Chương 75: Tàu Ngầm Và Cá Zombie Ăn Thịt Người

Hà Băng nói xong, cầm lấy bộ đàm bên cạnh lên, đang định bật công tắc thông báo đồng nghiệp khác đến giúp đỡ thì bị lời nói của Tô Dạng ngăn lại: "" Tiểu Hà, không cần phiền toái!"" Sau đó, dưới ánh mắt khó hiểu của Hà Băng, hắn mở mắt ra, nghiêm túc nói: ""Tằng Thượng tướng bọn hắn đã toàn quân bị diệt, toàn bộ đội ngũ chỉ còn lại chúng ta! Cho nên ngươi không cần kêu người khác đến giúp đỡ. Đã kiểm tra xong!"" Nói xong cũng không để ý đến vẻ mặt khϊếp sợ của Hà Băng, theo Tô Duyệt và những người khác ra khỏi phòng kiểm tra.

Mà Hạ Băng nghe được lời của Tô Dạng, hắn buông lỏng tay cầm bộ đàm, bộ đàm phịch một tiếng rơi xuống đất, Hà Băng đột nhiên tỉnh táo lại, anh ta đột nhiên quay đầu lại nhìn Lâm Giai ở bên cạnh, xác nhận nói: ""Giai Giai, Tô Thiếu Tướng nói là toàn quân bị diệt, đúng không!""

Khuôn mặt Lâm Giai cũng tái nhợt, thấy Hà Băng hỏi mình, thế là xác nhận gật đầu một cái.

Sau khi mấy người Tô Duyệt ra khỏi phòng đăng kí kiểm tra, Tô Duyệt nắm lấy nắm đấm nện vào cánh tay Tô Dạng , hỏi: ""Ngươi vừa rồi diễn khá tốt đó! Nhưng nói đi cũng phải nói lại, chỉ có mấy người chúng ta trở lại, có thể hay không quá rõ ràng, ngươi có phải giao nộp cái gì không?""

Tô Dạng bất đắc dĩ nhìn Tô Duyệt nói: ""Ngươi tưởng tượng, chẳng lẽ toàn quân bị diệt, chỉ có mấy người chúng ta sống trở về, chúng ta còn một bộ dáng cao hứng, đây không phải là đang tìm phiền toái sao? Còn chuyện giao nộp, ngươi không cần quá lo lắng! Được rồi, ta trước đi lên cấp trên báo cáo chuyện này, ngươi đi về trước đi, buổi tối ta qua tìm ngươi!"" Nói xong liền xoay người đi một hướng khác.

Tô Duyệt nhìn Tô Dạng rời đi, ngẩng đầu nhìn Khúc Lãnh sắc mặt lạnh lùng, nghi hoặc hỏi: "" Sao hắn lại đến tìm ta vào buổi tối?""

Mơ đi! Khúc Lãnh thì thầm ở trong lòng, tiếp đó kéo tay dẫn Tô Duyệt vào xe địa hình, lái xe thẳng đến khu biệt thự Dương Quang.

Lúc này, mẹ Tô, Vương Hoa Mẫn, Vương Tráng đang trò chuyện tại phòng khách, đột nhiên nghe tiếng xe quen thuộc bên ngoài, mẹ Tô là người đầu tiên phản ứng, ném chiếc kim đan trong tay xuống, chạy về phía cánh cửa.

Vương Tráng cũng đang định đứng dậy thì bị kim đan len của mẹ Tô đánh trúng, trên trán hắn xuất hiện hai vết kim tròn, hắn ngơ ngác nhìn theo hướng mẹ Tô đi, Vương Tráng dưới ánh mắt giễu cợt của Vương Hoa Mẫn ủy khuất bỏ miếng len trên đầu xuống.

Tiếp đó cũng vội vàng đi theo sau lưng mẹ Tô, Vương Hoa Mẫn thấy mẹ Tô cùng Vương Tráng chạy ra ngoài, chỉ có thể bất lực lắc đầu, đứng dậy đi tới nhà bếp, nàng vẫn là nên đi lấy nước cho họ uống.

Mẹ Tô xông ra cửa liền thấy Tô Duyệt có chút chật vật, không ngại bẩn hay không, trực tiếp lao vào ôm Tô Duyệt vào lòng.

"Mẹ! Con nhớ mẹ lắm!" Tô Duyệt nghẹn ngào nói, dựa vào vòng tay ấm áp của mẹ. Lần này nàng thật sự sợ hãi, động đất, cơn mưa axit, sóng thần ập đến, gặp zombie piranha.

