Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Đế Phi Lâm Thiên

Chương 78: Trứng nở rồi

« Chương TrướcChương Tiếp »
Ngay lúc Lạc Ân Ân cùng Mập trắng lo lắng không nhịn được muốn lên tiếng, thì Cố Phong Hoa dừng động tác tay lại, lau mồ hôi trên trán: “Rồi đó.”

“Mở được rồi?” Lạc Ân Ân cùng Mập trắng trăm miệng một lời kinh ngạc hỏi.

Cố Phong Hoa gật đầu: “Cấm chế này rất phức tạp, cho nên có chút khó khăn. Hẳn là thượng cổ lưu lại cấm chế.”

Lạc Ân Ân cùng Mập trắng há to mồm, không thể tin nhìn Cố Phong Hoa.

Cho nên, Cố Phong Hoa là Thánh sư, hay là Ngự thú sư, hay là Trận pháp sư?!!!!

Còn có, thượng cổ lưu lại cấm chế, ngươi cứ như vậy mà mở ra?

Nếu bọn họ nhớ không lầm thì đạo sư đã từng nói rằng cấm chế thượng cổ đều vô cùng phức tạp và hiếm thấy, ngay cả Trận pháp sư tốt nhất học viện cũng không thể mở được dễ dàng. Nhưng Cố Phong Hoa hiện tại có thể dễ dàng mở ra như vậy? A, không nên nói dễ dàng, Cố Phong Hoa còn cật lực toát mồ hôi đấy. Nhưng mà nói thế thì cao thủ Trận pháp sư của học viện chỉ sợ có ăn phân cũng có lẽ không mở ra được ấy chứ.

Hai người kinh dị liếc nhau, lại nhìn về phía Cố Phong Hoa. Cố Phong Hoa đến cùng còn có thể cho bọn họ niềm vui bất ngờ gì nữa đây? Nàng còn có cái gì không biết không?

Cố Phong Hoa không để ý tới ánh mắt của hai người mà tập trung nhìn quả trứng hình bầu dục trên bệ tròn, nàng luôn cảm thấy có chút quen thuộc. Không biết có phải là ảo giác của nàng hay không, thời điểm mở ra cấm chế cảm giác được cấm chế không bài xích nàng. Đây là ảo giác sao?

Cố Phong Hoa đưa tay ra, trực tiếp chạm vào quả trứng.

Lạc Ân Ân cùng Mập trắng có chút khẩn trương nhìn Cố Phong Hoa, sợ sẽ xảy ra chuyện ngoài ý muốn.

May thay, ngoài ý muốn không xuất hiện. Cố Phong Hoa thuận lợi chạm vào quả trứng kia, tiếp đó trên mặt Cố Phong Hoa lộ ra nụ cười: Còn sinh cơ, nó còn sống.”

“Vậy đây là loại trứng gì?” Lạc Ân Ân xông tới, tò mò hỏi.

“Chắc chắn bất phàm. Có lẽ thật sự là thần thú gì đó.” Mập trắng nói bằng giọng điệu rất kiên định.

Cố Phong Hoa bế cả quả trứng lên, tiếp đó cảm thấy quả trứng trong ngực càng sống động hơn, thậm chí nàng còn có thể chậm rãi nghe thấy nhịp tim bên trong nữa.

“Cái này không phải là sắp nở sao?” Cố Phong Hoa giương mắt nhìn quả trứng trong ngực mình, vừa nói xong đã nghe thấy một tiếng crắc crắc, đó là tiếng vỏ trứng đang vỡ ra. Sau khi vỏ trứng vỡ ra một cái lỗ, liền thấy một bộ móng vuốt mao nhung màu đen nho nhỏ nhô ra từ khe hở.

Thật sự đã nở!!!

Lạc Ân Ân cùng Mập trắng há to mồm trừng to mắt nhìn một màn trước mặt.

Cố Phong Hoa cũng có chút cứng ngắc nhìn quả trứng trong ngực mình. Sao có thể như vậy? Cầm lên liền nở rồi!

Chẳng mấy chốc, một cái đầu nhỏ màu đen từ trong trứng lộ ra, bộ lông đen dính, phát ra thanh âm yếu ớt, hai chân trước lại cố gắng kéo vỏ trứng, muốn bò ra từ bên trong.

Cố Phong Hoa biết lúc này không thể giúp nó, phải dựa vào sức mạnh của chính nó mà bò ra. Cho nên nàng ôm quả trứng, lặng lẽ đứng không nhúc nhích.

Sau nửa nén hương, tiểu gia hỏa bên trong quả trứng cuối cùng cũng bò ra, nép vào trong ngực Cố Phong Hoa. Ba người cẩn thận đánh giá tiểu gia hỏa này, phát hiện toàn thân nó đen kịt, lông bây giờ đã khô, ngược lại là một thân lông tơ màu đen, giống một con gấu con.

“Đây là gấu hả?” Lạc Ân Ân nghi hoặc vấn đạo.

“Ngươi gặp qua gấu sinh từ quả trứng chưa?” Mập trắng nhìn Lạc Ân Ân bằng ánh mắt lo lắng khi nhìn thiểu năng trí tuệ.

Cố Phong Hoa không nói gì, mà đang cầm lấy vỏ trứng đút cho gấu con ăn. Gấu con rắc rắc rắc rắc ăn rất ngon lành, rất nhanh toàn bộ vỏ trứng đều bị nó ăn sạch.
« Chương TrướcChương Tiếp »