Chương 7: Cửa hàng đồ chơi tình yêu

Tác giả: Ý Chi Huyễn

Edit: Cam

Số từ: 2146

Răng nanh vẫn là giống như trước không đổi thò ra bên ngoài miệng, ách, răng nanh thế nhưng còn dính sắc đỏ của máu tươi cùng thịt người! Đôi mắt vẫn trợn ngược trắng dã, không có đồng tử. Như thế nào lại đều là thăng lên tang thi cấp 1 nhưng con tang thi này cùng nàng trước đây khác biệt rõ ràng đến vậy, tốt rồi, nàng thừa nhận, cô là cá thể tồn tại đặc biệt giữa đám tang thi ah.

Bởi vì nơi này tang thi tương đối nhiều, xăng dầu trong kho hàng đều còn nguyên vẹn, Tô Duyệt trực tiếp đem những thùng sắt chứa xăng trong kho thu toàn bộ vào không gian. Ra khỏi kho hàng, nhìn thấy cửa hàng tiện lợi cạnh trạm xăng dầu trên mặt đất khắp nơi rơi vãi đồ ăn vặt, bất quá nhiễm chút máu tươi đen đỏ lẫn lộn, thậm chí là óc, ách, vẫn là cô nên để lại cho người sống sót khác có dịp ghé qua nơi này đi!

Ra khỏi trạm xăng dầu, Tô Duyệt lại lái xe hướng trung tâm thành phố H chạy tới, nàng nhớ rõ nơi đó cũng có một trạm xăng dầu lớn. Đương nhiên trên đoạn đường đến trung tâm thành phố, những cửa hàng có mặt tiền ở hai bên đường lớn, Tô Duyệt toàn bộ đều thu về sạch không buông tha.

Vì vậy Tô Duyệt bỏ lại chiếc xe tư gia bên đường, trực tiếp tự mình đi bộ một vòng lớn, đi ngang một nhà quét sạch một nhà, không quản là tiệm trái cây, cửa hàng nội y, thư viện hay là siêu thị, cửa hàng quần áo hay tiệm bán thiết bị gia dụng, toàn bộ đều quét sạch, quét đến trống trơn, một món cũng đều không chừa. Quả thực còn sạch sẽ hơn so với quỷ tử vào thôn*.

*Mình đoán đây là một thành ngữ của Trung Quốc, ai biết bình luận bên dưới hoặc nhắn tin thông tin của cụm từ này giúp mình nha

Gì đây? Cửa hàng đồ chơi tình yêu? Tô Duyệt mang một bụng tò mò không thôi bước vào, nhìn quanh liền cảm thấy khuôn mặt đỏ ửng dần nóng lên, phải nói Tô Duyệt cô vẫn là cô nương nghiêm túc chưa trải sự đời a! Cô còn chưa có nắm qua tay ai, thế nào lại ở nơi này gặp qua này một màn này a! Ngày thường cho cô một cây cũng có thể khiến cô nàng tim đập chân run, giờ đột nhiên trước mặt cô xuất hiện cả một phòng những món đồ hình dáng mô phỏng bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ© nam nhân, Tô Duyệt càng không thể tâm bất biến giữa gian phòng đầy đủ dụng cụ màu sắc biến hoá đa dạng như này được a.

Trên mặt đất ngổn ngang một đống lớn plastic đa dạng kích thước màu sắc, còn có phong phú các loại công năng, mẫu mã, nếu bỏ đi như này có chút đáng tiếc đi. Nghĩ đến đây, Tô Duyệt lại nhìn chằm chằm những món đồ trên mặt đất suốt một phút, lại nhìn quanh không có ai, cuối cùng vẫn là toàn bộ thu vào không gian. Thầm nghĩ có lẽ về sau có lão công hay không có lão công đều có thể dùng đến đi!

Thu xong, Tô Duyệt một mạch bước ra ngoài không một cái quay đầu lại, dù sao không có người nào nhìn thấy, cô cũng không sợ bị người khác chê cười! Sau đó hùng dũng oai vệ tiếp tục thu thập những đồ vật khác.

Tô Duyệt hiện tại đã là tam cấp tang thi, các loại năng lực, giác quan cùng tốc độ đều phát triển không ít, cho nên một bên vừa cướp đoạt đồ vật vừa hướng tới trạm xăng dầu, đến nơi cũng chỉ mất có bốn giờ đồng hồ.

Nhìn nhìn đồng hồ, đã 12 giờ trưa, trách không được cơ thể cảm thấy đói bụng, từ không gian lấy ra một khối thịt bò trực tiếp hướng vào trong miệng nhai nhai rồi nuốt xuống, hương vị so thịt heo quả nhiên tốt hơn một chút! Càng so với thịt heo dai mềm hơn!