Tuy nhiên, Tô Duyệt nhanh chóng điều chỉnh lại trạng thái của bản thân, yếu đuối không phải phong cách của nàng, nhẹ nhàng đẩy mẹ ra, vừa cười vừa nói:""Mẹ đừng lo lắng! Con không sao. Con gái của mẹ mệnh rất tốt! Đi vào nhà thôi ! Lần này con mang về cho mẹ rất nhiều đồ tốt !""

Mẹ Tô nhìn thấy Tô Duyệt hoàn hảo ở trước mặt mình, liền cười đến híp cả mắt, hài lòng gật gật đầu, sau đó mới đem lực chú ý đến ba người Khúc Lãnh, nhìn xem không có bị thương, liền cười nói: ""Xem ra các ngươi cũng không sao, nhanh chóng vào nghỉ ngơi đi!"" Nói xong trước tiên lôi tay Tô Duyệt vào nhà.

Lúc này, Vương Tráng bị mẹ Tô đẩy qua một bên cũng nhân cơ hội lên tiếng, hưng phấn nhìn đám người Khúc Lãnh nói:"" Lão đại, Từ ca, Trương ca, mau vào thôi! Để ta nói cho mọi người nghe. Sáng nay có mưa axit, làm trái tim nhỏ bé của ta sợ chết khϊếp, Ta sợ mọi người bị xói thành người quái dị, quay lại ta sẽ không nhận ra đâu!""

Từ Quân vỗ vai Vương Tráng, cười nói:"" Đúng thật là ngươi xém không thấy được bọn ta rồi! Đi vào để ta nói cho ngươi nghe về cuộc hành trình của ta, giống như là đóng phim mạo hiểm kí©h thí©ɧ vậy đó!""

Mọi người cười nói đi vào, Vương Hoa Mẫn liền từ phòng bếp bưng nước trà đi ra, nhìn xem bọn người lão đại trên sôpha bình yên vô sự, một bên đặt nước lên bàn, một bên nói:"" Lão đại, lần này ngươi hẳn là thu hoạch nhiều lắm!""

Từ Quân cầm lấy chén trà trước mặt uống ừng ực, thư thái nói:"" Thu hoạch lần này không nhỏ! Nhưng cũng gặp rất nhiều chuyện, may mắn lần này Vương Hoa Mẫn ngươi không đi, nếu không ta sợ ngươi sẽ rất cực! Ngươi biết không, chúng ta đi qua thành phố Q huyện H, ngươi biết nơi đó có bao nhiêu zombie không, toàn bộ thành phố Q cùng học viện Hy Vọng mấy vạn thầy trò đều biến thành zombie , nhưng đều bị mắc kẹt vì lưới điện của trường học và không thể thoát ra ngoài, Chu Huống tên điên đó muốn gϊếŧ chúng ta, hắn đã tắt lưới điện của trường học làm cho tất cả zombie ở đó tràng ra. Nhưng ta có lão đại và Khúc ca, lúc đó ta cùng Trương Hành trực tiếp bị xách ra ngoài. Về sau chúng ta đã đến xưởng sản xuất vũ khí dưới lòng đất tỉnh J, đang chuẩn bị vận chuyển vũ khí thì liền động đất. Nhưng ngươi không biết đâu, Lão đại và Khúc ca chạy sau cùng, vừa nhảy lên thì toàn bộ mặt đất ở xưởng quân sự liền bị sập! Cái này cũng chưa tính, lại bắt đầu gặp mưa axit ăn mòn, ngay cả kính chống đạn của phòng thí nghiệm cũng bị ăn mòn, nhưng thậm chí ngay cả sóng thần cũng tham gia! Nhưng may mắn lão đại có một chiếc tàu ngầm mới có thể đưa bọn ta trở lại đây! Nhưng còn chưa kết thúc, đột nhiên xuất hiện một đám cá zombie piranha, nếu không phải tốc độ của tụi ta nhanh thì e rằng các ngươi cũng sẽ không thấy được chúng ta đâu.""

""Trời ạ! Cũng quá nguy hiểm rồi, các ngươi sống sót trở về đúng là kỳ tích! A! Tiểu Mẫn sao lại đánh đầu ta!"" Vương Tráng đang kích động, liền quay đầu đầy ủy khuất nhìn Vương Hoa Mẫn.

Vương Hoa Mẫn ghét nhất là cái người cường tráng nhưng lại ra vẻ như một cô dâu nhỏ khép nép này, tức giận nói:"" Coi cái miệng của ngươi kìa? Cái gì các ngươi còn sống trở về đã là kỳ tích! Không biết nói chuyện thì liền im miệng cho lão nương, nếu không thì lần sau ta sẽ đánh ngươi đó!""