Chương 4: Lữ Hàn

Thiên Hoàng tông Huyền Bảo điện.

Huyền Bảo điện tên như ý nghĩ chính là Thiên Hoàng tông mặt ngoài cất giữ bảo vật.

Huyền Bảo điện có mười tám tầng mỗi tầng có vô số kì trân dị bảo, công pháp võ kỉ các loại,...

Huyền Điện cũng không nằm trên Thiên Hoàng sơn đỉnh núi mà là tại Thiên Hoàng sơn 2/3 độ cao khoảng chừng.

Huyền Bảo điện không nghiêm cấm đệ tử qua lại, phàm là nội môn đệ tử đều có thể tiến vào hối đoái các loại đồ vật.

Thiên Hoàng tông các đệ tử từ nội môn bắt đầu mỗi năm đều sẽ được phân phát một lượng cống hiến điểm, bọn hắn có thể sử dụng cống hiến điểm để hối đoái các loại đồ vật, ngoài ra các đệ tử cũng có thể vì tông môn làm việc từ đó nhân đến tương ứng điểm cống hiến, Thiên Hoàng tông không nuôi những kẻ rảnh rỗi.

Làm Diệp Thiên Nam đến Huyền Bảo điện đã là xế chiều nhưng Huyền Bào điện vẫn rất nhộn nhịp người ra vào.

Huyền Bảo điện bên trong rất to lớn, quầy hàng vô số, bên trên bày rất nhiều kì trân dị bảo.

“Vị sư huynh này ta có thể giúp gì cho huynh”

Diệp Thiên Nam đang định đi lên tầng tiếp theo bỗng có một giọng nữ tử vang lên.

Diệp Thiên Nam theo đó quay đầu, chỉ thấy một cái thân hình đầy đặn nữ đệ tử đang đứng trước mặt hắn, hắn nhìn một cái đã nhìn ra đây là Huyền Bảo điện nhân viên.

Huyền Bảo điện một ngày có vô số công việc bởi vậy tông môn sẽ đặc biệt chiêu mộ một ít đệ tử làm nhân viên, những đệ tử này cũng được hưởng Huyền Bảo điện phân chia một phần hoa hồng, càng làm được việc hoa hồng càng nhiều bởi vậy đây được xem là trong tông môn công việc ngon ăn.

“Ta muốn lấy mấy thứ đồ vật”

Diệp Thiên Nam điềm đạm nói, đã có người muốn giúp hắn cũng không cần tốn công.

“À ngươi tên là gì?”

Diệp Thiên Nam hiếu kì hỏi, hắn cũng không thể lúc nào cũng ngươi ngươi ta ta a.

“Ta tên Tô Hề”

Thiếu nữ Tô Hề đáp.

“Tô sư muội đây là ta muốn đồ vật”

Diệp Thiên Nam vừa nói vừa xuất ra một trương dài tờ giấy.

Tô Hề nhân đến Diệp Thiên Nam tờ giấy, nàng đưa mắt liếc qua nhất thời hít vào một hơi lãnh khí.

Bên trong tờ giấy ghi phải đến hơn ngàn loại đồ vật, càng nhìn Tô Hề ánh mắt càng hoảng sợ, bên trong đồ vật giá trị từng cái không hề thấp, tổng tất cả những thứ này...

Tô Hề cũng không giám nghĩ đến, phát lấn này thật phát, việc này mà thành nàng hoa hồng cũng phải bằng bản thân vài năm cố gắng a.

Bên trong này Diệp Thiên Nam điền tên hơn một ngàn cái đồ vật phần lớn là luyện khí vật liệu, ngoài ra còn một sô vật liệu luyện đan cùng luyện thể thiên tài địa bảo.

“Sư huynh, những đồ vật huynh muốn thực quá nhiều bây giờ huynh muốn tự lựa chọn hay đợi ta lấy xuống vậy?”

Tô Hề thái độ cung kính hỏi Diệp Thiên Nam, khách hàng lớn nha nàng phải cẩn thận đối đãi.

“Ta tự đi lấy đi”

Diệp Thiên Nam lựa chọn, đây là lần đầu tiên hắn đến Huyền Bảo điện a, hắn cũng muốn hảo hảo chơi một hồi,

“Được vậy mời đi theo ta”

Tô Hề cung kính nói.



Hai ngươi cùng nhau đi lên những lầu bên trên, nơi đó mới chưa những thứ Diệp Thiên Nam cần.

Thiên Hoàng tông Huyên Bảo các

“Sư huynh đây là ngàn năm tuyết phách hoa”

“Sư Huynh đây là ba mươi cân hàn thiết”

.....

