Niếp Chính Vinh sững sốt, chợt phản ứng lại đây cũng là pháp khí phòng ngự của Cố Phong Hoa.
Cố Phong Hoa có nhiều pháp khí phòng ngự thật! Bất quá có ích gì chứ, có thể tiếp tục câu kéo bọn hắn sao? Chỉ có thể phòng ngự không thể công kích, chung quy sẽ bị phá vỡ thôi.
Đôi khi, nghĩ cái gì là tới cái đó. Niếp Chính Vinh vừa nghĩ tới pháp khí của Cố Phong Hoa chỉ có thể phòng ngự không thể công kích, lập tức bị vả mặt.
Một kiếm này của Niếp Chính Vinh có thể nói là một kích toàn lực, khí thế mười phần. Tuy nhiên Cố Phong Hoa lại không chính diện nghênh kích, một kiếm này đánh thẳng vào tấm gương. Sau đó vang lên tiếng ầm ầm kinh thiên, một kích toàn lực của Niếp Chính Vinh bật ngược trở lại!
Niếp Chính Vinh không ngờ lại có pháp khí như vậy, kinh biến này khiến hắn không kịp phản ứng. Chờ lúc hắn phản ứng lại, vội vàng giơ kiếm ngăn cản thì đã chậm. Hắn bị kiếm khí của chính mình đánh bay ra ngoài, cuối cùng nặng nề nện xuống đất, miệng to phun máu.
Mà chiếc gương trước mặt Cố Phong Hoa vỡ tan tành.
Nguyên lai pháp khí này là vật phẩm dùng một lần, nhưng đối với Niếp Chính Vinh thì như vậy đã đủ. Bị một kiếm toàn lực của chính mình đánh trúng, loại tư vị này có thể tưởng tượng. Sớm biết sẽ không dùng một kiếm toàn lực, nhưng đáng tiếc trên thế giới không có sớm biết.
Niếp Chính Vinh bị trọng thương, nhưng hắn không hề hoảng mà nhanh chóng đứng dậy, nhìn về phía Hàn Bách Du. Hắn cho rằng Hàn Bách Du hẳn đã giải quyết xong gốc Yêu Thực này, có thể cùng tới vây gϊếŧ Cố Phong Hoa.
Nhưng mà! Hắn nhìn thấy cái gì?!
Hàn Bách Du bị vô số dây leo cực lớn quật tới tấp, quần áo đã rách nát chỉ còn vài mảnh trên thân, bộ dáng chật vật đến mức hắn suýt chút nữa không nhận ra được.
Rốt cuộc chuyện này là như thế nào?
Mấy tiểu hài tử Đấu Thánh Pháp Thánh, bọn hắn cảm thấy hoàn toàn là chuyện dễ như trở bàn tay, làm sao sẽ biến thành như bây giờ? Hắn bị trọng thương, Hàn Bách Du hiện tại đoán chừng cũng bị thương không nhẹ. Mà mấy người Cố Phong Hoa, ngoại trừ Dư Cẩm Nghiên thụ thương thì những người khác đều nhảy nhót tưng bừng.
Sự tình đến cùng làm sao sẽ biến thành dạng này?
Hết thảy đều do Cố Phong Hoa!
Biểu lộ Niếp Chính Vinh khi nhìn Cố Phong Hoa trở nên hung tợn hơn bao giờ hết.
Cố Phong Hoa nhìn gương vỡ, thở dài trong lòng. Bản thân vẫn quá yếu, đối đầu hai người này còn không thể ứng phó được, mới có thể hư hao một chiếc gương.
“Chủ nhân, không phải ngươi yếu, ngươi đã rất mạnh rồi. Hai lão đầu này ít nhất sống gần trăm tuổi mà chỉ mới Hồn Thánh thôi, còn chủ nhân ngươi vẫn chưa tới mười lăm tuổi đã là Pháp Thánh rồi.” Tiểu bạch hoa Tiện Tiện thấy chủ nhân thở dài, vội vàng an ủi chủ nhân của mình. Nó đúng là một đoá hoa thật tâm lý!
“Ta muốn trở nên mạnh hơn! Ta mới là yếu gà!” Cố Phong Hoa cắn răng. Thời điểm lấy gương ra, Cố Phong Hoa cảm thấy vô cùng không cam lòng. Nàng muốn mạnh lên, cường thịnh hơn, mà không phải vĩnh viễn sinh hoạt dưới sự che chở của các ca ca.
“Thật tốt, chủ nhân, ngươi sẽ càng ngày càng mạnh. Chuyện còn lại ngươi đừng lo lắng, để ta tới để ta tới.” Tiện Tiện dỗ dành, vừa gia hạn khế ước nên nó phải biểu hiện tốt một chút, hồi báo chủ nhân. Nó chính là một đoá hoa nhỏ lễ phép và chu đáo. Thế nhưng, chủ nhân hình như hiểu lầm yếu gà là gì rồi. Pháp Thánh chưa đến mười lăm tuổi mà còn yếu hả?
Cố Phong Hoa đứng tại chỗ, nhìn Tiện Tiện bắt đầu treo lên đánh Hàn Bách Du cùng Niếp Chính Vinh, tâm trạng không khá hơn chút nào. Tại thời khắc này, lòng cường giả càng thêm kiên định.