Chương 4.2: Thăng cấp

Tác giả: Ý Chi Huyễn

Edit: Cam

Số từ: 1106

Những người xui xẻo đầu tiên chính là đám người bị tụt lại phía sau, bị tang thi đuổi tới vây quanh. Người dân bên trong những chiếc xe bị tang thi bao vây không ngừng hướng về phía quân đội cùng đoàn người phía trước hoảng loạn tuyệt vọng cầu cứu, nhưng vẫn là không ai đến cứu bọn họ. Hiện tại mỗi người đều ốc còn không mang nổi mình ốc*, căn bản không rảnh bận tâm người khác. Cho nên vận mệnh của đám người bị tụt lại định sẵn không phải biến thành tang thi thì chính là bị tang thi cắn nuốt.

*Không lo nổi thân mình.

Cuối cùng hầu như toàn bộ số xe vận tải lớn chả quân đội chính phủ đều ra khỏi thành phố, quân đội không có tổn thất bao nhiêu, người dân tuy bị thiệt hại nhưng cũng không nhiều, rốt cuộc vẫn là nhờ những xe bị tụt lại phía sau đã cho bọn thêm thời gian chạy thoát.

Những người thành công chạy thoát, quay đầu nhìn lại thành phố H đã hoàn toàn bị nhấn chìm bởi mạt thế, hít một hơi thật sâu, sau tất cả họ vẫn còn sống sót, còn sống là còn hy vọng, nhìn con đường phía trước, cảm thấy tương lai tràn ngập hy vọng.

Về phía Tô Duyệt cũng không có lập tức ra khỏi cửa, lại ở trong phòng ngây người hai ngày, nghĩ thầm hai ngày này người sống sót hẳn là đều đã bị tang thi diệt sạch, mãi đến ngày 1 tháng 1 năm 2013 năm cô mới quyết định ra khỏi cửa đi dạo. Hiện tại, chính phủ xưng năm 2013 là tân kỷ nguyên.

Hôm nay là ngày 1 tháng 1 tân kỷ nguyên, Tô Duyệt sáng sớm đã tiến vào phòng tắm xinh đẹp tràn ngập bong bóng trong không gian sạch sẽ tắm rửa.

Hôm trước khi Tô Duyệt vừa muốn thức dậy, đột nhiên liền rơi vào trạng thái hôn mê. Cho đến khi Tô Duyệt lại lần nữa tỉnh lại thì đã trôi qua một ngày.

Tô Duyệt vừa mở mắt ra, liền mỉm cười. Thì ra trận hôn mê đột ngột vừa rồi là bởi vì cô thăng cấp, cô hiện tại đã là tang thi cấp một. Cảm thụ dưới thân cơ thể xảy ra biến hóa, cơ thể không còn cứng đờ, tốc độ cùng năng lực phản ứng đã khôi phục lại trạng thái như khi còn là con người.

Đột nhiên Tô Duyệt sững người, nhìn cánh tay của chính mình, sau đó đột ngột trần trụi đứng lên, đưa mắt xuống liền thấy da thịt trên người không còn những mảng thịt thối rữa, Tô Duyệt chấn kinh rồi.

Nhanh chóng chạy đến trước gương, thứ hiện ra trong gương không còn là dáng vẻ ghê tởm đến nuốt không trôi như lúc mạt thế mới bắt đầu, làn da không còn những mảng thịt thối rữa, mà đã bắt đầu chậm rãi phát triển thành làn da của nhân loại, chỉ là khuôn mặt vẫn xanh xao tím nhợt không sao xinh đẹp nổi.

Trong miệng răng nanh cũng ngắn lại, không còn thò ra bên ngoài, miệng rốt cuộc cũng có thể khép lại, răng nanh tuy rằng ngắn lại, nhưng lại càng bén nhọn. Tô Duyệt thậm chí còn nhìn thấy răng nanh bén nhọn đến mức sáng loá lên, bắt đầu có chút lo lắng, răng nanh sắc bén như vậy vẫn luôn ở trong miệng, có phải một ngày nài đó cũng có thể đem miệng đâm nát nhừ hay không, nhưng sự thật là Tô Duyệt đã nghĩ quá nhiều rồi.

