Chương 82: Người đề hôn



Bụp!

Sở Hiểu Đồng rút tay nhanh như chớp, bàn tay của sếp Lưu lập tức rơi xuống bàn.

Nhất thời, sắc mặt của sếp Lưu bỗng tối sầm lại.

Kim Bình Bình cũng lập tức cau mày, vội vàng nhân lúc sếp Lưu còn chưa nổi giận, bước lên phía trước, vỗ vào đầu Sở Hiểu Đồng: “Cô đang làm gì vậy? Sếp Lưu khen ngợi cô, đó là may mắn của cô!”

Mắt Sở Hiểu Đồng tối sầm lại, cô đột nhiên đứng dậy: “Nếu khách hàng hợp tác cũng có tính khí như này, vậy thì mỹ phẩm của tôi không cần phải hợp tác với Sếp Lưu nữa.”

Vừa nói, Sở Hiểu Đồng lấy lại hợp đồng, sau đó đứng dậy chuẩn bị rời đi.

“Đứng lại cho tôi!” Kim Bình Bình mặt đỏ bừng, “Nói cô mấy câu cô đã thái độ như vậy? Ngồi xuống cho tôi, hợp đồng này cô nhất định phải kí cho tôi!”

“Hừ, tại sao tôi phải nghe lời cô, tôi mới là người phụ trách.” Sở Hiểu Đồng cười nhạt.

“Người phụ trách? Tôi để cô vào đây chỉ là để giữ thể diện cho cô! Tôi muốn sa thải cô, chỉ cần vài phút! Cô hiểu không?” Kim Bình Bình nhìn chằm chằm Sở Hiểu Đồng, khuôn mặt đã qua phẫu thuật thẩm mỹ nhìn rất dữ tợn.

“Ai sa thải ai?”

Kim Bình Bình vừa nói xong, có một giọng nói vang lên, theo sau đó là Giang Quân và Tần Tranh bước vào.

Nhìn thấy Kim Bình Bình đang chỉ vào Sở Hiểu Đồng mắng mỏ, tên sếp Lưu kia cũng đang nhìn Sở Hiểu Đồng với vẻ mặt đắc ý.

Ánh mắt của Tần Tranh lập tức tối sầm lại: “Có chuyện gì vậy?”

“Có chuyện gì vậy?” Giang Quân cùng lúc đó cũng hỏi, “Ai muốn sa thải ai? Cô sao?”

Anh ấy nói, và chỉ về phía Kim Bình Bình.

Kim Bình Bình nhíu mày, cô ta không quen biết Tần Tranh, liền không thèm để ý đến, và nhìn về phía Giang Quân: “Người phụ nữ này không biết phải trái, tưởng rằng mình là người phụ trách được Giang thiếu gia đề bạt, liền nhìn sếp Lưu với vẻ mặt ngạo mạn ngút trời.”

“Thậm chí trực tiếp hủy bỏ hơp tác với sếp Lưu, tôi không thể đứng nhìn vậy được, nên dạy dỗ cô ta vài câu mà thôi.”

Kim Bình Bình nói một cách ngạo mạn, sau cùng, còn nhìn về phía Sở Hiểu Đồng cười nhạt.

Bốp!

Đột nhiên, cô ta không thể ngờ được, một cái tát giáng thẳng vào mặt cô ta, khiến cho khuôn mặt phẫu thuật thẩm mỹ của cô ta bị móp một nửa!

“Cô ấy là cấp bậc gì, cần cô dạy dỗ sao? Tôi nói cho cô biết, Kim Bình Bình, cô thấy người mới là bắt nạt bọn họ, tôi cũng mắt nhắm mắt mở cho qua, nhưng! Cô Sở là do tôi mời tới, không phải do tôi đề bạt!”

“Cô hiểu chưa?”

“Toàn bộ công ty này, ngoài tôi, và chủ nhân của nhà họ Sở, nhà họ Giang ra, không ai có thể sa thải cô ấy, hiểu không?”

Giang Quân rút tay lại và nói một cách lạnh lùng.

Tần Tranh nhìn sang Giang Quân, kéo Sở Hiểu Đồng đến bên cạnh: “Rốt cuộc là có chuyện gì vậy?”

Sở Hiểu Đồng thở dài, kể cho Tần Tranh nghe mọi chuyện từ khi xuống máy bay đến giờ.

Tần Tranh càng nghe, trong lòng càng tức giận, ức hϊếp người mới lại còn bắt nạt vợ của anh!

“Sếp Lưu phải không?” Tần Tranh đột nhiên nhìn về phía Lưu Hồng Đào.

Lưu Hồng Đào kia nhíu mày, anh ta cũng nhìn về phía Tần Tranh, anh ta là sếp của công ty khác, anh ta chắc chắn những người ở đây dù thế nào cũng sẽ không làm gì được anh ta.

“Anh là ai?” Lưu Hồng Đào nhìn Tần Tranh với ánh mắt khinh thường.



