Nó và hắn ngồi ăn, lòng nó ko yên muốn hỏi hắn tại sao lại lấy ng của nó đi, chắc phải có mục đích nào đó. Nó chăm chăm nhìn vào dĩa thức ăn, tay thì cầm nĩa chơi đùa với thức ăn. Hắn thấy vậy hỏi:"đồ ăn ko hợp khẩu vị của em ?"
Nó nghe thấy hắn hỏi lập tức ngẩng đầu nói:" à ko ! Chỉ là em chưa đói"
- có chuyện gì muốn hỏi anh ?
- à...
- em ko cần lo ! Hạ Đông Đông và Trịnh Duyệt Phi sẽ làm việc cho anh. Từ nay em ko cần nhúng tay vào Hắc Đạo nữa
*xoẹt* một tia kinh hoàng bay qa tâm trí nó, hắn nói gì vậy chứ. Cái gì mà ko nhúng tay vào Hắc Đạo, công việc của nó lại ko làm thế phải ở nhà ! Bây giờ nó đang chuẩn bị loại vũ khí mới. Ko nhúng tay tới thì công sức từ trc đến nay coi như đỏ sông đổ biển !
- Minh Quân ! Anh nói gì vậy !
- em cũng nghe rồi đó, Phong gia em ko cần phải nghĩ đến
- ít nhất anh phải cho em hoàn thành lô hàng kế chứ
- ko đc ! - hắn lạnh lùng nói
- Hắc Minh Quân ! Công việc của em bây giờ ko có, lô hàng kế sắp diễn ra. Phong gia sẽ tổn thất nặng nề.
- chuyện đó có ba em lo
Nó tức giận biết ko thể cãi lại hắn nên đứng dậy rời khỏi bàn ăn, thay vì lên lầu nó một mạch chạy tới nhà xe lấy con moto ko do dự phóng đi. Khắc Tinh sau khi rời khỏi nhà, còn lại Minh Quân. Sở dĩ hắn ko cho nó nhúng tay vào là vì an toàn của nó, lần trc Hắc Ngạo Lâm đã động thủ, ko thể ko có lần hai. Còn Hạ Đông Đông và Trịnh Duyệt Phi là một kế hoạch mới của hắn.
Nó chạy xe với tốc độ ánh sáng, bao nhiêu ánh mắt hoảng sợ với chủ nhân của chiếc xe đó, ai lại chạy nhanh như vậy chứ tai nạn mà xảy ra e rằng ko biết có sống sót hay ko.
--------
Nó dừng xe trước một toà nhà đồ sộ, cao hơn 50 tầng, nhìn sơ qá cũng thể hiện được khí thế của chúng, bề ngoài là một công ti nhưng bên trong là nơi băng đảng của nó tập hợp bàn công việc mỗi ngày, toà nhà đó là Phong Thất
Khắc Tinh đi vào, thường ngày nó đến Phong Thất thì luôn ăn mặc như một ng bang chủ nhưng hôm nay lại ngoại lệ cũng vì lúc nảy qá tức giận ko kịp thay đồ mà mặc qần short áo thun trắng, giày cao gót ,trên cổ còn đeo dây chuyền hình đầu lâu rồi đi vào, cách ăn mặc cũng có một chút gọi là ấm áp nhưng với khuôn mặt lạnh băng của nó thì..
- chị 2- Khải Luân bất ngờ thấy nó, đã lâu lắm rồi mới thấy nó vào Phong Thất, cậu nghe Phong Thiên Vũ nói nó đã bước khỏi Hắc Đạo tại sao bây giờ lại đến đây, nhìu bang khác nghe tin nó chắc vui mừng nên có thể đang nhắm đến Phong Thất, nó xuất hiện sẽ gây nguy hiểm đến tính mạng vì bọn chúng ko coi nó là bang chủ của Phong gia nữa.
- chuyện gì mà cậu hoảng hốt như vậy- nó hỏi
- thưa..
- cậu ko cần lo đến tính mạng của tôi, bọn chúng có gϊếŧ đc thì đã gϊếŧ ko cần đợi đến lúc tôi vào tới của, cậu đừng quên tôi còn là Hắc Minh phu nhân
Thôi chết ! Cậu qên nó là Phong Khắc Tinh còn là vợ của Hắc Minh Quân, chúng mà động tới nó chắc nhà cửa tan nát, hạt gạo cũng ko có để ăn. Thật là mất mặt, Khải Luân cậu theo nó bao nhiêu năm lại sơ sót như vậy.
- tập hợp cổ đông- nó nói
- vâng
May là Khải Luân còn xem nó là chị 2, nếu ko thì nó ko biết phải làm gì để tập hợp mọi người lại bàn công việc. Nó đí tới thang máy tay nhấn vào tầng cao nhất.
