Chương 40: Thần Thể Dị Tượng, Thu Hoạch Hạng Nhất

Một thân ảnh mặc hắc y đang ngồi xếp bằng trên núi, không chút nhúc nhích dưới gió mạnh đang thét gào. Quanh thân hắn bao trùm bởi một vực trường thần bí khó lường, tràn ngập sát ý rùng mình.

Một lúc lâu sau, Mục Vô Song mới chầm chậm mở mắt, vực trường sát lục trong khuôn viên mấy chục trượng tiêu tán trong nháy mắt.

“Đây là ý cảnh sát lục ư…”

Qua một tháng chiến đấu điên cuồng này, hắn không chỉ thành công đột phá đến cảnh giới Tử Phủ tầng hai mà còn lĩnh ngộ ra ý cảnh sát lục.

Đây cũng là tiêu chí đầu để tấn thăng đến cảnh giới Pháp Tướng. Có thể nói lần này thu hoạch lớn rồi.

Không bao lâu, thân ảnh màu đen kia lần nữa đứng dậy, cực tốc lao về phương xa.



Một bên khác, tay áo của Mục Nguyệt Dao phấp phới, gót sen uyển chuyển di động trên vùng trời của mảnh đại địa này.

Thân thể mềm mại của nàng thỉnh thoảng loé ra linh quang rạng rỡ giống như thuỷ nguyệt hoa, siêu phàm thoát tục, vô cùng thần thánh.

Tiêu chí trăng lưỡi liềm ở trên vầng trán trắng nõn càng thêm sáng rực, loá mắt kinh người.

Bỗng nhiên, từng tiếng rống giận trầm thấp của yêu thú truyền tới từ phương xa. Sau một khắc, lợi trảo cuốn theo lân giấp đen kịt đột nhiên vồ về thân ảnh uyển chuyển kia.

Đôi mắt đẹp của Mục Nguyệt Dao ngưng lại, một cái xoay người hoa lệ liền thoải mái tránh thoát đạo công kích này.

“Đông đông đông.”

“Đông đông đông.”

Đại địa rung lắc, bụi đất tung bay. Một quái vật khổng lồ xuất hiện trước mắt nàng.

Đây là một loại yêu thú loài hổ thân dài mấy trượng, toàn thân phủ kín lân giáp dữ tợn. Trong đôi đồng tử đỏ tươi của nó tràn ngập sự thô bạo, trong miệng mơ hồ truyền ra vài tiếng gầm nhẹ, tản ra khí tức vô cùng cường đại, thình lình đã đạt tới cảnh giới Tử Phủ tầng năm!

“Tử Phủ tầng năm…”



Thần sắc Mục Nguyệt Dao thong dong tự nhiên, nàng nói thầm một câu.

Sau đó, hai tay trắng nõn của nàng giương lên, bầu trời vốn tối tăm mù mịt trong nháy mắt lại thêm ảm đạm xuống như bị màn đêm bao phủ.

Mà sau lưng nàng lại xuất hiện một hình ảnh vô cùng kỳ lạ, biển xanh cuộn trào mãnh liệt, sóng nước lấp lánh, một vầng minh nguyệt trong sáng bay lên từ mặt nước vun vảy xuống vô số quang huy thánh khiết tựa như một bức tranh hoạ uyển mỹ lệ vô thực.

Giờ phút này yêu thú loài hổ kia cũng đã không kìm nén được, nó cuốn theo từng cơn gió mạnh tập sát về phía Mục Nguyệt Dao.

Một giây sau, từng đạo ánh trăng như nước vây nó ở giữa không trung. Sau đó vầng trăng rung động, tản ra luồng thần uy khủng bố khó mà chống cự trực tiếp nghiền nát con linh thân yêu thú kia thành bột mịn.

Nó hoá thành một dòng thác năng lượng tràn vào trong thân thể Mục Nguyệt Dao.

Từ lúc giao chiến đến giờ chỉ vẻn vẹn thời gian hai hơi.

Từ đây có thể nhìn ra thực lực hiện tại của nàng khủng bố đến cỡ nào.

Nếu cảnh tượng vừa rồi có tu sĩ chứng kiến tất nhiên sẽ nhận ra bức hoạ quyển thần bí này.

Hải thượng thăng minh nguyệt, đây là Thần thể dị tượng được Thượng Cổ Thần Vương tu luyện ra, có uy thế to lớn khó thể tưởng tượng.

Không nghĩ tới Mục Nguyệt Dao mới chỉ Tử Phủ cảnh mà đã tu thành nó. Thiên phú thật là kinh người!

Mà loại dị tượng này cũng giống như lực lượng ý cảnh, tu sĩ có huyết mạch Thần thể có thể dùng nó thay thế từ đó tu ra thần thông Pháp Tướng, lĩnh ngộ đạo của chính mình.



Mỗi một nơi trong Thiên Nguyên Bí Cảnh đều đang diễn ra các cuộc chiến đấu to nhỏ.

Rất nhanh, thời gian đã trôi qua hai tháng. Tất cả mọi người ngước nhìn thương khung, trên khuôn mặt mang theo vẻ mệt mỏi nồng đậm.

Người có thể sống được tới hôm nay đều hoặc ít hoặc nhiều đã phát sinh lột xác kinh người. Vô luận là tâm tính hay thực lực đều tăng lên không ít.



Bỗng nhiên, một cỗ lực lượng thần bí truyền ra từ lệnh bài bên người tất cả mọi người, truyền tống bọn hắn ra khỏi bí cảnh.

Trước mắt quay cuồng, tất cả tu sĩ đứng không vững gót chân, đều tham lam hít bầu không khí mới.

“Ầm ầm.”

Giờ phút này, đại trận trong Kinh Đô Học Phủ ầm vang sụp đổ, hoá thành vô số thần hoa, tiêu tán giữa thiên địa.

Thân hình của mấy chục tên tu sĩ loé lên, rời khỏi đại trận.

Đại Yến Vương ở một bên chấp hai tay sau lưng, đã sớm ở nơi này chờ đợi rất lâu. Ánh mắt của hắn đảo qua mọi người ở đây, gật nhẹ đầu.

“Không tệ, người còn sống trong lần này cũng không ít.”

Sau đó hắn vung tay lên thu hồi lệnh bài, bắt đầu sàng lọc danh sách năm hạng đầu.

“Hạng nhất, Mục Nguyệt Dao, 1152 điểm.”

Vừa dứt lời, từng ánh mắt rung động đồng loạt nhìn về phía Mục Nguyệt Dao.

“1152 điểm, trời ạ, sao nàng làm được?”

“Ta chém gϊếŧ nhiều yêu thú Nguyên Đan như vậy mà còn không đạt được một phần mười của nàng.”

“Đây không phải rất bình thường sao? Yêu thú người ta gϊếŧ đều là Tử Phủ cảnh, thì tất nhiên điểm tích luỹ cũng cao hơn gấp mấy lần rồi.”

“Nhìn khí tức này của nàng, e rằng đã đạt tới Tử Phủ tầng năm!”

“Thật là yêu nghiệt…”

Trong đôi mắt đẹp của Mục Nguyệt Dao cũng hiện lên vẻ vui mừng. Nàng không có cô phụ kỳ vọng của Tộc trưởng, thành công lấy được hạng nhất.

Tu vi càng tăng đến Tử Phủ tầng bảy, hơn nữa còn lĩnh ngộ được một loại dị tượng của Thần thể, chiến lực tăng lên rất kinh người.