“Tôi là chồng của cô ấy.” Tần Tranh chỉ về phía Sở Hiểu Đồng, sau đó ánh mắt anh dừng lại trên đôi tay của Lưu Hồng Đào, “Nếu sếp Lưu cảm thấy đôi tay của mình quá bất tiện, có thể đến tìm Tần Tranh tôi, tôi là bác sĩ Đông y chuyên điều trị bệnh Parkinson.”

Sắc mặt của Lưu Hồng Đào lập tức đỏ bừng: “Cậu nói cái gì? Giang Quân, đây là cách tiếp khách của cậu sao?”

“Đúng!”

Lưu Hồng Đào vốn tưởng rằng Giang Quân sẽ khiển trách Tần Tranh vài câu, nhưng không ngờ anh ấy chỉ quay đầu lại và cười khẩy.

Lưu Hồng Đào sững sờ một lúc, cái này ... không giống với những gì anh ta nghĩ!

“Sếp Lưu, bây giờ tôi chính thức tuyên bố, Tập đoàn Giang thị, vĩnh viễn sẽ không có bất kỳ dự án hợp tác nào với công ty của anh nữa!”

Giang Quân không hề chần chừ, ông chủ của một công ty là người không đàng hoàng, điều này gián tiếp cho thấy chất lượng sản phẩm của công ty họ!

Vì hôm nay anh ấy đã chứng kiến, vậy nên anh sẽ không nhân nhượng!

Lưu Hồng Đào sửng sốt: “Giang thiếu gia, cậu...”

Anh ta đột nhiên có chút hoảng sợ, thành phố Giang là do nhà họ Giang thống trị, bọn họ muốn làm ăn ở đây, nhất định phải hợp tác với nhà họ Giang!

Giang Quân hôm nay lại buông ra một câu như vậy, Lưu Hồng Đào hoàn toàn hoảng sợ!

“Không phải, Giang thiếu gia, có chuyện gì từ từ nói, cậu vẫn chưa xem hợp đồng của tôi đúng không? Còn có rất nhiều phương án kinh doanh…”

“Không cần nữa.” Mặt Giang Quân lạnh tanh, giống như một vị vua sắt nhìn Lưu Hồng Đào, “Anh Lưu, mời anh về.”

Khoé miệng Lưu Hồng Đào run lên, đôi mắt đỏ ngầu, quay người lại tát Kim Bình Bình một cái thật mạnh: “Đều tại cô!”

Cái tát này lập tức làm cho sống mũi của Kim Bình Bình bị gãy.

Lúc này, khuôn mặt của cô ta trông giống như một con búp bê bị bóp méo, cực kỳ kinh khủng!

Sợ là sau này muốn hồi phục lại, cũng cần rất nhiều tiền!

Kim Bình Bình bị đánh đau, trong lòng thì không thể hiểu, Sở Hiểu Đồng này rốt cuộc là ai?

Vừa rồi Giang thiếu gia có nói…trừ anh ấy và chủ nhân nhà họ Giang ra, không ai có thể sa thải?

“Xin lỗi cậu Tần, đã gây phiền toái cho cậu rồi, cô Sở, xin lỗi cô, tối nay tôi mời cô ăn cơm, chúng ta từ từ nói chuyện, cô muốn phạt tôi như thế nào cũng được.”

Giang Quân cười gượng: “Ở đây tôi nhất định cho dọn dẹp sạch sẽ!”

Tần Tranh lập tức xua tay: “Anh với tôi không cần khách sáo!”

Giang Quân gật đầu: “Vậy thì tốt, nếu đã như vậy, bắt đầu từ hôm nay, Kim Bình Bình sẽ bị sa thải khỏi tập đoàn Giang thị.”

Kim Bình Bình sửng sốt, lập tực nhìn về phía Giang Quân nói: “Ông chủ, Giang thiếu gia tôi sai rồi, tôi sai rồi, tôi không nên bắt nạt người mới, anh hãy cho tôi một cơ hội!”

Giang Quân thậm chí không nhìn cô ta, đối với anh ấy, dường như việc cho từ chức một quản lý cấp cao chẳng qua chỉ là một cái phẩy tay mà thôi.

Anh ấy cũng không mảy may lo lắng, việc Kim Bình Bình biết những bí mật kinh doanh và đem bán cho đối thủ.

Quyền lực của gia tộc họ Giang, ở thành phố Giang không chỉ là trên lời nói.

Cách xử lý của Giang Quân khiến Tần Tranh và Sở Hiểu Đồng đứng nhìn, sợ hai người họ không vừa ý còn quay đầu lại hỏi.

Sở Hiểu Đồng không nói gì, cô đã thấy thỏa mãn. Từ lúc Kim Bình Bình bị sa thải, cô không còn tức giận nữa.

Mà Tần Tranh đương nhiên không muốn xen vào quyết định của Giang Quân, cho nên cũng không nói gì.



Ngay lập tức, lệnh của Giang Quân được truyền đi, tập đoàn Giang thị đã tuyên bố điều đó trên toàn bộ trang mạng, cắt đứt mọi hợp tác với Tập đoàn của sếp Lưu!

Toàn bộ các tập đoàn lớn khác ở thành phố Giang đều rất sốc trước thông tin này.

