Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Đế Phi Lâm Thiên

Chương 55: Tại sao phải oan uổng nàng

« Chương TrướcChương Tiếp »
Tiện Tiện vô cùng chua xót trong lòng, nhớ ngày đó nó đã phải tốn bao nhiêu công sức mới có thể dây dưa với Cố Phong Hoa, khiến Cố Phong Hoa miễn cưỡng đồng ý cho nó theo bên người. Thẳng đến hiện tại, Cố Phong Hoa vẫn chưa ký kết khế ước với nó. Nó luôn muốn gọi hai từ”chủ nhân” một cách chính thức đây này. Nếu chủ nhân tức giận đuổi nó đi, nó khóc còn không có chỗ để khóc nữa.

“Cố Phong Hoa của Lăng Thiên Học Viện với Tạ Thế Quốc của Lừng Danh Học Viện. Trận đấu bắt đầu.” Đạo sư thấy tình thế căng thẳng, vội vàng tuyên bố bắt đầu tranh tài.

Đạo sư vừa dứt lời, tiểu bạch hoa bên tai Cố Phong Hoa tự mình nhảy xuống, tiếp đó đột nhiên biến lớn, mọc ra vô số dây leo cực lớn, không khí trong nháy mắt trở nên hỗn loạn, vô số vòng xoáy xoay quanh những dây leo cực lớn kia.

Lạc Ân Ân cùng Mập trắng đứng dưới đài nhìn đến trợn mắt há hốc mồm, bọn họ đều nhìn ra Tiện Tiện đang tức giận, muốn phát uy.

Vì sao?

Vì sao Tiện Tiện lại phát đại chiêu ngay thế?

Chỉ có Cố Phong Hoa mới biết Tiện Tiện đang biểu hiện đấy.

“Ngươi quả nhiên không phải Ngự Thú Sư!” Bây giờ, giữa lông mày Tạ Thế Quốc nổi lên bốn hạt Thánh Châu màu trắng, trừng mắt nhìn Cố Phong Hoa. Khi Yêu thực của Cố Phong Hoa chuyển sang trạng thái chiến đấu, giữa lông mày của Cố Phong Hoa không hiện lên Thánh Châu, cũng không có thánh lực thoáng hiện.

Nhìn đối phương giọng điệu trịch thượng, Cố Phong Hoa cảm thấy đau lòng. Tại sao phải oan uổng nàng mới được vậy? Nàng là Ngự Thú Sư, chỉ có điều còn chưa tìm được yêu thú mình thích thôi mà. Còn Tiện Tiện là nó tự bám lấy nàng không thả mà chưa ký khế ước, thời điểm chiến đấu đương nhiên nàng không cần sử dụng thánh lực triệu hoán, Tiện Tiện có thể tự tiến lên rồi.

“Huyết Nham, tiến lên!” Tạ Thế Quốc nhìn thấy vô số dây leo vươn lên, da đầu tê dại một hồi, hắn để huyết mãng của mình chiến đấu mà vẫn không quên giận dữ mắng mỏ Cố Phong Hoa, “Ngươi rốt cuộc đã dùng thủ đoạn hạ cấp gì, khiến cho gốc Yêu thực này thiêu đốt tinh túy của nó để bộc phát thực lực như vậy? Ngươi không biết điều này sẽ tổn hại đến tu vi cùng căn cơ của nó sao? Lương tâm của ngươi không đau sao?”

“Không đau.” Cố Phong Hoa một mặt phức tạp, giọng điệu ngược lại rất bình tĩnh. Lương tâm của nàng sẽ không đau, nhưng lòng của nàng lại rất dồn nén.

“Ngươi quả nhiên đúng như nàng nói, rất ác độc!” Tạ Thế Quốc càng tức giận hơn, trợn tròng mắt cơ hồ muốn lồi ra.

“Đúng như nàng nói?” Cố Phong Hoa khẽ cau mày, bắt được mấy chữ này.

Tạ Thế Quốc giật mình nhận ra đã lỡ lời, mặt đen lại nói: “Ta sẽ không nói cho ngươi biết là ai đã nói cho ta biết chân tướng, sẽ không để ngươi có cơ hội trả thù nàng đầu.”

À ~~~ Cố Phong Hoa hiện tại đã hiểu rõ, người trước mặt này coi nàng như kẻ thù, luôn miệng nói nàng ác độc, nguyên lai có người đã nhỏ nhãn dược trước mặt hắn, tiếp đó người đàng hoàng Tạ Thế Quốc liền tin thật .

“Ngươi không nói ta cũng biết đó là ai. Là Chung Uyển Oánh chứ gì.” Cố Phong Hoa đã đoán được chuyện gì xảy ra liền bình tĩnh hơn nhiều, cười híp mắt nói.

Tạ Thế Quốc mở to mắt kinh hãi, buột miệng: “Làm sao ngươi biết?”

“Vốn không biết, bây giờ thì biết rồi.” Cố Phong Hoa nhìn người đàng hoàng này liền không khỏi muốn ức hϊếp hắn.

“Ngươi lừa ta!” Tạ Thế Quốc một bộ hối hận như cha mẹ chết, làm Cố Phong Hoa không nhịn được cười.

Trong khi Cố Phong Hoa đang “trò chuyện” với Tạ Thế Quốc, Tiện Tiện đã chiến đấu với Huyết Nham được một hồi.

“Bỏ đi, xét đến ngươi thực tình yêu thích yêu thú, ta cũng không muốn tổn thương ngươi.” Cố Phong Hoa cười cười, người đàng hoàng trước mặt này quá đần thối, nhưng hắn vẫn có chút công lao, “Về sau đừng ngu xuẩn như vậy, người khác nói cái gì thì ngươi tin cái đó. Bị bán đi còn giúp người ta đếm tiền.”
« Chương TrướcChương Tiếp »