Chương 16: Vân Hải

Vô Cấu thành.

Diệp Thiên Nam cùng Hoa Tử Nghiêm lúc này đang tại Vô Cấu thành tham quan.

Vô Cấu thành không hổ là cổ thành, tồn tại lâu đời, bên trong kiến trúc vô cùng đẹp, danh lam thắm cảnh vô số.

Diệp Thiên Hoành cùng Hoa Tử Nghiêm tại mỗi cái địa điểm đều đi qua, dù sao hắn thích chính là như vậy nhàn nhã tham quan.

Mà đi tham quan cùng bọn hắn còn có không ít Thiên Hoàng tông đệ tử, bọn hắn muốn nhân cơ hội này làm quen một chút đối phương, đại sư huynh nha chỉ cần cùng đại sư huynh quen biết sau này tất nhiên tại Thiên Hoàng tông đi ngang.

Đối với những đệ tử này Diệp Thiên Nam lười để ý, hắn chỉ chăm chú đi tham quan cảnh đẹp, còn việc đối đáp liền giao cho Hoa Tử Nghiêm.

...

Theo Bách Tông đại hội thời gian diễn ra ngày càng gần, các thế lực đến tham gia cũng ngày càng nhiều, bát đại tông môn người cũng gần như đến đông đủ.

Trên đường lúc này đi đầy các thế lực đệ tử, còn có không ít tán tu, tất cả đều vì Bách Tông đại hội mà tới.

Theo tu sĩ số lượng ngày càng nhiều xung đột là không thể tránh, đối với cái này các thế lực người đứng đầu đều hết cách, tiểu đả tiểu nháo bọn hắn sẽ không quan tâm đều để cho bảo vệ trật tự quân đội xử lý.

Mà theo Bách Tông đại hội đến gần, các thiên kiêu cũng bắt đầu tạo thế, nhất thời không ngừng có thiên kiêu tỉ thí với nhau.

Thậm chí có thiên kiêu bắt đầu thu nạp người khác về dưới trướng mình dùng cách này để tạo thế.

...

Diệp Thiên Nam, Hoa Tử Nghiêm cùng một đám Thiên Hoàng tông đệ tử lúc này đang tại trên đường phố đi dạo.

Bọn hắn nhìn lấy náo nhiệt đường phố, người qua kẻ lại tấp nập phần lớn là Đông Vân vực các thể lực đệ tử, ngẫu nhiên còn có một số sạp hàng.

Diệp Thiên Nam nhóm người quyết định đế một cái trà lâu ngắm cảnh.

Trà lâu này tên là Vĩnh An tràn quán, kiến trúc vô cùng to lớn có bảy tầng cao, trà lâu này tại Vô Cấu thành cũng được xem là rất có danh tiếng một cái.

Vĩnh An trà quán bên trong không gian vô cùng khoáng đạt, cả trà quán đều có thoang thoảng một mùi thơm khiến người ta vô cùng ưa thích.

Điểm đặc biệt của trà quán này là tại chính giữa tầng một có một cái to lớn diễn võ trường, nơi đây thường xuyên tổ chức các buổi tỉ thí, đây cũng là Vĩnh An trà quán một phương thức chào mới khách nhân.

Nhất là bây giờ Bách Tông đại hội thời gian, nơi đây càng được nhiều người ghé thăm, không ít thiên kiêu cũng tại đây tỉ thí.

Lúc này trên diễn võ trưởng đang diễn ra một trận tỉ thí.

Hai người này, một người mặc toàn thân áo bào lam, trên thân tỏa ra một cỗ ôn văn nho nhã cảm giác, đối diện một vị thiên kiêu là một nữ tử, nữ tử này khuôn mặt sắc nét, đôi mắt diễm lệ khiến người ta khó mà rời mắt, nàng xiên một bộ màu vàng váy dài, đầu càn trâm ngọc phượng hoàng nhìn đến vô cùng kiều diễm.

Mà hai người trước mặt bày đến hai lò đan dược, hiển nhiên hai người này đang tỉ thí luyện đan.

“Là Vân sư huynh, thật không ngờ huynh ấy ở đây tỉ thí”



Đi theo Diệp Thiên Nam một tên sư đệ nhìn ra áo lam thanh niên lai lịch, đó là tông môn một vị chân truyền đệ tử, tinh thông luyện đan thuật tên là Vân Hải.

Vân Hải tại Thiên Hoàng tông thiên kiêu bên trong có thể sếp hàng trước mười, tuổi chưa đến trăm tu vi đã hóa thân hậu kỳ, còn là một vị ngũ phẩm luyện đan sư, có thể luyện ra ngũ phẩm trung phẩm đan dược.

Vị kia đệ tử nhận ra Vân Hải thân phận, hắn còn muốn khoác lác về Vân Hải một chút nhưng hắn nhìn đến Lục Nam liền ngậm miệng không nói.

Trước mặt vị này đại sư huynh Vân Hải cho dù thiên tư có xuất chúng hơn nữa cũng không thể so sánh.

“Được rồi, chúng ta tìm một chỗ ngồi đi”

Diệp Thiên Nam nói một tiếng, hắn cũng muốn xem Vân Hải vị sư đệ này trình độ như thế nào.

Bọn hắn chọn lấy mấy bàn tại trên tầng năm, nơi này rất thoáng đãng, nhìn ra của sổ có thể ngắm khung cảnh xung quanh, còn có thể quan sát bao quát dưới tỉ thí.

Diệp Thiên Nam nhóm người tại đây, vừa uống trà vừa xem bên dưới hai người luyện đan.

...

Dưới đài.

Vân Hải lúc này đang chăm chú vào luyện đan lô, hắn không ngừng điều khiển hỏa diễm nhiệt độ, trách cho đan dược xuất hiện vấn đề.

