Chương 28

Cô sẽ làm rất nhiều công tác chuẩn bị trước khi diễn, không chỉ thăm dò tìm hiểu nhân vật của mình, còn sẽ tìm hiểu nhân vật của bạn diễn, như vậy mới có thể diễn càng tốt được.

Cô và Hạ Mộng Tùng có một cảnh diễn chung, vậy nên đã nghiên cứu nhân vật “Trần A Mang” này từ lâu, cũng nhân tiện xem mấy tập phim truyền hình mà Hạ Mộng Tùng đã từng diễn, nói thật kỹ thuật diễn đúng là còn có chỗ thiếu sót, căn bản không gánh được kiểu kịch bản đại nữ chủ này.

Nghe xong phân tích của Lâm Niệm Sơ, Tưởng Ngải Đồng không khỏi dựng thẳng ngón tay cái về phía cô: “Không hổ là học bá khoa biểu diễn Đông Ảnh, lúc trước cậu không tiếp tục diễn kịch thật sự vô cùng thiệt thòi.”

Lâm Niệm Sơ khẽ thở dài: “Bây giờ nói những điều này cũng có tác dụng gì nữa đâu.”

Tưởng Ngải Đồng ý thức được mình nói sai, lập tức đổi đề tài: “Thực ra nhân vật Trần A Mang này ban đầu không phải là Hạ Mộng Tùng diễn mà là Diệp Song Song.”

Diệp Song Song cũng là nữ diễn viên nổi tiếng, hơn nữa năng lực cũng tốt hơn nhiều.

Lâm Niệm Sơ vừa tiếc nuối lại khó hiểu hỏi: “Diệp Song Song phù hợp biết bao nhiêu, tại sao lại đổi người?”

“Hạ Mộng Tùng người ta sau lưng có kim chủ.” Tưởng Ngải Đồng hừ lạnh một tiếng, giọng điệu đối với Hạ Mộng Tùng tràn ngập khinh thường: “Cô ta từ khi đi diễn đến bây giờ, không có một bộ phim nào không dựa vào kim chủ cả. Lúc đầu là kim chủ nhỏ, sau này đổi thành kim chủ lớn, tài nguyên liền tăng vọt.”

Tuy là Lâm Niệm Sơ không lăn lộn trong giới giải trí, nhưng vẫn thấy rất hứng thú đối với tin đồn giới showbiz, lập tức dựng tai nhỏ hóng chuyện, trong ánh mắt phóng ra hào quang hóng chuyện: “Có thể thuận tiện nói hai vị kim chủ lớn nhỏ này là ai không?”

Tưởng Ngải Đồng liếc mắt nhìn cô: “Cậu muốn nghe à?”

Lâm Niệm Sơ gật đầu.

Tưởng Ngải Đồng: “Gọi mẹ đi.”

Lâm Niệm Sơ trừng mắt nhìn cô: “Đm? Mẹ cậu á?”

Tưởng Ngải Đồng cười, không nói giỡn nữa mà nói: “Hai vị kim chủ này quan hệ tương đối phức tạp, nói chính xác thì kim chủ nhỏ là lốp xe dự phòng của Hạ Mộng Tùng, cũng có thể nói là ván cầu của cô ta, cô ta thông qua kim chủ nhỏ mới quen được kim chủ lớn.”

Lâm Niệm Sơ: “Cho nên hai vị kim chủ này rốt cuộc có quan hệ gì?”

Tưởng Ngải Đồng: “Bố dượng và con riêng.”

Lâm Niệm Sơ sợ ngây người: “Đù má… Kí©h thí©ɧ thiệt chớ!”

Tưởng Ngải Đồng: “Là rất kí©h thí©ɧ, nhưng thảm thì vẫn là kim chủ nhỏ thảm. Si tình nhiều năm đổi lấy lại là mẹ kế, nếu tớ là anh ta chắc tớ phải tức đến hộc máu.”

Lâm Niệm Sơ tương đối đồng tình với kim chủ nhỏ: “Người này cũng ghê tởm thật đó.”

Tưởng Ngải Đồng nhún nhún vai, không ngạc nhiên mấy: “Trong đấu trường danh lợi còn nhiều chuyện ghê tởm hơn chuyện này nhiều.”

Lâm Niệm Sơ vẫn không thể chấp nhận nổi, lại hỏi: “Tại sao cậu lại biết chuyện này?”

Cô hoàn toàn đồng tình với kim chủ nhỏ bị Hạ Mộng Tùng lợi dụng, bởi vì có loại cảm giác người cùng cảnh ngộ bị người mình yêu nhất phản bội, cảm giác thật sự rất không dễ chịu.