Đôi mắt trắng dã không có đồng tử cũng bắt đầu xuất hiện một cái chấm nhỏ màu đỏ. Rốt cuộc cũng nhìn ra được một chút bộ dáng của con người! Chẳng lẽ tang thi thăng cấp, thân thể cũng sẽ biến hóa, nếu lại tiếp tục thăng cấp, không phải sẽ có một ngày trông giống hệt nhân loại?

Nghĩ đến đây, Tô Duyệt cảm thấy vô cùng viên mãn. Phải biết rằng mấy ngày này, mỗi lần nhìn đến làn da thối rữa của mình bộ dáng có biết bao nhiêu thương tâm, ngay cả gương cũng không dám soi, quần áo mới cũng không dám mặc, chỉ có thể mặc quần áo cũ từ trước.

Hả? Này là cái quái gì đây? Tô Duyệt phát hiện trên ngực mình đột nhiên xuất hiện một viên đá hình tròn đỏ như máu! Dùng móng vuốt moi không ra, phi! Tô Duyệt không thể không chửi tục, cái cục đá này từ khi nào đã khảm ở trên ngực cô, còn không biết nó đối với thân thể có gây hại gì hay không a!

Nghĩ đến đây, Tô Duyệt muốn đến càng gần gương một chút, xem càng rõ ràng một chút, lại không nghĩ dưới chân mình còn có bọt xà phòng, ở trên nền sàn bóng loáng đi lại, trực tiếp trượt dài trên mặt đất.

Đau đến không tả nổi, cục đá này lại trực tiếp chôn sâu vào bên trong da thịt, nhìn không tới, ngọa tào*! Quả nhiên là vận đen ám vào người sao? Cái cục đá không chỉ không có moi được, còn đem nó chui sâu vào trong thân thể.

*Lại là một câu chửi tục tiếng Trung, giống với câu Đ.M trong tiếng việt.

Đột nhiên Tô Duyệt cảm giác thân thể nóng bừng bừng, tuy rằng không có cảm giác đau, nhưng cô vẫn là cảm nhận được thân đang nóng như lửa đốt, nếu cô còn có cảm giác đau đớn, nhất định sẽ đau đến sống không bằng chết.

Tô Duyệt cũng không phản kháng, ngươi nóng liền nóng đi, dù sao lão nương cũng không có cảm giác, tùy ngươi muốn chỉnh gì thì chỉnh với cái cục đá vụn này. Cảm giác được viên đá đang xoay chuyển trong cơ thể, cuối cùng trực tiếp xông lên đầu, Tô Duyệt trước mắt tối sầm, lại ngất xỉu. Trước khi ngất xỉu, Tô Duyệt trong lòng thầm suy nghĩ lại là thăng cấp đi!

Chờ tới khi Tô Duyệt lần nữa tỉnh lại, đã là hai ngày sau, hiện tại là ngày 4 tháng 1 tân kỷ nguyên. Thời điểm Tô Duyệt lần nữa mở to mắt, nàng biết chính mình lại thăng cấp, hiện tại đã là tang thi cấp 3, mà nguyên nhân đương nhiên là bởi vì viên đá màu đỏ kia.

——————

THÔNG BÁO (KHÔNG TÍNH VÀO SỐ CHỮ TRONG CHƯƠNG)

- Những chap dài hơn 2000 chữ (không bao gồm thông báo hay thông tin tác giả, edit) sẽ được tách làm hai chương nhỏ, thời gian đăng giữa hai chương này sẽ ngắn hơn so với giữa hai chương nguyên vẹn.

- Trước đó mình dự định tiến độ ra truyện sẽ là 2 ngày/chương, tuy nhiên vì dạo này đang rảnh nên mình sẽ đẩy nhanh tiến độ là 1 ngày/chương, bù cho thời gian tới có bận rộn thi cử.

- Tất nhiên lượt đánh giá tốt, bình luận động viên cùng donate của mọi người cũng là động lực cho mình ra chương liên tục, nhanh hơn so với dự tính.

Một lần nữa xin phép gửi lời cảm ơn chân thành đến những bạn đọc đang quan tâm và theo dõi bộ truyện “Đệ Nhất Tang Thi Nữ Vương Thời Mạt Thế”, nếu các bạn có phản hồi gì, xin liên lạc với mình ở phần tin nhắn, mình sẽ cố gắng trả lời sớm nhất có thể.