Theo từng cây từng cây đan dược được bỏ vào, dần dần một mùi đan hương khuếch tán mà ra.

Đối diện nữ tử áo vàng đan lô cũng phát ra một luồng đan hương, luồn này đan hương so với Vân Hải đan hương còn nồng đậm hơn mấy phần.

Hiển nhiên nữ tử áo vàng đan dược so Vân Hải đan dược càng tốt hơn.

...

Xây xem nhóm người cảm nhận hai lò luyện đan bên trong đan hương liền đại khái đoán ra kết quả.

“Này Vân Hải chỉ sợ bị thua, hắn đan lô bên trong đan hương phải yếu một bậc”

“Đúng vậy, thắng bại đã phân”

“Cũng không trách hắn, người ta dùng đan lô là thượng phẩm thông thiên linh bảo, còn Vân Hải chỉ dùng trung phẩm thông thiên linh bảo hai người luyện đan trình độ lại không chênh lệch quá nhiều bởi vậy thắng bại liền đã phân”

“Đúng đúng”

“chỉ tiếc cho Vân Hải không phải thua vì luyện đan trình độ mà là luyện đan lô phía trên”

...

Nhất thời không ngừng có tiếng xì xào bàn tán, phần lớn đều cảm thấy tiếc cho Vân Hải, dù sao vân hải thua không phải luyện đan trình độ mà là đan lô phẩm chất, nếu Vân Hải có thượng phẩm thông thiên linh bảo luyện đan lô vậy thắng bại còn chưa biết được.

Trên tầng năm, Diệp Thiên Nam nhìn xuống Vân Hải hơi lắc đầu một cái.



Vân Hải nhìn như chỉ thua bởi vì đan lô phẩm chất không bằng người nhưng hắn có thể nhìn ra Vân Hải không chỉ bị thua như vậy.

Nữ tử áo vàng kia cho dù là thủ pháp vẫn là đối với hỏa diễm khống chế đều mạnh hơn Vân Hải một đường, gắt gao đem Vân Hải áp chế lấy.

...

Hai canh giờ sau, Vân Hải cùng nữ tử áo vàng đồng loạt thu tay lại hiển nhiên là đã kết thúc quá trình luyện đan.

Hai người đồng thời mở ra nắp đan lô, nhất thời một cỗ đan hướng xông vào mũi mọi người.

Vân Hải bên này, hắn luyện được ba mai đan dược, bên trong có một viên trung phẩm cùng hai viên hạ phẩm.

Còn nữ tử áo vàng một bên, nàng luyện chế hết thảy năm viên đan dược, trong đó có ba viên trung phẩm cùng hai viên hạ phẩm.

Đến đây thắng bại đã rõ, không ngoài dự đoán Vân Hải đã thua.

Kết quả được công bố, Vân Hải không có chút nào kinh ngạc hiển nhiên hắn đã sớm biết được kết quả này.

“Tiên tử luyện đan thiên phú quả nhiên trác tuyệt, tại hạ cam bái hạ phong”

Vân Hải đối với nữ tử áo vàng nói.

“Các hạ luyện đan trình độ cũng rất cao, lần này may mắn thắng được, xin đa tạ”

Nữ tử áo vàng cùng khách khí đáp.

Nhưng khi nàng vừa nói hết câu, một tiểu thiếu nữ toàn thân áo đỏ đã chạy về phía nữ tử áo vàng sau đó nhìn Vân Hải cười chế nhạo nói

“Haha, Thiên Hoàng tông thiên tài chẳng qua chỉ có vậy, các ngươi cái gọi là thiên tài căn bẳn không phải sư tỉ ta đối thủ, lần này Bách Tông đại hội các ngươi cũng không cần tham gia nữa trở về đi đỡ mất mặt”

Nữ tử áo vàng nghe được sư muộn của minh nói vậy vội vàng kéo tay nữ tử áo đỏ lại, tránh cho đối phương nói tiếp.

Đối diện Vân Hải nghe vậy khuôn mặt nhất thời trầm xuống.

“Cô nương, ngươi có thể khinh thường ta nhưng tuyệt đối không được phép khinh thường ta tông môn, ta Thiên Hoàng tông thiên kiêu há một người như cô có thể sĩ nhục”

Vân Hải nói, hắn thật nộ, đối phương vậy mà giám làm nhục cả Thiên Hoàng tông thiên kiêu.

Trên lâu năm theo sau Lục Nam mấy vị đệ tử cũng nộ, bọn hắn muốn xuống giáo huấn cho nữ tử không biết trời cao đất rộng kia một trận như Diệp Thiên Nam ngăn lại, hắn thật sâu nhìn hai sư tỉ muội kia một chút trong lòng dâng lên một chút hứng thú.

“Các ngươi có xuống cũng chưa chắc làm được gì đâu, không cần thận liền để đối phương khinh thường chúng ta ỷ đông hϊếp yếu, đợi xem đi nếu cần ta sẽ xuất thủ”

Diệp Thiên Nam nói.

Đi theo Diệp Thiên Nam mấy người nghe được Diệp Thiên Nam chuẩn bị xuất thủ thì không còn muốn động nữa, bọn hắn càng là mang theo vẻ chờ đợi dù sao đây là lần đầu tiên Diệp Thiên Nam tại bọn hắn trước mặt triển lộ thiên phú.

Mà Diệp Thiên Nam lúc này không thèm quan tâm đến mấy vị sư đệ sư muội ánh mắt, hắn đang phán đoán thân phận của hai nữ tử này, dám như vậy sỉ nhục Thiên Hoàng tông, hai người này thân phận hiển nhiên không tầm thường.