Sau khi lắng nghe câu chuyện về Thiên Không quốc, trái tim Tintin đong đầy cảm xúc. Khi buổi trò chuyện gần kết thúc, cô cảm thấy cần phải hành động để chứng tỏ sự quyết tâm của mình trong việc phát triển đất nước.
Thiên Minh dẫn Tintin vào phòng ăn lớn của lâu đài. Ánh sáng từ những chiếc đèn chùm pha lê lấp lánh chiếu rọi khắp không gian, tạo nên một bầu không khí trang nhã và ấm cúng. Bàn ăn dài được phủ khăn trải bàn trắng tinh, những chiếc đĩa sứ hoa văn tinh xảo và bộ dao nĩa bạc sáng loáng. Trên bàn, những bình hoa tươi được sắp đặt cẩn thận, mang đến mùi hương dễ chịu.
Khi tất cả đã ngồi vào chỗ, các người hầu mang ra những món ăn đặc trưng của Thiên Không quốc.
“Oa!! Trông chúng thật sự rất ngon đó ạ” Tintin trầm trồ, vì ở thế giới trước cô chỉ ở trong trường nên thật sự chưa từng được biết đến những món ăn này.
“Vậy con hãy ăn thật ngon nhé!” Mẹ dịu dàng nhìn cô
“Vâng ạ!” Tintin đáp
Món khai vị là một đĩa salad rau xanh tươi ngon, được trộn với những loại thảo mộc tươi mát như húng quế, rau mùi, và bạc hà. Những lá rau giòn tan, hòa quyện cùng vị chua ngọt của nước sốt dầu giấm và một chút mật ong.
Tiếp theo là món súp , nước súp trong vắt, thơm phức mùi của các loại thảo mộc như ngải cứu, lá chanh, và cỏ xạ hương. Trong bát súp còn có những lát nấm đông cô mềm mại và hạt sen bùi bùi, tạo nên một hương vị thanh nhẹ và bổ dưỡng.
Món chính là đĩa rau củ nướng, bao gồm khoai lang, cà rốt, và bí đỏ được tẩm ướp bằng dầu ô liu và các loại gia vị như hương thảo, húng tây, và một chút muối biển. Những miếng rau củ được nướng chín tới, giữ nguyên được độ ngọt tự nhiên và hương vị thơm ngon của món ăn.
Bên cạnh đó, còn có món bánh xèo , bánh được làm từ bột gạo và nước cốt dừa, pha thêm chút lá dứa và hoa hồi. Bánh xèo được chiên giòn rụm, bên trong nhân gồm đậu xanh, giá đỗ và nấm kim châm, tạo nên một món ăn đơn giản nhưng đầy hương vị.
Kết thúc bữa ăn là món tráng miệng nhẹ nhàng với chè thảo mộc. Nước chè thanh mát, ngọt dịu, hòa quyện với vị thơm của lá dứa và vị ngọt của hạt sen, táo đỏ và một chút long nhãn.
Hoàng hậu, mẹ của Tintin, nhẹ nhàng nói: "Bữa ăn hôm nay đặc biệt dành cho con, Tintin. Chúng ta sẽ giới thiệu cho con về đất nước của mình trong khi thưởng thức những món ăn truyền thống."
Tintin mỉm cười, lòng cảm thấy ấm áp và an lành. Cô cảm nhận được sự quan tâm và yêu thương từ gia đình mới của mình. Trong khi mọi người bắt đầu dùng bữa, vua Thiên Không bắt đầu kể về lịch sử và bối cảnh của Thiên Không quốc.
"Thiên Không quốc nằm giữa hai dãy núi lớn, được bao bọc bởi những cánh rừng rậm rạp và những con sông lớn," ông nói, giọng trầm ấm. "Người dân nơi đây sống chủ yếu bằng nông nghiệp và nghề thủ công, với nền văn hóa đa dạng và phong phú."
Hoàng hậu tiếp lời: "Đất nước chúng ta có một lịch sử lâu đời, từng trải qua nhiều thời kỳ hưng thịnh và khó khăn. Những món ăn con đang thưởng thức đều là kết quả của sự sáng tạo và nỗ lực của người dân qua nhiều thế hệ."
Thiên Minh thêm vào: "Điểm đặc sắc của Thiên Không quốc là sự kết hợp hài hòa giữa văn hóa phương Đông và phương Tây. Chúng ta có những lễ hội truyền thống đầy màu sắc, những công trình kiến trúc độc đáo và một nền nghệ thuật phong phú."
Tintin chăm chú lắng nghe, từng lời nói của gia đình như mở ra trước mắt cô một bức tranh toàn cảnh về đất nước mới. Cô cảm nhận được sự giàu có về văn hóa và truyền thống của Thiên Không quốc. Tuy nhiên, cô cũng muốn biết thêm về những thách thức mà đất nước đang đối mặt.
"Vậy những điểm chưa tốt thì sao ạ?" Tintin hỏi, ánh mắt quan tâm.
Bà ngoại của Tintin, người phụ nữ nghiêm trang nhưng rất hiểu biết, lên tiếng: "Thiên Không quốc vẫn còn nhiều khó khăn. Người dân ở vùng sâu vùng xa còn thiếu thốn, kinh tế chưa phát triển đồng đều, và chúng ta cần cải thiện hệ thống giáo dục và y tế."