Thậm chí có một vài công ty đang hợp tác với sếp Lưu, thấy vậy cũng lập tức dừng hợp đồng, sợ làm mất lòng tập đoàn Giang thị.

Tập đoàn của sếp Lưu, ngày hôm đó đã xuất hiện hiện tượng sụt giảm giá cổ phiếu!

Sếp Lưu thấy vậy cảm thấy vô cùng hối hận, anh ta không nên coi thường Sở Hiểu Đồng, càng không nên động chân động tay với Sở Hiểu Đồng!

“Ai bảo em xinh đẹp như vậy, vậy nên bất kì người đàn ông nào cũng muốn động chạm vào em.” Tần Tranh cười trêu chọc Sở Hiểu Đồng.

Anh lái xe đưa Giang Quân và Sở Hiểu Đồng đến khách sạn đã đặt trước để ăn tối.

“Hay là tới cung điện Minh Đình, tôi đặt phòng ăn riêng trước một ngày rồi.” Giang Quân đang nói, cũng đáp lại, “Đúng vậy, em dâu thực sự là quốc sắc thiên hương, sau này cứ đi theo sát bên cậu Tần thì tốt hơn.”

Sở Hiểu Đồng cười gượng: “Các anh đừng trêu nữa, sếp Lưu đó vốn có tính háo sắc, e là Kim Bình Bình chính là một trong những người tình của anh ta.”

“Hừ! Kim Bình Bình dù sao cũng là nhân viên cũ của tôi, cái gì cũng không biết! Mấy năm trở lại đây, vấn đề bắt nạt người mới xuất hiện hết lần này tới lần khác!”

Giang Quân lắc đầu: “Sa thải cũng tốt, lần này cũng là có lý do chính đáng.”

Tần Tranh cười đáp: “Chúng tôi vừa tới đây, đã làm cho anh mất một đối tác kinh doanh, sa thải một quản lý cấp cao. Anh không sợ sau một thời gian, công ty sẽ bị phá sản sao?”

“Haizz! Tôi có thể để tâm mấy vẫn đề này sao? Hơn nữa, thực lực của Tần Tranh cậu, tôi không tin sẽ khiến tôi phá sản.” Giang Quân cười lớn đáp, “Tổng thành tích bán hàng sẽ được công bố vào ngày mai, tôi đoán là sẽ tốt, phải là quán quân bán hàng năm nay.

Sở Hiểu Đồng lúc này mới ngắt lời: “Đúng vậy, tới cuối năm rồi, trong tương lai cũng không bán được nhiều, về cơ bản là con số là cố định.”

“Không sai. Đúng rồi, cậu Tần, nhân tiện tôi có hẹn với người khác cùng ăn cơm, có thể coi như là giới thiệu với cậu một người. Người giống như cậu.”

Giang Quân nói, trên mặt hiện lên một nụ cười tinh quái.

Tần Tranh sửng sốt, là người như thế nào?

“Bác sĩ?”

“Đông y! tên Nhậm Hải, sư phụ của anh ấy là một thần y được người dân thành phố Giang kính trọng, và anh ấy đã mở một phòng khám chữa bệnh lớn tên là Hưng Phong Đường!”

“Tôi nghĩ cậu tới thành phố Giang mở phòng khám, nhất định sẽ có hứng thú với Đông Y! Nhưng sư phụ của anh ấy rất bận, tôi liền mời anh ấy tới một chuyến, tiện thể giới thiệu các cậu làm quen với nhau.”

“Hơn nữa người này, thời gian trước còn cầu hôn em gái tôi, nhưng bị em gái tôi từ chối rồi.”

“Hôm qua gia đình chàng trai đó lại tới gặp em gái tôi, hỏi em gái tôi vì sao không đồng ý kết hôn với anh ấy, cậu đoán Giang Nhiễm nói gì?”

Tần Tranh chợt có một linh cảm không tốt, nhìn Giang Quân cau mày: “Không phải là lại lấy tôi làm lá chắn chứ?”

Giang Quân nghe vậy cười gượng nói: “Cậu đoán không sai. Con bé nói, cả đời này Tần Tranh là thần tượng của nó nếu muốn nó yêu, thì trước tiên phải đạt tới trình độ của Tần Tranh đã!”

“Cho nên hôm nay tôi mời Nhậm Hải tới, anh ấy mới tích cực như vậy.”

Trong một khoảnh khắc, Tần Tranh cảm thấy mình rơi xuống hố, còn bị Giang Quân vùi lấp.

Ánh mắt của Sở Hiểu Đồng cũng bỗng chốc trở nên sắc bén, trong ánh mắt nhìn lóe lên sát khí.

Cô nhớ Giang Nhiễm, không ngờ cô gái này vẫn cứ như âm hồn bất tán!

Ba người nhanh chóng dừng lại ở cung điện Minh Đình, đi một mạch tới phòng ăn riêng, lúc mở cửa mới nhìn thấy.

Bên trong đã có hai người ngồi rồi.

Một trong số đó là một người đàn ông có ngoại hình hơi nữ tính, và người còn lại là Giang Nhiễm với khuôn mặt lạnh lùng.