Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Đế Phi Lâm Thiên

Chương 84: Nhìn người khác xem mình không vừa mắt lại không gϊếŧ được mình

« Chương TrướcChương Tiếp »
Vừa rồi Mập trắng định dùng hết toàn lực trì hoãn chút thời gian cho hai người Cố Phong Hoa, để hai người trốn thoát trước. Kết quả là cái bát bỗng xuất hiện rồi nhốt bọn họ vào bên trong, khí thế hắn mới tăng lên đột nhiên héo rút, khiến hắn suýt chút nữa đau sốc hông.

Lạc Ân Ân cũng trừng to mắt nhìn chằm chằm vào cái bát đang bao phủ bọn họ bên trong, không xác định nói: “Cái này, cái này có phải là pháp khí phòng ngự hình cái bát không?”

“Đúng vậy, nó là một pháp khí hình cái bát. Đây là pháp khí đại ca ta luyện chế, thời điểm hắn luyện tay đã luyện chế ra nó, sau đó thì tặng cho ta.” Cố Phong Hoa giảng giải.

Hàn Bách Du cùng Niếp Chính Vinh thấy công kích của mình bị ngăn cản thì cả kinh, sau đó mới nhớ tới tin đồn Cố Phong Hoa có bốn ca ca cường đại, nghĩ rằng bốn ca ca đó chắc hẳn đã chuẩn bị rất nhiều thứ tốt cho nàng. Chỉ có điều bốn thiếu niên trẻ tuổi nóng tính có thể chuẩn bị bao nhiêu thứ tốt? Hàn Bách Du cùng Niếp Chính Vinh từng nghe nói Cố Phong Hoa có bốn ca ca thực lực không hề yếu, nhưng bọn hắn cho rằng bất quá chỉ là nói ngoa thôi.

“Điêu trùng tiểu kỹ.” Hàn Bách Du cười lạnh một tiếng, vung kiếm công kích pháp khí trong suốt kia một lần nữa.

Niếp Chính Vinh cũng mạnh mẽ vung kiếm, muốn cùng lúc phá huỷ pháp khí này.

Nhưng sau khi hai người vung kiếm, vẫn không thấy pháp khí mảy may bị tổn hại gì. Thay vào đó, bọn họ có chút hụt hơi.

Lạc Ân Ân cùng Mập trắng đứng bên trong chiếc chén trong suốt, trợn mắt há hốc mồm nhìn một màn trước mặt.

“Thực lực của bọn hắn không thể phá huỷ được pháp khí này đâu.” Cố Phong Hoa chậm rãi nói, “Các ngươi chờ xem, xem chiêu thức của hai người này có giúp ích gì cho các ngươi không.”

Lạc Ân Ân cùng Mập trắng đột nhiên cảm thấy pháp khí này được luyện chế để trở nên trong suốt, chẳng lẽ công dụng lớn nhất của nó là ở đây sao?

“Không phải, mục đích đại ca làm cái bát này trong suốt là để trốn trong đó xem kịch ăn hạt dưa. Nhìn người khác xem mình không vừa mắt lại không gϊếŧ được mình vô cùng sảng khoái.” Cố Phong Hoa nhìn ra suy nghĩ của hai người, lại chậm rãi đáp một câu như vậy.

Lạc Ân Ân cùng Mập trắng há to miệng, đối với đại ca của Cố Phong Hoa lại có thêm nhận thức mới. Tức chết người không đền mạng là đây chứ đâu!

Sắc mặt của Hàn Bách Du cùng Niếp Chính Vinh đen như đít nồi. Đây là pháp khí gì vậy? Vì sao bọn hắn dốc hết toàn lực cũng không thể rung chuyển một tơ một hào?

Ngay lúc này, cách đó không xa lại truyền đến một tiếng kêu trầm thấp.

Mọi người theo âm thanh nhìn lại, thấy Dư Cẩm Nghiên cùng Phù Chi Thư đi ra rồi kinh ngạc nhìn một màn trước mặt.

“Hàn viện phó? Niếp viện phó, các ngươi đang làm gì thế?” Thanh âm của Dư Cẩm Nghiên có chút do dự, khi đối đầu với ánh mắt tràn đầy sát khí của Hàn Bách Du cùng Niếp Chính Vinh, trong lòng Dư Cẩm Nghiên hiện lên dự cảm không ổn.

“Trở về bí cảnh đi.” Cố Phong Hoa hét lớn một tiếng.

Sau một khắc, Hàn Bách Du cùng Niếp Chính Vinh lao về phía Dư Cẩm Nghiên cùng Phù Chi Thư với vẻ mặt tràn đầy sát khí.

Cố Phong Hoa mở pháp khí phòng ngự ra, xoay cổ tay một cái, cự kiếm quấn đầy vải đen xuất hiện từ hư không trong tay.

Hàn Bách Du cùng Niếp Chính Vinh thấy thế, bèn nở nụ cười dữ tợn. Hàn Bách Du quay người tấn công Cố Phong Hoa, trong khi đó Niếp Chính Vinh tiếp tục đuổi theo Dư Cẩm Nghiên hai người đang quay đầu bỏ chạy kia.

Không đợi Cố Phong Hoa triệu hoán, tiểu bạch hoa Tiện Tiện tự mình nhảy xuống, vô số dây leo cực lớn nhanh chóng vươn ra tấn công Hàn Bách Du.

Hàn Bách Du cười lạnh một tiếng, hắn đã sớm chuẩn bị. Bọn hắn đã nghĩ tới biện pháp đối phó với gốc Yêu thực này của Cố Phong Hoa rồi. Hàn Bách Du chợt rải ra một lượng lớn bột phấn màu đỏ, sau đó đột nhiên vung kiếm lên, một cơn gió mạnh thổi bay vô số bụi đỏ hướng về đám dây leo của Tiện Tiện.

Tiếp đó, Hàn Bách Du ném ra một viên đá đỏ, một kiếm đánh vào viên đá đỏ, tia lửa loé lên. Trong chớp mắt, bụi đỏ chạm vào nơi nào, nơi đó đều tràn ngập hỏa diễm!
« Chương TrướcChương Tiếp »