Chương 7: Xuống Núi, Hoa Gia

“Khoan đã Tiêu Nam ngày trước từng thề pháp thể không đến hóa thần không xuống núi, không luyện linh bảo không xuống núi, không luyện hóa thần kì đan dược không xuống núi, Tiêu Nam ngươi là ngũ phẩm luyện đan sư rồi?”

Trung niên tiêu sái tứ trưởng lão như bắt được cái gì, run giọng nói.

Nghe đến lời này trừ Ngọc Thanh chân nhân đã biết bên ngoài đám người đều khẽ giật mình một cái.

Đúng a, Diệp Thiên Nam từng thề pháp thể không tiến hóa thần không xuống núi, không luyện linh bảo không xuống núi, không làm ngũ phẩm luyện đan sư không xuống núi, bây giờ hắn muốn xuống núi lịch luyện chẳng phải nói hắn là ngũ phẩm luyện đan sư rồi.

“Đúng a, sư tôn không đem chuyện này nói ra sao, hắn đã sớm biết?”

Diệp Thiên Nam hiếu kì hỏi, nghe đến lời này đám người không hẹn mà cùng nhìn về Ngọc Thanh chân nhân.

Ngọc Thanh chân nhân vộ ho một tiếng, mặt đầy áy náy nói:

“Xin lỗi, ta đem chuyện này quyên mất”

Đám ngươi lần này thật có đánh người xúc động, cmn, chuyện quan trọng vậy mà ngươi còn quên được.

“Hừm, Tiểu Nam ngươi đính lúc nào xuống núi?”

Ngọc Thanh chân nhân vội hừm một tiếng sau đó chuyển rời chủ đề, ánh mắt mọi người nhìn hắn hắn có chút sợ nha!

Nghe đến Ngọc Thanh chân nhân lời này đám người mới hòa hoãn một chút mà nhìn Diệp Thiên Nam.

“Mười ngày nữa, ta cần chuẩn bị chút đồ”

Diệp Thiên Nam nói.

“Được vậy ngươi mau về nghỉ ngơi đi”

Ngọc Thanh chân nhân nói, hắn thật sợ nói chuyện thêm chút nữa sẽ bị đám người đem ra đánh.

“Vâng”

Diệp Thiên Nam chào đám người một cái sau đó trở về mình biệt viện.

Đông Thắng thành Hoa phủ.

Hoa Tử Nghiên cùng Diệp Thiên Nam cố chen qua đám người đi vào Hoa phủ.

Hoa phủ đại sảnh, lúc này Hoa phủ cao tầng đã sớm ra hết, bọn hắn đứng sếp một bên còn bên còn lại tụ tập một nhóm người lạ mặt, bọn họ thân mặc màu xanh lam áo bào, bên trên có Từ phủ kí hiệu, bọn hắn là Từ phủ người.

Từ gia cũng như Hoa gia là Đông Thắng thành tứ đại thế gia một trong nhưng xét nội tình Từ gia so Hoa gia cường đại hơn rất nhiều.



Đông Thắng thành tứ đại thế gia theo thứ tự là Lưu gia, Từ gia, Vân gia cùng Hoa gia.

Từ gia trong tứ đại thế gia sếp hạng thứ hai, gia tộc nội tình có khoảng năm ngàn năm lịch sử, mà Hoa gia mới năm năm trở lại đây mới tấn thắng làm tứ đại thế gia, hai bên chênh lệch có thể nghĩ.

“Hoa gia chủ chuyện hôn sự của của hai nhà chúng ta nên bàn nhiều hơn a”

Ngồi phí Từ gia vị trí đầu một vị trung niên nhân mở miệng, người này là Từ Trình, Từ gia đương nhiệm gia chủ.

“Từ Trình huynh chuyện này ta đã sớm nói với ngươi rồi, ái nữ không muốn chuyện hôn sự này sống chết không đồng ý, chúng ta cũng không làm được gì, chuyện hôn sự này bị hủy chúng ta là bên sai chúng ta xin chịu hoàn toàn trách nhiệm các ngươi có yêu cầu gì cứ việc nói ra chỉ cần có thể làm được chúng ta sẽ làm mọi cách đáp ứng”

Hoa Tuấn cười khổ nói, vốn chuyện hôn sự này là một chuyện tốt, ai ngờ Hoa Tử Nghiêm sống chết không cưới, Hoa Tuấn cũng từng hướng nàng ép buộc nhưng Hoa Tử Nghiêm tính tình cứng rắn, nàng không nói hai lời liền rút kiếm đòi tự sát, tuy Hoa Tuấn đã xuất thủ ngăn cản nàng nhưng Hoa Tử Nghiêm mỗi ngày đều không ăn không uống, linh lực bị Hoa Tuấn phong ấn nàng mỗi ngày liền tự hủy hoại kinh mạch của mình, Hoa Tuấn thương con hết cách hắn chỉ đàng hủy đi vụ hôn sự này.

