Chương 22: Buổi sáng!

Buổi sáng!

Nhà tổ nhà họ Bạch náo nhiệt bất thường!

Các lãnh đạo cấp cao của Tập đoàn Bạch Thị đã ngồi lại với nhau và bắt đầu thảo luận.

Sự bùng phát của virus viêm phổi AS lần này là một thảm họa bất ngờ đối với người dân Giang Thành, nhưng lại là cơ hội hiếm có cho tập đoàn dược phẩm!

Nếu ai đó có thể phát triển được phương pháp điều trị bệnh viêm phổi AS, dường như có thể độc chiếm thị trường thuốc ở Giang Thành và một số thành phố lân cận trong thời gian ngắn!

Đặc biệt là trong tập đoàn Bạch Thị! Anh cả Bạch Hải, anh hai Bạch Xuyên, em út Bạch Sơn!

Trong ba người này, ai tìm ra được phương pháp chữa trị thì sau này sẽ có uy tín và tiếng nói trong tập đoàn Bạch Thị, điều đó là đương nhiên.

"Mọi người nghe nói chưa? Đại thiếu gia Bạch Hải thực sự đã tìm được một bậc thầy về y học cổ truyền và đã điều chế ra một bài thuốc cổ xưa có thể tiêu diệt virus viêm phổi AS trong một tháng! Tuy rằng vẫn có thể tái phát nhưng thế cũng đã cực kỳ quý rồi!"

"Ha ha... nhị thiếu gia Bạch Xuyên cũng không tồi! Đã tìm rất nhiều chuyên gia y tế trong và ngoài nước điều chế ra một loại thuốc, nghe nói có thể ức chế virus AS trong nửa tháng!"

"Ha ha, đại thiếu gia Bạch Hải và nhị thiếu gia Bạch Xuyên không hổ là trụ cột của tập đoàn Bạch Thị! Chỉ là tam thiếu gia Bạch Sơn lần này thảm rồi! Nghe nói, ông ấy mời bậc thầy Trung y và chuyên gia nước ngoài đều thất bại! Không biết, hôm nay ông ấy làm sao có thể giải thích với lão gia!”

Đã có rất nhiều tiếng thảo luận ồn ào giữa các lãnh đạo cấp cao của Tập đoàn Bạch Thị.

Trong đó, được nhắc tới nhiều nhất chính là anh cả Bạch Hải và anh hai Bạch Xuyên, dường như mọi người đều biết họ đã phát triển ra một phương pháp có thể ức chế virus trong thời gian ngắn.

Mặc dù không chữa được dứt điểm, chỉ có thể ức chế virus trong thời gian ngắn, nhưng như vậy cũng đã rất quý hiếm rồi!

ngược lại!

Tam thiếu gia Bạch Sơn vốn dĩ đã không được yêu thích, mà lần thất bại này càng trở thành chủ đề chế giêu của mọi người xung quanh.

Nghe tiếng cười nhạo xung quanh!

Bạch Sơn bất giác nắm chặt nắm đấm, trên mặt hiện lên vẻ cay đắng và mất mát.

Ông đã chuẩn bị sẵn sàng để bị bố mắng.

Nhưng sau lưng Bạch Sơn, Bạch Y nhìn bóng dáng cô đơn của bố mình, không khỏi đau lòng.

"Lần này có khi nào nhà chúng ta sẽ bị đuổi ra khỏi Bạch gia?"

Trong đầu Bạch Y không khỏi nghĩ đến Lâm Phàm.

“Nếu anh ấy ở đây, liệu phép màu có xảy ra không?”

Bạch Y nghĩ tới đây, bất giác lắc đầu.

Lần điều chế thuốc này, có ai không phải là chuyên gia nổi tiếng về Đông y và Tây y, tuy rằng biểu hiện tối qua của Lâm Phàm khiến mắt cô sáng lên, nhưng hắn không phải là thần thánh, làm sao có thể hiểu được y học.

Rất nhanh!

Giữa những tiếng ồn ào đó, từng hàng người lần lượt bước vào.

"Ha ha ha... chú ba, lần này thu hoạch thế nào? Có tìm được đơn thuốc không?"

Một tràng cười sảng khoái vang lên, chỉ thấy anh cả Bạch Hải cùng anh hai Bạch Xuyên sóng vai đi tới.

Phía sau hai người là con cái của họ.

Nhưng những người này lại nhìn Bạch Y và Bạch Sơn với vẻ mặt đầy giễu cợt và khinh thường.