Chương 33: Nữ Quỷ Áo Đỏ (3)

Kiếm gỗ đào gặp phải sương mù màu đen, giống như đâṁ sâu vào trong cơ thể người, có cảm giác mềm mại như bông.

Những mảnh tia lửa văng ra khắp nơi, trong làn sương đen lại phát ra tiếng hét đau đớn của một người phụ nữ. Sau đó màn sương mù tan biến, một người phụ nữ mặc áo đỏ với mái tóc bù xù xuất hiện ở trước mặt Kiều Vãn!

Chính xác mà nói, đó chính là một nữ quỷ mặc đồ đỏ.

Cô nhìn thấy nữ quỷ trước mặt đang lơ lửng trên không, làn da trắng bệch không còn một chút máu, thân thể trương phồng ướt đẫm, dường như có một ít nước hôi thối chảy ra từ da thịt nứt vỡ, trông có vẻ hết sức ghê tởm.

Nữ quỷ mặc một chiếc váy dài màu đỏ trên người, toàn thân đều ướt sũng, chiếc váy không ngừng nhỏ giọt nước. Tóc của nữ quỷ rất dài, dài đến khủy chân, một phần tóc xõa ra phía trước che gần hết khuôn mặt. Đôi mắt nữ quỷ không có tròng đen chỉ có tròng trắng như ẩn như hiện dưới làn tóc, đôi mắt đó mang theo vẻ không cam lòng, oán hận, hung ác ...

Sắc mặt nữ quỷ trắng bệch, nhưng trong miệng lại có màu tím đen, tạo thành tương phản rất rõ ràng.

Điều kỳ lạ hơn nữa là phần bụng của nữ quỷ áo đỏ nhô cao đến mức trông giống như đang mang thai...

Cô phải công nhận rằng nữ quỷ trước mặt cô trông rất đáng sợ.

Nếu đổi thành người khác, rất có thể chỉ cần nhìn nữ quỷ lúc này đã sợ tới mức hồn phi phách tán.

Nhưng mà Kiều Vãn chỉ khẽ nhíu mày, ánh mắt lạnh lùng, cô vẫn bình tĩnh, không có biểu hiện rụt rè.

Kiếp trước cô toàn xử lý tà ma, có loại ma quỷ nào cô chưa từng thấy qua?

Đáng sợ hơn cả nữ quỷ ở trước mặt, Kiều Vãn cũng đã nhìn thấy rất nhiều.

Vì vậy, cô không sợ hãi một chút nào.

Cô cau mày vì nỗi uất hận của nữ quỷ ở trước mặt quá lớn.



Kiều Vãn dùng khóe mắt liếc nhìn Kiều Thất một cái, cô thấy thân thể em gái có chút vặn vẹo, tựa hồ sắp tỉnh lại. Kiều Vãn nhanh chóng dùng tay điểm huyệt của cô bé.

Kiều Thất lại chìm vào giấc ngủ.

Nữ quỷ áo đỏ quay đầu lại, ánh mắt có vẻ kiêng kị đánh giá Kiều Vãn.

Đầu nữ quỷ quay tròn một trăm tám mươi độ. Trong quá trình xoay tròn, cổ của nữ quỷ phát ra tiếng kêu cót két, giống như tiếng xương bị trật khớp, trông rất quỷ dị trong phòng bệnh yên tĩnh này.

Nữ quỷ áo đỏ cảm thấy trên người Kiều Vãn có thứ gì đó khiến nữ quỷ cảm thấy sợ hãi.

Nữ quỷ không biết nỗi sợ đến từ đâu, nhưng cô ta không muốn lùi bước.

“Đừng có xen vào việc người khác, nếu không ta không khách sáo với ngươi đâu!” Nữ quỷ áo đỏ nói, giọng nói rít lên the thé khiến cho người nghe rất khó chịu.

“Vậy ta muốn xem ngươi không khách sáo với ta như thế nào!” Kiều Vãn cười lạnh nói một câu, cầm kiếm gỗ đào trong tay, thân thể nhảy lên nhẹ nhàng giống như một con chim én, kiếm gỗ đào kiên định đâm tới giữa chân mày của nữ quỷ áo đỏ.

Nếu cô có thể đâṁ trúng nữ quỷ, chắc chắn nữ quỷ áo đỏ sẽ bị hồn phi phách tán!

Nữ quỷ áo đỏ này đã sa vào con đường ác quỷ. Trừ khi có phép màu xảy ra, nếu không nữ quỷ này sẽ không bao giờ biết vì bị lạc đường mà quay đầu lại, vì vậy tốt hơn hết là hãy diệt trừ cho thỏa đáng.

Nữ quỷ áo đỏ vừa chịu thiệt bởi kiếm gỗ đào cho nên rất sợ thứ đó. Thân hình nữ quỷ khẽ lóe lên thoát khỏi kiếm gỗ đào, đồng thời mái tóc đen dài của cô ta dài ra với tốc độ nhanh chóng, có thể nhìn thấy bằng mắt thường. Sau đó cô ta hất mái tóc, mái tóc đen dài giống như ngọn roi có mắt, hung hăng quất về phía Kiều Vãn.

Đôi mắt đen híp lại, phản ứng của Kiều Vãn cũng cực kỳ nhanh. Sau khi thân thể rơi trên mặt đất, cô lăn một vòng, thoát khỏi đòn đánh của nữ quỷ áo đỏ.

Mái tóc đánh ở trên mặt đất, trực tiếp rạch ra một vết nứt ở trên nền nhà lát gạch!