Bước vào phòng là căn phòng làm việc của nó lúc trước, trên bàn là máy tính, tài liệu, ko chỉ vậy còn có dao của nó, mỗi lần chán nản thì nó lấy ra chơi đùa trên tay. Nó thở dài, có thể căn phòng này sẽ nhanh chóng bị bỏ rơi một thời gian. Khải Luân tập hợp các cổ đông, ai cũng bất ngờ khi nó đến, ko chần chừ bỏ dở công việc mà tới Phong Thất.
*cốc..cốc*
- vào đi
Khải Luân cùng với các cổ đông bước vào, đã lâu ko gặp nó cũng từ lúc cưới Hắc Minh Quân đến giờ, nhìn nó càng xinh đẹp ra, khuôn mặt trắng nõn tròn trịa, đôi mắt vẫn long lanh, đôi môi đỏ máu càng khiến ng ta mê hoặc, trông nó bây giờ có sức sống hơn lúc trước. Cũng phải ! Nó đc Hắc Minh Quân nâng niu mỗi ngày hỏi sao ko như vậy đc
- các ông ngắm đủ ?- nó tức giận nói
- xin thứ lỗi- họ lên tiếng
- vậy vào việc chính, các ông chắc đã nghe tin về tôi
- thưa có ! Nhưng tôi nghe Phong tiên sinh nói..
- mặc xác ba tôi nói gì ! Phong gia vẫn toàn quyền của tôi- nó tức giận nói
Căn phòng trở nên yên tĩnh, họ bắt đầu cảm nhận đc sát khí của Khắc Tinh, Phong gia bây giờ đang loạn, nếu họ ko nghe theo nó thì sẽ bị nó gϊếŧ, còn Phong Thiên Vũ thì sao, chẳng lẽ đời họ kết thúc dưới tay Phong gia thật ư ?
- lô vũ khí qa Nam Phi tới đâu rồi - nó lạnh lùng nói
Cách một tháng trc, nó có nhận đơn chuyển loại bom số 1 tới Nam Phi cho Phương Tĩnh Thanh do đặt số lượng lớn nên nó ko thể bỏ lỡ, là ng làm ăn cẩn thận nó luôn điều tra cô ta thật rõ, Phương gia đang gặp chuyện với Hắc Ngạo Lâm, bán số lượng lớn có thể rất nguy hiểm. Nên nó đã rút bớt số lượng xuống một nửa. Sắp chuyển hàng thì hắn lại ko cho nó vào Hắc Đạo làm cuộc vận chuyển phải dời.
- thưa, hàng đã xong chỉ cần định ngày chuyển- Khải Luân nói
- tốt ! Mai tôi đích thân đưa hàng - nó nói
Mọi người đều khựng lại, cái gì ! Sao Khắc Tinh lại đi chứ, ko đc !
Thấy đc vẻ mặt của mọi ng nó bắt đầu nghi ngờ ! Nhìn về phía Khải Luân, cậu hiểu đc điều nó nghĩ rồi gật đầu, lần trc Phong gia cắt giảm nhân viên vì lý do nó nghĩ rằng công ti có rất nhiều sâu bọ điều đó dựa vào cái chết của Hoàng Thiên Minh, bây giờ lô hàng sắp tới Nam Phi cũng vậy !
- thôi ! Tôi đã suy nghĩ lại ! Khải Luân cậu chuẩn bị xe đến nhà kho, tôi cần kiểm tra lô hàng ngày mai- nó nói
- Phong tiểu thư ! Phong Thiên Vũ đã bảo cô ko còn nằm trong Phong Thất nữa, cô ko có quyền phải kiểm tra lô hàng ngày mai- ng đàn ông thuộc cổ đông nói
Một tên đã xuât hiện !
Nó im lặng, xoay qa nhìn Khải Luân, nó gật đầu, cậu hiểu đc ý nó, liền lui ra sau chuẩn bị mọi thứ, sắp tới sẽ có chuyện xảy ra rồi đây.
- ai nói ! Cho các ông biết ba tôi chưa bao giờ qản đc tôi, công việc của Phong gia từ trc tôi đã nắm quyền và bây giờ vẫn vậy, muốn ý kiến gì thì CÚT !
Mọi ng ko dám cãi lời nó, chỉ biết đứng im cảm nhận sát khí của căn phòng, Khắc Tinh đã vậy nếu họ gặp Hắc Minh Quân chắc mồ hôi trên ng cũng toát ra hết.
Nó ko nói gì, đứng im một hồi rồi ra khỏi phòng, các cổ đông theo sau nó, mong rằng họ sống sót qa hôm nay. Nó lên xe ! Mắt vô hồn nhìn cửa sổ, nó không ngờ Phong gia dơ bẩn đến vậy. Lần này gϊếŧ hết !
---------
Hắn đang ngồi tại phòng khách, cơ thể toát đầy sát khí, mắt lạnh lùng thoạt nhìn qa đáng sợ. Tại nó mà hắn phải như vậy, dám rời khỏi nhà mà ko nói hắn biết là đi đâu, Tô Kiệt và Tuấn Kiệt báo cáo cho hắn biết nó đến Phong Thất, thì hắn tức giận vô cùng, nó lại trái lời hắn, lần này trừng trị nó thật nặng mới đc.
