Kể từ lúc dọn qua bên này cũng đã 1tuan rồi.. thời gian cứ trôi đi mà cô và anh ta vẫn chưa ngủ với nhau.. thời hạn phải có thai trước 3th sắp đến mà cô vợ cũng k thấy đâu từ lúc đưa cho cô 250tr tiền đó cô cũng k dám gửi về cho cha mẹ vì sợ bị nghi ngờ..
Cô cầm đt gọi cho Trình Tuyết Liên (vợ Phương Khải Minh)
- Alo.. chị đây xíu nữa chị sẽ ghé..
- Dạ...
- Em gọi chị có gì không??
- Dạ vì bữa giờ k thấy c nên e cũng hơi lo..
- uh..k s tí chị qua..
30 phút sau cô nghe có tiếng xe bên ngoài là của Tuyết Liên.. vừa bước vào đặt ngay vấn đề với cô..
- Từ bữa giờ sao rồi?
- Ý chị là sao ạ?
- 1tuần nay có làm lần nào nữa không?
- Dạ e tưởng chị bảo 1lan thôi..
- Trời... mục đích chị để e qua đây là để gần gũi với Khải Minh.. để nhanh có thai.. chứ làm 1cai sao có thai hả e??
- Em...
- Em sao??. chị k gọi cho em là để e thoải mái em làm vậy là chết chị rồi..
- Em nói thật nha chị chồng chị k muốn k phải do em chị đi mà nói với chồng chị đi..
- Chồng chị??
Anh ta nghe tiếng của vợ liền đi xuống ăn mặt chỉnh chu chắc lại sắp đi chơi rồi tóc chải keo xịt nước hoa thơm phức cơ mà..
- Anh sao??(Tuyết Liên hỏi)
- Sao là Sao??
- Anh muốn em tức chết đúng k?
- Để anh yên đi.. Nhã Vy ở đây 1 tuần là may mắn lắm rồi,anh tôn trọng em rồi để anh yên..
Nói xong anh ta đi ra ngoài và phóng xe đi mất hút.. Còn cô Tuyết Liên kia thì ăn nói năn nỉ với cô mãi..cô đã mệt với 2 con người này quá rồi.. nhưng đã nhận tiền rồi nên cô cũng phải cố..
Chẳng quan tâm anh ta về hay k...mỗi lần anh ta rời khỏi nhà là cô thấy thoải mái phấn chấn lên hẳn..cô hát hò vui vẻ..
Sáng hôm nay cô đc nghĩ học, thế là lại đi lòng vòng xung quanh ngắm nhìn kĩ mọi vật..cô đi ra vườn gọi đt cho mẹ 1 lúc... mẹ cô bảo cô về nhà vài hôm nhưng cô chưa đi đc... lúc đi vào nhìn lướt vô phòng khách hình như nhà hôm nay có người lạ..cô hỏi chị giúp việc..
- Hôm nay nhà mình có khách hả chị??
- Ủa đâu có vẫn có bấy nhiêu người thôi..
- Vậy à..e thấy phòng khách hình như có người lạ mà..
Cô giúp việc im lặng 1 lúc rồi quay sang nhìn cô..
- Thôi cô đừng quan tâm làm gì..
- Dạ..
Đang ngồi bên ghế đọc báo kiếm việc ngày nào cũng vậy.. thì bỗng trên cầu thang đi xuống...cô lật đật giấu tờ báo vào 1 góc ngồi im...
- Em chào chị em về..
Bóng dáng cô gái ấy làm cô thấy lạ... là ai vậy??
Cô ta quay sang nhìn cô k quên liếc cô 1 cái sắc lẹm.. nhìn như là gái làng chơi nhìn qua cách ăn mặc và trang điểm cô nghĩ là vậy....cô bắt đầu hiểu ra vấn đề từ trên lầu đi xuống chỉ có phòng của Phương Khải Minh mà thôi...
- Người đó là ai hả chị??
- À..
- Ai ạ??
- Bạn thiếu gia tới lấy giấy tờ đó mà...à là kế toán đó...
- À...
Hỏi vậy chứ cô cũng đoán đc là ai rồi... buổi trưa hôm đó cô lấy vội 2,3 bộ quần áo rồi đi vội ra khỏi nhà...
- Sao cô kh ăn cơm..