Trong Huyền Bảo các, Tô Hề đang cùng Diệp Thiên Nam lấy đồ, mỗi món đồ nàng đều hướng Diệp Thiên Nam giới thiệu, thi thoảng nàng lại không kìm được mà liếc mắt nhìn Diệp Thiên Nam vài cái, không có cách vị sư huynh này thật sự quá tuấn tú.

“Sư huynh chúng ta cùng xuống quầy, ta giúp ngươi tính toán giá trị”

Tô Hề nhiệt tình nói.

“Được”

Diệp Thiên Nam gật đầu đáp ứng, hai người cùng xuống quầy thanh toán dưới lầu.

Trong quầy thanh toán.

“Sư huynh, tuyết phách hoa giá năm ngàn điểm cống hiến, cửu dương hoa giá ba ngàn điểm cống hiến, ngàn năm hằn thiết giá một vạn điểm cống hiến, .... tổng đồ vật là một ngàn một trăm lẻ ba loại, tổng giá trị là ba triệu hai trăm ba mươi tám ngàn chín trăm điểm cống hiến”

Tô Hề từng cái từng cái đồ vật định giá, theo mỗi lần định giá nàng trong lòng lại vui vẻ hơn một chút, đến cuối cùng càng là trong lòng đốt pháo hoa rồi, hơn ba triệu điểm cống hiến a, lần này thật phát.

“Điểm cống hiến”

Đối diện Diệp Thiên Nam nghe Tô Hề nói đến điểm cống hiến đôi mày níu một cái, hắn cũng có điểm cống hiến lệnh bài nhưng trường kì để trong bản thân trữ vật giới chỉ cũng không biết còn dùng được hay không.

“Sư huynh ngươi không biết đến điểm cống hiến tác dụng?”

Tô Hề nhìn thấy Diệp Thiên Nam thần sắc, không tự chủ được mà hỏi một cái, người sư huynh này sao chứ như một con gà mờ vậy?

“Có biết, chỉ là cống hiến điểm lệnh bài của ta rất lâu chưa từng dùng tới không biết có dùng được hay không nữa?”

Diệp Thiên Nam ngại ngùng nói.

“Sư huynh, đây là lần thứ mấy ngươi đến Huyền Bảo các đổi điểm cống hiến vậy?”

Tô Hề thận trọng dò hỏi.

“Đây là lần đầu tiên a”

Diệp Thiên Nam thành thật trả lời.

“Haha lần đầu tiên tới Huyền Bảo các đổi đồ vật ngươi đúng là tên gà mờ mà”

Một tràng diễu cợt lời nói vang lên nhưng người nói không phải Tô Hề.

Diệp Thiên Nam cùng Tô Hề đống thời theo giọng nói phương hướng nhìn sang, chỉ gặp một cái khá khôi ngô mặc bộ đồ màu làm tay cầm quạt sếp thanh niên nam tử.

Bên cạnh hắn là một vị dung nhan họa thủy, thần sắc lãnh ngạo nữ tử.

"Hóa ra là Lữ sư huynh cùng Huyền sư tỉ."

Tô Hề vội đứng ra hành lễ, những người bên cạnh cũng nhao nhao chào hỏi.

Lữ Hàn cùng Huyền Nguyệt đều là Thiên Hoàng tông nội môn đệ tử bài danh trước năm đệ tử, có rất lớn cơ hội trở thành một đời chân truyền đệ tử, bọn hắn tại nội môn danh khí cũng coi là khá lớn.



Đám người nhao nhao hướng hai người lấy lòng nhưng vẫn còn một người đứng đó không nhúc nhích đó là Diệp Thiên Nam.

Với Diệp Thiên Nam đẳng cấp này mà nói, mấy cái nội môn đệ tử căn bản không để vào mắt.

Bên cạnh Tô Hê không ngừng khéo Diệp Thiên Nam vạt áo.

Diệp Thiên Nam quay đầu nhìn Tô Hề một chút sau đó cũng không nói lời nào, người ta cũng là có ý tốt chỉ là địa vị chênh lệch ảnh hưởng tâm thái mà thôi.

Hắn suất ra một tâm màu trắng lệnh bài đưa cho Tô Hề nói:

“Đây là ta chứa điểm tích lũy lệnh bài Tô sư muội xem xem có thể trả hay không nếu không ta sẽ nghĩ cách”

Tô Hề nhận đến màu trắng lệnh bài trong lòng có chút hiếu kì.

Thiên Hoàng tông lệnh bài có phân chia, nội môn đệ tử lệnh bài màu đen, chân truyền đệ tử lệnh bài màu đỏ, trưởng lão trở lên lệnh bài màu vàng còn màu trắng lệnh bài nàng đây là lần đầu tiên gặp phải.

