Trước hôn nhân: Tiểu nhân ngư ngồi ở trên đùi nam nhân lẩm bẩm. “Miệng cũng bị anh hôn, cái đuôi cũng bị anh sờ, tiện nghi đều bị anh chiếm hết, như vậy ai còn sẽ muốn em nữa?” Điện hạ rũ mắt cười: “Như vậy tốt nhất.” Đính hôn: Tiểu nhân ngư ủy khuất ba ba nói: “Lúc trước nói có đính hôn, hiện tại đính hôn cũng không có. “Nói không chừng hôn lễ cũng không tổ chức, sau đó lễ hỏi cũng không có.” “Ô ô, cá còn chưa gả đi liền bắt đầu không đáng giá nữa.” Điện hạ: “......” Sau hôn nhân: Tiểu nhân ngư tức giận quất đuôi lên người điện hạ. “Nam nhân không một ai là thứ tốt hết.” “Trước kia cơm đều đưa tận miệng, hiện tại đến cái quần đều không cho cá mặc.” Điện hạ yên lặng nhìn đuôi cá lộ ra bên ngoài, không nói cái gì. Sinh bé con xong: Rồng con đói bụng, điện hạ lẳng lặng mà nhìn tiểu nhân ngư trước mặt, nhưng tiểu nhân ngư đỏ mặt ôm ngực xù lông nói: “Tại sao cá lại có núʍ ѵú!” Khi điện hạ muốn sinh đứa thứ hai: Tiểu nhân ngư thở phì phì phồng mặt nói: “Anh có cá là em đây, còn chưa đủ sao? Anh còn muốn con cá nào?” “Cá vàng, cá chép, cá nheo, hay là cá đầu bẹp?” Điện hạ: “......” CP: Phúc hắc tàn nhẫn Chúc Long công X kiều khí bao nhân ngư thụ.