Tintin nhìn mọi người, đột nhiên ánh mắt quyết tâm. "Con muốn giúp đỡ mọi người”
Câu nói vang vọng khắp phòng mọi người im lặng lắng nghe, ánh mắt tràn đầy sự kỳ vọng.
Tintin ngại ngùng đứng dậy, bước tới gần bàn và mở cuốn sổ nhỏ mà cô đã chuẩn bị từ trước. Cô đặt cuốn sổ lên bàn, chỉ vào từng trang một cách chi tiết.
"Con đã suy nghĩ rất nhiều về những gì cần làm để cải thiện đất nước," cô nói. "Con đã ghi lại một vài giải pháp và rất mong nhận được ý kiến từ mọi người."
Mọi người nhìn Tintin, ánh mắt tràn đầy sự kỳ vọng và khích lệ. Thiên Minh mỉm cười, khẽ gật đầu.
"Thứ nhất," Tintin bắt đầu, "chúng ta cần cải thiện hệ thống giáo dục, đặc biệt là ở vùng sâu vùng xa. Con nghĩ rằng chúng ta có thể xây dựng thêm các trường học nhỏ trong cộng đồng và đào tạo giáo viên từ chính người dân địa phương. Điều này sẽ không chỉ giúp nâng cao trình độ học vấn mà còn tạo cơ hội việc làm."
Bà ngoại gật đầu, vẻ mặt nghiêm trang nhưng đầy tán thưởng. "Ý tưởng này rất hay, Tintin. Giáo dục là nền tảng cho sự phát triển bền vững. Chúng ta cần đảm bảo rằng mọi đứa trẻ đều có cơ hội học hành."
"Thứ hai," Tintin tiếp tục, "về vấn đề kinh tế, chúng ta nên khuyến khích và hỗ trợ các doanh nghiệp nhỏ và nghề thủ công truyền thống. Con đã gặp gỡ một số thợ thủ công và họ có nhiều sản phẩm đặc sắc. Nếu chúng ta hỗ trợ họ tiếp cận thị trường lớn hơn và xuất khẩu, chúng ta không chỉ bảo tồn văn hóa mà còn tạo ra thu nhập ổn định."
Vua Thiên Không mỉm cười, ánh mắt đầy tự hào. "Con có tầm nhìn xa và thực tế, Tintin. Điều này sẽ giúp nền kinh tế địa phương phát triển và mang lại sự thịnh vượng cho người dân."
"Một ý tưởng tuyệt vời," Thiên Minh thêm vào. "Chúng ta có thể tổ chức các hội chợ thương mại để giới thiệu sản phẩm của thợ thủ công tới người tiêu dùng trong và ngoài nước."
Tintin di chuyển đến một góc phòng ăn, nơi có một bảng trắng nhỏ, cô viết lên đó những bước cụ thể để thực hiện ý tưởng của mình. "Cuối cùng, về y tế, chúng ta cần tăng cường cơ sở hạ tầng và dịch vụ y tế. Con đã liên hệ với một số tổ chức quốc tế và họ sẵn sàng hỗ trợ trang thiết bị và đào tạo nhân viên y tế. Chúng ta cũng nên tổ chức các chương trình giáo dục sức khỏe cộng đồng để nâng cao nhận thức và phòng chống bệnh tật."
Hoàng hậu gật đầu đồng ý. "Những giải pháp của con rất cụ thể và thiết thực, mẹ rất bất ngờ đó,Tintin. Mẹ rất tự hào về con."
Bà ngoại lên tiếng, ánh mắt tràn đầy sự đồng cảm và hiểu biết. "Chúng ta cần sự đoàn kết và hợp tác của tất cả mọi người. Nếu mỗi người đều đóng góp một phần nhỏ, chúng ta sẽ tạo ra sự thay đổi lớn."
Thiên Minh nắm tay Tintin, ánh mắt tràn đầy sự khích lệ. "Em đã suy nghĩ rất kỹ và đưa ra những ý tưởng tuyệt vời. Anh tin rằng chúng ta có thể thực hiện chúng cùng nhau."
Vua Thiên Không đặt tay lên vai Tintin, ánh mắt tràn đầy niềm tin. "Con đã cho ba thấy con thực sự là một người lãnh đạo có tâm và có tầm. Ba sẽ ủng hộ con trong mọi bước đi. Hãy cùng nhau biến những ý tưởng này thành hiện thực."
Hoàng hậu mỉm cười, nắm lấy tay Tintin. "Chúng ta luôn ở bên con, Tintin. Gia đình chúng ta sẽ cùng nhau vượt qua mọi thử thách."
Bà ngoại, Thiên Minh và cả gia đình cùng nhau chia sẻ những ý kiến và góp ý để hoàn thiện các giải pháp của Tintin. Bữa ăn kết thúc trong không khí ấm áp và đầy vui tươi
. Tintin biết rằng mình không đơn độc trong cuộc hành trình này, và với sự ủng hộ của gia đình, cô sẽ nỗ lực hết mình để mang lại những điều tốt đẹp nhất cho Thiên Không quốc-nơi cô có niềm vui được sống với sở thích và người thân