“Haha, màu trắng lệnh bài, ta sao chưa từng nghe đến tông môn có màu trắng lệnh bài vậy, sư muội đừng có bị tên này lừa ta thấy hắn chỉ là một tên đệ tử ngu ngốc đến gây sự mà thôi, đến lệnh bài màu gì cũng còn không biết.”

Lữ Hàn tiếp tục chế diễu Diệp Thiên Nam, hắn là đang khó chịu Diệp Thiên Nam lúc này không phản ứng mình, đây trong mắt Lữ Hàn chẳng khác nào đang khinh thường hắn.

“Cái này”

Tô Hề lâm vào khó sử, nàng suy ngẫm thật lâu cuối cùng cắn chặt răng quay người đi vào quầy, nàng vẫn lựa chọn tin tưởng Diệp Thiên Nam, Tô Hề quyết định xem thử lệnh bài này.

“Hừ, ngươi không nghe lời ta chắc chắn không có kết quả tốt”

Lữ Hàn nhận thấy Tô Hề không hề nghe minh nhất thời tức giận.

“Ta nói chắc chắn là đồ giả, hắn nhiều lắm chỉ là một tên vô danh tửu tốt mà thôi, chắc do cùng cực qua nên mới như vậy ngu ngốc,...”

Lữ Hàn tiếp tục nhục mà Diệp Thiên Nam, bên cạnh Huyền Nguyệt cũng là xem kịch vui bộ dáng.

“Bốp”

Lữ Han đang say sưa làm nhục Diệp Thiên Nam, bốp một tiếng hắn đã bị đánh bay ra xa mấy mét, trên mặt in thẳng hình năm ngón tay, người đánh không ai khác chính là Diệp Thiên Nam, con ruồi này vo ve hơi nhiều hắn cũng có chút khó chịu.

“Ngươi, ngươi dám đánh ta, ngươi biết ta là ai hay không?”

Lữ Hàn chất vật đứng dậy ngón tay run run chỉ Diệp Thiên Nam quát, hắn là ai, nội môn trước năm thiên kiêu, không những thế hắn còn có một thân phận khác đó là bát trưởng lão cháu, thân phận này chính là hắn chỗ dựa lớn nhất, trước nay vốn không ai muốn đắc tội hắn ngay cả những cái kia chân truyền đệ tử cũng không, vậy mà hôm nay tên này lại tát hắn một bạt tai.

Chỉ là hắn còn chư hoàn hồn đối phương bàn tay lại chụt tới, bốp một tiếng hắn lại bị đánh ngã ra đất.

“Ngươi muốn chết”

Lần thứ ba đứng dậy Lữ Hàn không còn muốn trang nữa, hắn quát lên một tiêng sau đó lao về phía Diệp Thiên Nam, một cỗ nguyên anh khí tức uy áp hiển hiện, một chưởng hướng Diệp Thiên Nam l*иg ngực mà đi.

Diệp Thiên Nam vẫn một mặt không biểu tình sắc thái, đồng dạng một chưởng đánh ra, chưởng này hoàn toàn không có linh lực dao động thuần túy là sử dụng nhục thân chi lực một trưởng.

“Oanh”

Hai ngươi chưởng lực đối bính, Lữ Hàn bị oanh ra xa mười mấy mét, cánh tay bị gãy, Diệp Thiên Nam vẫn đứng đó, phong kinh vân đạm như chưa có chuyện gì sảy ra đồng dạng, đùa nguyên anh đánh hóa thân thắng nổi sao?

“Lữ sư huynh ngươi không sao chứ?”

Huyền Nguyệt thiếu nữ vội vàng đỡ lấy Lữ Hàn, nàng quay đầu lại ánh mắt oán độc nhìn đến Diệp Thiên Nam.

Đám người vây xem cũng kinh ngạc không thôi, một phần bọn hắn kinh ngạc đến Diệp Thiên Nam thực lực, một chưởng vỗ bay Lữ Hàn tu vi nguyên anh hậu kì, thực lực có thể thấy, một mặt khác bọn hắn kinh ngạc Diệp Thiên Nam tìm đường chết phương thức.

Huyền Bảo điện nghiêm cấm đánh nhau, Diệp Thiên Nam đánh Lữ Hàn tại đây chính là vi phạm môn quy, quan trọng nhất là Huyền Bảo điện chính là bát trưởng lão trưởng quản a, tại bát trưởng lão địa bàn đánh nàng cháu trai cái này chẳng khác nào đang khıêυ khí©h bát trưởng lão quyền uy.