lặn, cậu nhìn sang đồng hồ treo trên đầu TV và thấy rằng đã 6 giờ chiều. Cậu bước xuống ghế và đi vào bếp để ăn một ít mì gói.

Dù cậu không muốn ăn nhưng không thể để bụng đói cả ngày. Ngồi xuống bàn, cậu kiểm tra lịch trình của mình để xem liệu có bài tập nào sắp đến hạn hay không, may mắn là tuần này không có cái nào gần hết.

Cậu nghe thấy tiếng ai đó gõ cửa nên cậu đi tới và mở nó ra, phía bên kia cánh cửa là Zack “Chào bồ. Mày đã nhốt mình ở nhà cả ngày hả, boo?” anh ta vui vẻ chào.

"Zack, bây giờ bạn có cảm thấy tốt hơn không?" Winter hỏi ân cần, "Vâng, tốt hơn nhiều sau một giấc ngủ dài thoải mái" Zack vui vẻ ngâm nga.

Để Zack thả mình xuống chiếc ghế dài và bật TV “Hãy tổ chức một đêm xem phim, đã lâu rồi không xem”, anh ấy gợi ý, “Được nghe có vẻ thú vị, vậy cậu có suy nghĩ gì?” cậu cười.

Vì vậy, họ bật một số bộ phim mới phát hành và cùng nhau xem và ngày hôm đó trôi qua cách nhẹ nhàng.
« Chương TrướcChương Tiếp »