Chỉ là Từ gia nghe tin liền nổi trận lôi đình, gần nửa năm qua Từ gia gia chủ liền đến Hoa gia không ít lần nhưng Hoa Tuấn cũng chỉ là lấp liếʍ cho qua, nổi giận Từ gia đem trong gia tộc cao thủ đến Hoa gia “nói chuyện”, vậy nên mới có như vậy một màn.

Bên kia Từ Trình nghe Hoa Tuấn lời nói nhất thời cả giận, hắn đập bàn một cái sau đó đứng lên quát:

“Đền bù? Các ngươi Hoa gia đền bù cho Từ gia chúng ta cái gì? Nhà chúng ta Từ Nam có cái gì khuyết điếm, hắn mới trăm tuổi đã là hóa thần đỉnh phong rồi, đặt ở Thiên Hoàng tông cũng là đỉnh tiêm thiên kiêu các ngươi Hoa Tử Nghiêm chỉ là kết đan tiểu nha đầu vậy mà hôn sự này các ngươi nói hủy liền hủy các ngươi để Từ gia ta mặt mũi đi nơi nào?”

Nghe đến Từ Trình lời nói Hoa Tuấn cũng chỉ biết cười khổ trong lòng dù sao người sai trước là bọn hắn đối phương tức giận mới mình cũng là thường tình.

“Hoa bá phụ ta không biết bản thân có chỗ nào không xứng với Tử Nghiêm?”

Trong Từ gia đám người một cái tuấn lãng thanh niên lên tiếng nói.

Người này chính là Từ Trình con trai Từ Nam, Từ Nam năm nay một trăm linh ba tuổi, hóa thần hậu kì tu vi, thực lực cũng không yếu, tại Thiên Hoàng tông trong đám thiên kiêu có thể sếp vào top mười.

Ngay khi nghe tin Hoa gia hủy hôn, Từ Nam liền cấp tốc từ tông môn chạy đến, nếu là người bình thường hắn cũng lười đoái hoài tới nhưng Hoa Tử Nghiêm là ai, chịu trách nhiệm chăm sóc đại sư huynh người, là đại sư huynh cưng chiều bảo vệ người, chỉ thân phận này thôi đã qua đủ rồi.

Không nói cái khác chỉ cần Hoa Tử Nghiêm tại đại sư huynh nơi đó nói tốt hắn vài câu, hắn chắc chắn sẽ được không ít chỗ tốt, không chừng có cơ hội thân cận đại sư huynh đến lúc đó hắn trong tông môn địa vị chắc chắc sẽ nâng cao một bước.

Ngồi trên chủ vị Hoa Tuấn nghe được Từ Nam lời nói nhất thời sửng sốt một chút hắn thật không ngờ Từ Nam lại chạy từ tông môn đến đây, đây là muốn ép hắn hay sao.

Dẫu biết như vậy nhưng Hoa Tuấn lại không làm được gì, Hoa gia chỉ có hai vị tiền bối làm Thiên Hoàng tông nội môn trưởng lão mà thôi, Hoa Tử Nghiêm chính là tại tông môn lăn lộn không tệ nhưng dù sao cũng chỉ mới kết đan, Từ Nam là ai, trước trăm tuổi hỏa thần thiên kiêu, tại tông môn sếp vào top mười thiên kiêu, Từ gia tại Thiên Hoàng tông càng là có năm vị tiền bối là Thiên Hoàng tông nội môn trưởng lão, đây là Hoa gia không thể đυ.ng đến thế lực.

“Hoa ba phụ ta là đối với Tử Nghiêm muội thật lòng, ta xin cam đoan sẽ đem lại cho nàng hạnh phúc mong người có thể chấp nhận ta”

Từ Nam tiếp tục nói.

Hoa Tuấn bị đưa vào thế khó rồi, Từ Nam đã nói như vậy hắn cũng không tiện từ chối a.