Trạm xăng dầu ở đây vẫn chưa có dấu vết bị người sống sót nào đến cướp đoạt. Dù sao cũng ở trung tâm thành phố, người dân sinh hoạt xung quanh cũng nhiều, bên cạnh lại vừa hay lại là quảng trường, mỗi buổi sáng ở nơi này đều có rất nhiều người đến nhảy bài tập thể dục buổi sáng, hơn nữa gần đây còn có khu chợ bán thức ăn. Có thể nói nơi này là địa điểm tập trung dày đặc dân cư nhất thành phố, cho nên khi mạt thế tới, nơi này tang thi cũng xuất hiện phi thường nhiều.

Thế cho nên, cái trạm xăng dầu này xăng vẫn còn rất nhiều, Tô Duyệt không chút do dự toàn bộ lấy sạch. Dù sao nơi này bên trong tập trung nhiều tang thi như vậy, cho nên sẽ không có người sống sót nào đầu động kinh cố tình chạy tới nơi này liều mạng vì chút xăng đi? Vậy nên nếu chừa lại còn không phải đang lãng phí tài nguyên sao? Phải biết rằng lãng phí là điều đáng xấu hổ, cho nên tốt nhất vẫn là toàn bộ chiếm cho riêng mình.

Nếu phải rời khỏi thành phố H đi D tỉnh, như vậy cần thiết phải có một cái bản đồ chi tiết, kỹ càng, tỉ mỉ. Mà muốn tìm đến nơi dự trữ bản đồ chi tiết nhất, đầy đủ nhất, chính xác nhất, không nơi nào khác chính là cơ quan chính phủ.

Tô Duyệt vung tay lên, một chiếc xe việt dã màu lam liền xuất hiện ở bên cạnh Tô Duyệt, lại lấy ra một thùng xăng, sau khi chỉ huy đám tang thi lâu la* đem xăng đổ đầy vào bình, lại đem số xăng còn dư trong thùng thu hồi vào trong không gian. Không có biện pháp nào khác a, ai bảo cô mới thay quần áo mới, dễ dàng bị dơ a, mà vết dơ do xăng dầu càng không dễ tẩy!

*Giống với kiểu tay sai chuyên làm việc vặt ấy.

Vốn định lái xe một đường đi thẳng, nhưng lại nhìn đến các loại cửa hàng hàng hóa ven đường, Tô Duyệt lại đem xe việt dã thu vào không gian, tiếp tục mang theo khẩu hiệu tư tưởng “lãng phí là điều đáng xấu hổ”, hướng đến những cái siêu thị cửa hàng lớn lớn bé bé, từ cửa hàng trang phục, tiệm thuốc, cửa hàng mắt kính, tiệm giày… như quỷ tử vào thôn toàn bộ quét sạch.

Lái xe chỉ cần 20 phút, đi bộ cũng chỉ mất 40 phút để đến toà trung tâm hành chính của chính phủ, thế nhưng Tô Duyệt lại mất đến ba giờ đồng hồ mới tới nơi, đương nhiên chuyến thu hoạch này hoàn toàn xứng đáng để cô tiêu tốn từng ấy thì giờ.

Tô Duyệt cảm thán nhìn toà trung tâm hành chính ngày trước còn xa hoa đại khí, sau khi trải qua một hồi mạt thế, lúc này đã hỗn độn bất kham, thi thể, máu tươi, nội tạng vương vãi khắp nơi phơi thây trên nền đất, nhìn qua tử khí trầm trầm, so nhà ma càng thêm kinh khủng.

Tuy rằng bên trong toà nhà hỗn độn không thôi, bất quá Tô Duyệt vẫn tìm được bản đồ tường tận các địa phương trên cả nước. Đương nhiên trừ bỏ những tấm bản đồ còn sót lại này đó, thật sự không còn đồ vật hữu dụng gì khác còn lưu lại, rốt cuộc khi chính phủ rút lui, khẳng định đã đem vật phẩm hữu dụng ở nơi này dọn sạch đi rồi.

Sau khi lấy được bản đồ, Tô Duyệt không còn tiếp tục cướp đoạt đồ vật, vật tư cướp đoạt được đã rất nhiều, hiện tại việc quan trọng nhất chính là nắm chặt thời cơ hướng tỉnh D chạy đến, cùng lão mẹ hội hợp.

Tô Duyệt lại đem chiếc xe việt dã màu xanh lam vừa rồi từ không gian ra tới, đang chuẩn bị lên xe, lại đột nhiên cau mày xoay người, tùy ý nhìn quanh có thể thấy được khắp nơi đều là đội ngũ tang thi, cô rốt cuộc cũng biết chính mình vì cái gì cảm thấy có chỗ không đúng.

