Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Đế Phi Lâm Thiên

Chương 73: Ngươi đúng là miệng quạ đen

« Chương TrướcChương Tiếp »
“Được, chúng ta đi hướng này.” Cố Phong Hoa dẫn đầu, đi về phía trước theo hướng mà Lạc Ân Ân đã chọn.

“Ớ?” Lạc Ân Ân sửng sốt một chút,”Thật sự đi theo hướng này, các ngươi không có ý kiến gì khác hả?”

Cố Phong Hoa không để ý, tiếp tục đi về phía trước. Mập trắng cùng Lạc Ân Ân vội vàng đi theo.

Mặt đất mọc đầy cỏ xanh, thật dầy, giẫm lên rất mềm mại.

“Quào, cỏ xanh dày như vậy, các ngươi nói xem có rắn ẩn bên trong hay không?” Lạc Ân Ân xoay người một vòng, dẫm mấy phát, dẫm đến cao hứng mà thuận miệng nói.

“Có lẽ, không thể đâu ha?” Mập trắng cũng dùng sức giẫm mấy lần, cảm giác giẫm lên rất thoải mái.

Cố Phong Hoa đang muốn nói, bỗng nhiên sắc mặt của nàng biến đổi, lui về phía sau hai bước, nghiến răng nghiến lợi nói: “Ân Ân, miệng của ngươi đã làm phép qua hay gì mà miệng quạ đen thế!”

Cố Phong Hoa vừa dứt lời liền nhìn thấy đàn rắn đang xào xạc bò ra khỏi bãi cỏ trước mặt, trên trán rắn đều có một sợi kim tuyến, thè lưỡi xì xì, đồng tử thẳng đứng cũng là màu vàng, há to miệng lộ ra hai chiếc răng độc dài, khiến Cố Phong Hoa nổi da gà.

“Uầy, Ân Ân ngươi đúng là miệng quạ đen.” Mập trắng trợn mắt, không thể tin nhìn Lạc Ân Ân, nói cái gì tới cái đó, thực sự là thần.

Lạc Ân Ân cũng trợn mắt, nhưng tuyệt đối không thừa nhận bản thân miệng quạ đen: “Ta đâu nói chúng nó ở đây đâu, chuyện này không liên quan đến ta nha.”

Cố Phong Hoa ghét nhất những con vật trơn trượt có chất nhầy và vảy lạnh này, nàng chán ghét mà nhìn đàn rắn, nói: “Đây là Kim Tuyến Xà, là yêu thú cấp hai thôi. Lát nữa khi các ngươi gϊếŧ nó, cẩn thận đừng làm hỏng đường tuyến trên trán kia mà trực tiếp chặt đầu xuống. Sau khi chặt xong, hãy cắt dọc theo đường tuyến kia ra, xem bên trong có hạch kim sắc hay không. Nếu có thì thu thập hết nhé, đó là nguyên liệu tốt để luyện giải độc đan đó.”

“Quào, Phong Hoa, ngươi biết nhiều ghê.” Lạc Ân Ân nhìn Cố Phong Hoa bằng ánh mắt ngưỡng mộ.

“Đã bảo ngươi đọc nhiều sách một chút. Vạn Vật Chí ta cho ngươi lần trước ngươi nhớ được bao nhiêu rồi?” Cố Phong Hoa liếc Lạc Ân Ân, lành lùng vấn đạo.

“Đã thuộc lòng gần một nửa rồi.” Lạc Ân Ân ngượng ngùng cười. Vạn Vật Chí mà Cố Phong Hoa cho nàng không giống Vạn Vật Chí được lưu hành trên dân gian kia, nó có nội dung phong phú hơn, dày bằng mười tập Vạn Vật Chí trên dân gian. Đây cũng là đồ các ca ca của Cố Phong Hoa sưu tập cho nàng.

Cố Phong Hoa nghe thấy Lạc Ân Ân nói đã thuộc được một nửa bèn vui mừng. Tiếp đó đứng sang một bên, chỉ đạo tiểu bạch hoa Tiện Tiện cùng Lạc Ân Ân và Mập trắng gϊếŧ rắn. Nàng thật sự rất ghét rắn.

Lạc Ân Ân vung kiếm, thu hoặc đầu Kim Tuyến Xà. Những con rắn này ban đầu còn hùng hổ khí thế, về sau phát hiện những người này là cọng rơm cứng, liền xoay người tiến vào bụi cỏ mà nhanh chóng biến mất, nhưng trên mặt đất đã lưu lại gần trăm xác Kim Tuyến Xà rồi. Lạc Ân Ân cùng Mập trắng bắt đầu bóc hạch kim sắc, cuối cùng chỉ bóc ra được mười mấy hạch.

“Ít quá, những con rắn này không nghiêm túc tu luyện đề cao bản thân hả? Một trăm đầu rắn, chỉ có mấy chục con không chịu thua kém thôi.” Lạc Ân Ân thu thập hạch kim sắc xà lại, cọ rửa sạch sẽ rồi đưa cho Cố Phong Hoa.

Mập trắng nghe Lạc Ân Ân nói mà có chút không nói nên lời. Người ta nghiêm túc tu luyện chỉ để cho ngươi bóc hạch dùng à?

“Đã là nhiều rồi đó. Kim tuyến hạch này đắt lắm.” Cố Phong Hoa tiếp nhận kim tuyến hạch, lấy ra một hộp ngọc, cẩn thận bỏ kim tuyến hạch vào.

“Đắt cỡ nào?” Lạc Ân Ân thản nhiên vấn đạo.

“Một hạch trị giá ba nghìn lượng lận.” Cố Phong Hoa thu hộp ngọc vào, ngẩng đầu nhìn lên liền thấy Lạc Ân Ân cầm kiếm lao đến bụi cỏ phía trước.
« Chương TrướcChương Tiếp »