Hoa Tuấn lần này bị đưa vào thế khó, chấp thuận Hoa Tử Nghiêm chắc chắn sẽ phản kháng đến lúc đó nàng chắc chắn sẽ chọn đến tiêu cực xu hướng, không tốt hắn liền mất con, không chấp thuận vậy chính là cùng Từ gia đối lập, Hoa gia mới lên tứ đại thế gia được bao lâu, năm năm chưa đến lúc này đối đầu Từ gia đây là không thực tế.

“Hôn sự của ta do ta làm chủ”



Hoa Tuấn đang còn đắn đo suy nghĩ đột nhiên một giọng nữ tử vang lên, người nói chính là Hoa Tử Nghiêm.

Nếu là trước kia Hoa Tử Nghiêm chắc chắn không dám lên tiếng nhưng bây giờ khác biết, đại sư huynh ở đây nha, có đại sư huynh làm chỗ dựa nàng cái gì cũng không sợ.

“Từ Nam sư huynh ta với ngươi không có tình cảm gì, chuyện hôn sự này ta không chấp nhận mong huynh thứ lỗi”

Hoa Tử Nghiêm hùng hổ đi vào đại sảnh đối Từ Nam nói.

“Hồ nháo”

Trên chủ vị Hoa Tuấn hoảng thật rồi, tiểu nha đầu này vậy mà nói như vậy đây không phải là triệt để đem Từ gia đắc tội hay sao?

Trong đại sảnh, bởi vì sự xuất hiện đột ngột của Hoa Tử Nghiêm không khí giữa hai nhà Hoa-Từ nhất thời khẩn trương lên.

Hoa Tử Nhiêm lời nói như mồi lửa bùng lên Từ gia lửa giận, Từ gia người ánh mắt nhìn Hoa Tử Nghiêm như muốn ăn tươi nuốt sống nàng đồng dạng.

“Hoa gia người thật lớn mắt nha, đến một cái tiểu nha đầu cũng muốn đứng lên nhảy nhót”

“Hoa gia các ngươi mặt thật là lớn, hôn sự không những đơn phương hủy đi, bây giờ còn để một con tiểu nha đầu đứng ra”

....

Nhất thời Từ gia bên này tiếng mỉa mai, tiếng chửi bới không ngừng vang lên.

Hoa gia bên này thì lòng nóng như lửa đốt, Hoa Tử Nghiên lúc nào xuất hiện không được sao lại xuất hiện ngay tại lúc nhạy cảm này chứ, còn nói ra câu nói kia, chỉ sợ lần này Từ gia không bỏ đối Hoa gia tiến hành trả thù, lúc đó cho dù Thiên Hoàng tông cũng không nói gì được, dù sao Hoa gia bọn hắn bên này sai trước.

“Tử Nghiêm mau hướng Từ Nam hiền điệp cùng Từ Trình bá phụ nhận lỗi nhanh lên”

Trên chủ vị Hoa Tuấn quát lên, Tử Nghiêm tiểu nha đầu này lần này gây họa lớn rồi.

“Phụ thân ta đã làm gì sai chứ, hắn chỉ là muốn lợi dụng ta mà thôi”

Hoa Tử Nghiêm nhìn Hoa Tuấn đôi mắt dưng dưng nói.

Từ Nam tâm tư nàng làm sao không biết, hắn yêu nàng, đùa ai? Bọn hắn gặp nhau đây mới là lần đầu tiên, Từ Nam để ý chính là nàng cùng Diệp Thiên Nam tầng quan hệ này mà thôi, nếu không ai một cái hóa thần kỳ thiên kiêu lại hạ mình đi cưới một cái kết đan kỳ tiểu cô nương đây.

Nhìn thấy Hoa Tử Nghiêm khóc Hoa Tuấn nhất thời trong lòng nhoi nhói, hắn rất muốn bảo hộ Hoa Tử Nghiêm chỉ là hắn lực bất tòng tâm a, Từ gia không phải Hoa gia có thể chống lại.

Hoa Tuấn nhắm mắt lại quát:

“Ta nói ngươi xin lỗi nhanh lên”

Hoa Tử Nghiêm trong lòng cũng biết Hoa Tuấn nỗi khổ, nhưng nàng quyết không để mình hướng hai người kia xin lỗi, nếu không được nàng sẽ tự sát.