Là động vật, từ ngày 21 tháng 12 năm 2012 đến bây giờ đã là ngày 4 tháng 1 năm tân kỷ nguyên, tổng cộng đã qua mười lăm ngày, ngoại trừ đám gia súc ban đầu cô thu thập được ở chợ gia súc, từ đó về sau cô không còn nhìn thấy bất kỳ động vật nào xuất hiện ở xung quanh. Đến cả con nhện, loài sinh vật kinh khủng này thường xuyên xuất hiện trong nhà cô, đến nay một con cũng đều không thấy!

Tuy rằng có rất lớn bộ phận động vật ở thời điểm mạt thế bắt đầu đã bị tang thi cắn nuốt, nhưng không có khả năng toàn bộ diệt sạch đi. Bởi vì nhân loại là sinh vật sống nên đã xảy ra biến dị, mà động vật cũng là sinh vật sống, sẽ không có khả năng tuyệt chủng nhanh như vậy.

Nhìn các loài cây cỏ xung quanh, lông mày Tô Duyệt càng nhíu chặt hơn, trong lòng cô bỗng có một loại dự cảm không tốt, hy vọng mọi việc sẽ không diễn ra như cô tưởng tượng, tốt nhất nên như vậy.

Bỏ đi, Tô Duyệt quyết định không tiếp tục nghĩ nhiều,binh đến tướng chặn, nước đến đất ngăn*, có một số việc không phải cô có thể khống chế, bất quá cô càng phải mau chóng nâng cao thực lực mới được.

*Câu gốc là: “Binh lai tướng đáng, thủy lai thổ yểm”. Nghĩa là bất kể đối phương sử dụng thủ đoạn nào, đều linh hoạt có biện pháp tương ứng để đối phó.

Ngồi trên xe việt dã, Tô Duyệt lại từ đường cũ hướng thị trường tiêu thụ ô tô rời đi, chuẩn bị từ đó rời khỏi thành phố H, bởi vì lúc trước chính phủ chính là từ hướng đó xuất phát, chỉ cần nàng men theo thường cũ của chính phủ, như vậy đường đi hẳn sẽ đều thông suốt, liền không cần lại lãng phí thời gian chờ tang thi đem con đường ngổn ngang chướng ngại vật dọn sạch.

Một đường thông suốt, thời điểm Tô Duyệt rời khỏi địa phận thành phố H đã là 7 giờ tối, hiện tại đang ở thị trấn M bên cạnh thành phố H, nơi này suốt dọc đường đi không thấy một bóng người sống sót, quả nhiên là địa phương nhiều tang thi nhất tỉnh F.

Tô Duyệt đem xe ngừng ở bên đường, trực tiếp lấy ra hai khối thịt bò lớn, mấy ngụm đã ăn xong, sau đó lại tiếp tục lên đường, nàng không thể không lại lần nữa cảm thấy may mắn vì sở hữu thể chất của tang thi, lái xe liên tục suốt mấy giờ liền, hoàn toàn một chút cũng không có mệt mỏi.

Cả một đêm một đường phóng như bay, vào sáng sớm ngày hôm sau cũng chính là ngày 5 tháng 1, Tô Duyệt rốt cục cũng xuyên qua thị trấn M và thị trấn V, đến được biên giới giao nhau giữa tỉnh F cùng tỉnh W. Nơi này là nơi Quỳnh Hải đã xây dựng nên căn cứ Phượng Vũ - căn cứ quân sự đầu tiên của tỉnh W.

Lập tức rời khỏi tỉnh F, khẳng định sẽ gặp được những người sống sót, xem ra nàng không thể tùy tiện từ không gian lấy ra thịt tươi trực tiếp ăn như trước, vẫn là chú ý thân phận tang thi cùng không gian tuỳ thân là điểm trí mạng của cô.

Nghĩ đến đây, Tô Duyệt từ trong không gian mặt lấy ra một cái ba lô cỡ siêu lớn, đặt vào bên trong ba lô chút mì gói, thịt hộp, đồ ăn vặt, còn có linh tinh vụn vặt những món đồ dùng cá nhân khác đều đặt vào một chút. Về sau thời điểm có người, sẽ đều từ bên trong cái ba lô này lấy ra vật phẩm, cho dù bên trong ba lô không có, liền tận dụng khả năng che chắn của ba lô yểm hộ, từ trong không gian lấy ra là được.

—— Đây là khả ái thông báo phân cách tuyến ——

Mình bị đau họng và sốt nhẹ mấy bữa nay, vậy nên không thể ra chap đều như đã hứa, vô cùng xin lỗi mọi người. Nên là hôm nay mình sẽ bù lại cho những bạn độc giả vẫn luôn theo dõi, quan tâm và ủng hộ truyện một chap dài full HD không cắt, xem như là bồi thường nha. Đầu tuần tới mình có một bài thi cuối kỳ, nếu có lỡ chậm hơn so với tiến độ, mong mọi người thông cảm. Một lần nữa cảm ơn sự ủng hộ nhiệt tình của mọi người rất rất nhiều. Purple you!