*reng...reng*
Hắn lấy tay cầm đt lên, là ba nó gọi. Chắc là chuyện của nó. Hắn bắt máy
- Hắc Minh Quân sao cậu lại sơ sót như vậy!
- ông ko có quyền gọi tên tôi, mặc dù ông có là ba của Khắc Tinh đi nữa
Về phía Phong Thiên Vũ, ông nghe Khải Luân gọi về báo cho ông biết là nó đến Phong Thất tập hợp cổ đông, mục đích của nó là gì ông ko biết, vì chuyện lần trc của Hạ Vy Vy ông và Vũ San (mẹ nó) lo lắng vô cùng, nghe hắn ra ý kiến cho nó rời Hắc Đạo, mẹ nó cũng nghe đc liền đồng ý, nên ông đồng ý theo, bây giờ lại như vậy, hỏi sao ông ko tức giận, gọi cho hắn thì biết hắn cũng tức giận nên ông nhẫn nhịn hắn rồi nói:" con bé chắc có mục đích, cậu ráng lo liệu đi, tôi giao Khắc Tinh cho cậu vì sự an toàn ko phải giao cho cậu để cậu đẩy nó đến tử thần"
- ko cần ông chỉ giáo ! Tôi sẽ lo mọi chuyện ! Ông chờ tin đi có gì Tuấn Kiệt sẽ báo tin
Hắn nói xog rồi cúp máy, im lặng nhìn ra ngoài khu vườn ! Xem nó định làm gì. Còn ba nó thì sau khi kết thúc cuộc trò chuyện qay sang nhìn vợ mh, bà cũng nghe tin con gái đến Phong Thất sợ Hắc Ngạo Lâm sẽ làm gì nó, nếu mất đứa con duy nhất của mh ko biết bà sẽ sống sao.
- bà đừng lo ! Con bé là Hắc Minh phu nhân sẽ ko ai lm gì nó đâu- Thiên Vũ an ủi nói
- nếu con bé có chuyện gì ko biết tôi phải làm sau nữa- Vũ San buồn bã nói
- từ nhỏ tôi đã luyện nó rồi ! Dù gì cũng biết cách phòng thân, bà sợ gì! Chỉ là đến Phong Thất thoi mà
- ông nghĩ Hắc Ngạo Lâm đơn giản ?
- ông ta nhìn vậy cũng rất lợi hại, tiếng tăm rất lớn, hạ bệ ông ta cũng rất khó
----------
Chiếc xe chở nó đến nhà kho theo sau là xe của các cổ đông, trên đường đi họ lo lắng gọi điện thoại cho thuộc hạ, chuẩn bị vũ khí thật kĩ càng ko có sai sót nào mà nó có thể bắt đc. Đám thuộc hạ sau khi nhận điện lập tức chuẩn bị, nhưng giữa chừng thì....
Xe dừng lại, nó xuống xe, lần lượt các cổ đông cũng vậy. Lúc nảy họ lo sợ còn bây giờ thì nở nụ cười như hoa. Cửa nhà kho mở ra ! Nụ cười đã dập tắt tức thì thay vào đó là khuôn mặt trắng bệt ko còn giọt màu của họ, phía trc là cảnh thuộc hạ bị trói lại, quỳ gối , phía sau là 5 ng đang cầm súng chĩa vào đầu.
Nó bất giác nở nụ cười nói "các ông tưởng qa mặt đc tôi ?"
-....
- chuyện của Hoàng Thiên Minh các ông thấy chết qá nhẹ ?
-...
- Khải Luân ! Bắt tất cả lại hết !
- Phong Khắc Tinh ! Cô mà gϊếŧ chúng tôi thì cổ phần sẽ tụt dốc đấy.
- Hoàng Thiên Minh cũng từng là cổ đông và kết qả tài sản thuộc về Phong gia
Nó nói xong nhìn về Khải Luân, cậu liền kêu 5ng kia lại bắt họ, đám thuộc hạ bây giờ ko còn ai canh gác nhưng vẫn ko dám chạy vì nó vẫn đang qan sát chúng, đứng dậy thoi là chết tức khắc.
Tại khu đất trống, 10ng đang quỳ xuống, trong đó có 5ng của cổ đông và 5ng thuộc hạ. Khải Luân sau khi kiểm tra nhà kho thì cậu phát hiện lô hàng bị tráo hết, lượng uranium trong bom đó nếu phát nổ chưa tới 2 căn nhà sẽ phát tung còn về bom loại 1 chính gốc có thể sẽ tới 10 căn.
Nó đang cầm cây súng trên,súng đã nạp đạn đủ 10 viên, tay nâng lên nó chuẩn bị bắn thì một chiếc xe chạy đến, cửa xe đc mở ra là 4 ng đàn ông trên tay cầm súng hạng nặng