- Dạ em kh muốn ăn đậu chị...
Phương Khải Minh ngồi yên đó liếc nhìn cô chứ cũng kh nói gì.. mà cũng lạ thật bình thường có bao giờ anh ta ăn cơm trưa đâu, với lại cô nghĩ tới việc anh ta vừa mới ngủ với gái coi cảm thấy ghê ghê.. Chắc là cô vợ biết hết nhưng kh nói... nói thật cô cũng rất tò mò về 2 người này đó aa..
Cô đi ra trước cổng nhà lấy đt gọi cho Lý Bội Trân.cô muốn qua chỗ nó ngủ vì cô cũng nhớ nó thật...
- Tao nè Trân Trân à..
- Mày gọi t để làm gì??
- Mày còn giận t hả??
- Kh...
- T qua bên m ngủ mấy hôm nha...
- Thật à...
- Uhm...30p nữa t đón xe bus qua..
Tắt đt cô thở dài,quay nhìn vào nhà 1 cái cô thấy anh ta đứng hút thuốc trên ban công nhìn xuống... nhìn chăm chăm vào cô, lòng cô xẹt qua cảm giác lạ lạ, cứ hồi hộp sao ấy..cô liếc anh ta 1cai rồi đi nhanh ra khỏi nhà..
Cô và Bội Trân gặp nhau k biết nói bao nhiêu điều như 2 đứa xa nhau lâu lắm rồi k bằng nó còn khóc nữa.. bà chủ nhà trọ thấy cô cũng hỏi đủ thứ nhưng kh quan tâm cô giống như trước kia nữa.. chắc là bà ta ăn tiền ngập mặt r nên đâu cần quan tâm tới cô chi nữa...2 đứa cô đi khắp nơi ăn uống đag đi thì cô có đt nhìn vào đt thì thấy là chị giúp việc gọi nhìn kĩ thì đã là 10h đêm rồi..
- Sao cô kh về nhà??
- À em bận học nhóm nên e đi mấy hôm nha chị..
- Thiếu gia la um sùm vì em kh có ở nhà kìa.. chị mệt mỏi nhức đầu quá rồi..
- ...Ủa lien quan gì đâu chị em đi học mà..
- Tôi kh biết..cậu ấy hỏi sđt của cô vậy có nên cho k đây..??
Cô suy nghĩ 5s rồi tl..
- Kh chị em muốn đc yên tĩnh vài ngày... vậy nha em cúp máy đây..
Anh ta buồn cười thật đôi lúc cô thật sự kh hiểu anh ta đang muốn gì và cần gì....cô đi đâu thì kệ cô hỏi han làm gì.. Giữa cô và Trình Tuyết Liên mới có chuyện để bàn còn anh ta thì có gì đâu..
Cô và Bội Trân thường hay đi chơi đến 11h khuya mới trở về.. kỉ niệm lúc đó cũng rất nhiều..
- Mấy đứa kia có tốt như t tốt với m kh??
- À.. có.. có chứ...
- Nó có lo lắng cho m mỗi khi m bị bệnh kh??
- Có..
- Có tốt với m giống như t kh??
- Có..t biết m là tốt với t nhất mà..
Cô thầm cảm ơn Bội Trân vì cậu ấy thật sự tốt với cô..kh ở với nó thật sự cô rất buồn...11h30 đêm 2 đứa cô mò về phòng trọ... về đến cửa hình như có 1 chiếc xe đang đậu phía trước..cô đi gần lại quả thật có 1 chiếc xe rất sang trọng đắt tiền...kh biết giờ này ai còn ở đây nữa..2 cô đi vào nhà thì bỗng tay cô bị kéo mạnh lại..cô la lên...
- Ai vậy??(cô hét)
- Cô đi đâu??tại s kh về nhà??(Lại là anh ta)
- Anh..anh bỏ tay tôi ra...
- Tôi đang hỏi cô..
- Đây mới là nhà của tôi..anh kh có quyền..
Bội Trân lay lay tay cô hỏi nhỏ...
- Ai mà đẹp trai vậy m??
Cô sợ Bội Trân biết liền đẩy nó vào nhà trước..anh ta thấy vậy liền kéo mạnh cô về phía xe của anh ta..
- Đêm nay tôi và cô sẽ làʍ t̠ìиɦ với nhau....