Chương 35

Trân Ni toát mồ hôi đầy người, run rẩy bước xuống xe, chẳng thèm đợi Lệ Sa, giận dỗi đi một mạch đến thang máy.

“Đợi tôi…”

Lệ Sa tay cầm cả đống túi quần áo, đi như chạy phía sau Trân Ni. Trân Ni hừ lên một tiếng rồi bước vào thang máy, Lệ Sa thì bước theo sau.

“Em bấm tầng 31 giúp tôi được không?”

Lệ Sa giơ hai tay đã đầy đồ lên trước mặt Trân Ni, cô ậm ừ bước đến nhấn nút, vừa xoay người đã bị thân hình Lệ Sa ép chặt, Trân Ni nuốt khan, tròn xoe mắt nhìn Lệ Sa.

“Chị muốn làm gì?”

“Muốn làm như em đã làm với tôi”

Lệ Sa cong chân, đầu gối chạm vào cô bé Trân Ni xoa xoa, vì lớp váy mỏng lại không có qυầи ɭóŧ che chắn nên đầu gối Lệ Sa cách tiểu hạt đậu chỉ một lớp vải mỏng, Trân Ni rùng mình vịn lấy tay Lệ Sa. Từ lúc ở trung tâm thương mại cô bé bị Lệ Sa liên tục kí©h thí©ɧ, tiểu hạt đậu vẫn cứ thế mà sưng đỏ. Bây giờ lại thêm kí©h thí©ɧ của Lệ Sa, Trân Ni vốn là không trụ thêm được. Lệ Sa cong môi cười, nhìn Trân Ni đang tê dại. Tiếng thang máy ting lên một tiếng, Lệ Sa liền buông Trân Ni, đi nhanh mở cửa nhà, Trân Ni chật vật bước chầm chậm phía sau cô. Vừa thấy Trân Ni bước đến cửa, Lệ Sa đã kéo tay cô vào trong, đóng sầm cửa, vén lấy váy cô lên cao, nhấc một chân cô gác lên vai mình, thụp người rút đi những mật ngọt nơi tiểu động

“Lệ Sa~~….”

“Thật thoải mái….”

Lệ Sa đứng dậy, môi cuồng nhiệt áp lấy môi cô, một tay Lệ Sa chống lên vách tường, tay còn lại xoa xoa vào cô bé đã đẫm dịch mật, Trân Ni ưỡn người, tay cô nắm lấy tay Lệ Sa, đem hai ngón tay Lệ Sa trượt sâu vào khoang miệng mình, cô cũng muốn nếm thử xem dịch mật bên dưới thế nào mà khiến Lệ Sa say đắm như thế. Lệ Sa bất ngờ vì hành động của Trân Ni, chiếc lưỡi cô lướt lên ngón tay Lệ Sa, từng tế bào được kí©h thí©ɧ dữ dội, Lệ Sa không kìm được rên ư ử trong vòm họng. Trân Ni nhìn chăm chăm vào đôi mắt Lệ Sa đã đê mê, thì biết rằng mυ"ŧ thế này sẽ kí©h thí©ɧ Lệ Sa, Trân Ni chu môi, đẩy hai ngón tay liên tục ra vào bên trong khoang miệng mình.

“Ư~… Trân Ni… ai dạy em yêu nghiệt như thế?”

Tiếng mυ"ŧ chùn chụt lên hai ngón tay càng khiến du͙© vọиɠ Lệ Sa tăng cao, Lệ Sa rút ra ngón tay trong miệng Trân Ni ra, nhấc chân Trân Ni đặt hong cô, ngón tay đã được Trân Ni bôi trơn một mạch đi sâu vào tiểu huyệt.

“Tiểu dâʍ đãиɠ… tôi sẽ thao chết em”

Lệ Sa ôm lấy mông cô, nhấc bổng cô lên, hai chân cô kẹp lấy hong Lệ Sa, đẩy hong mình xuống để cô bé nuốt trọn lấy hai ngón tay Lệ Sa.

“Ahhh~~”

Trân Ni không đợi Lệ Sa chuyển động đã tự thân mình nhấp xuống liền tục nuốt lấy ngón tay Lệ Sa.

“Lệ Sa~”

“Thao em…”

Lệ Sa đặt Trân Ni nằm trên giường, tay chống xuống giường, tay còn lại ở bên trong Trân Ni thúc mạnh vào

“Muốn em… nhiều hơn đi… Lệ Sa”

“Ưmmm~”

Lệ Sa cong ngón tay chạm vào điểm G, liên tục ma sát vào, Trân Ni hét lên một tiếng lên cao trào. Trân Ni ngồi bật dậy, ôm lấy cổ Lệ Sa, thì thầm vào tai cô

“Em muốn vật to lớn…”

Lệ Sa hôm nay bị Trân Ni làm cho từ bất ngờ này đến bất ngờ khác, cảm thấy Trân Ni gần đây rất lạ. Lệ Sa kéo trong tủ ra vật to lớn, định đeo vào người thì bị Trân Ni ngăn lại

“Để em…”

Trân Ni cầm lấy vật to lớn, giúp Lệ Sa đeo vào, cầm chai gel bôi trơn bôi vào, vuốt ve lên xuống như thể vật to lớn đó là một thứ giúp cô và Lệ Sa hòa vào nhau. Trân Ni đẩy Lệ Sa ngã xuống giường, cô leo lên ngồi lên người Lệ Sa, vòng tay ra sau vuốt ve vật to lớn, ánh mắt vẫn chăm chăm nhìn Lệ Sa, cô nhấc mông cầm vật vo lớn đặt ngay tiểu huyệt, từ từ hạ mông mình xuống để tiểu huyệt nuốt trọn lấy vật giả đang thẳng đứng.

“Ahhh~”

Sau khi vật to lớn cắm sâu vào tiểu huyệt, Trân Ni thở dốc chống tay lên ngực Lệ Sa, để tiểu huyệt quen dần với vật giả rồi mới bắt đầu nhấp mông. Lệ Sa đan tay mình vào tay cô, nhìn chăm chú tiểu Trân Ni đang nuốt lấy vật to lớn.

“Lệ Sa~”

“Thoải mái…”

“Ư….”

Chân Trân Ni mỏi nhừ, Lệ Sa liền giữ lấy mông Trân Ni đẩy hong từ dưới lên, thúc mạnh vật to lớn vào bên trong cô. Cô ngã người xuống người Lệ Sa, rúc mặt vào hõm cổ cô, mυ"ŧ lên cổ cô để lại vài dấu ấn đỏ.

“Em yêu Lệ Sa”

“Yêu hơn cả bản thân em…”

Lệ Sa cắn chặt môi, bấu tay vào mông cô thúc liên tục. Cô nhoẻn môi cười, cô thật sự rất thích cảm giác nhìn Lệ Sa điên cuồng trên cơ thể cô, áp tay lên má Lệ Sa, đem gương mặt cuồng nhiệt vào sâu đôi mắt mình. Cô rên từng tiếng đứt quãng, cắn lên vai Lệ Sa, cơ thể run rẩy đón đợt cao trào. Lệ Sa vuốt vuốt lưng cô, giúp cô lấy lại hơi thở đều.

Khoảnh khắc cô biết mình sắp phải đi xa, cô luôn muốn đem hết sự chân thành của mình dành hết cho người cô thật sự trân trọng.

“Thái Anh, tất cả hồ sơ gửi qua mail cho tôi nhé, tôi đi Singapore vài ngày sẽ về”

Lệ Sa dặn dò Thái Anh xong rồi đi lại gần Trân Ni, giúp cô kéo vali ra sảnh chờ.